421 Trên đài vai bà già hát: “Hoa hữu trọng khai nhật, nhân vô tái thiểu niên. Hưu đạo hoàng kim quý, an nhạc tối trị tiễn. . . ”. Mính Nhi nghe xong, không tránh khỏi lòng có ưu tư.
422 Hạ Tầm đến cửa cung, nghênh đón đang có vài vị quan viên đi ra, hai bên đang đối mặt nhau. Vừa nhìn thấy Hạ Tầm, Giải Tấn vừa mừng vừa sợ, vội vàng lên trước bái kiến: “Hạ quan Hàn lâm đã chiếu Giải Tấn, ra mắt Phụ Quốc Công”.
423 Chu Lệ thử ý như thế, tựa như không tin tưởng Hạ Tầm thật biết suy nghĩ trong lòng hắn, liền rất cảm thấy hứng thú nói: “ô? Ngươi thật biết nói ra nghe xem”.
424 Hạ Tầm mang theo người đến Trung Sơn vương phủ, kiến trúc vẫn là cao lớn uy nghiêm như cũ. Cửa lớn hai sư tử, cửa chính sơn son, canh cửa treo cao bốn chữ lớn “Trung Sơn vương phủ”, nhưng mà lần đến cửa này, tựa như không cảm giác được loại kính sợ và kính ngưỡng của ngày trước nữa.
425 Hạ Tầm đột nhiên nhớ đến một chuyện, tại ký ức vụn vặt lộn xộn của hắn, giống như có một đoạn chuyện xưa thứ giá (ám sát vua), cụ thể là ai làm hắn nhớ tương đối lẫn lộn, hẳn là trong góc sâu ấn tượng là một trong mấy người kia, những người kia là Trác Kính, Cảnh Thanh, Luyện Tử Ninh.
426 Sắc trời còn sớm, văn võ bá quan đều ở phòng nghỉ chờ vào triều. Đại quan nhất nhị phẩm ngồi trong phòng bên cạnh, quan viên phẩm trật thấp hơn thì ở bên ngoài tụm năm tụm ba nói chuyện phiếm với nhau.
427 Văn võ bá quan dựa theo thứ tự để đi, đi qua cầu Kim Thủy, nhìn thấy hai bên có rất nhiều thị vệ cầm đao đứng, rất nghiêm nghị, dùng ánh mắt thận trọng đánh giá tác phong và kỷ luật của mỗi một quan viên, tâm trạng Cảnh Thanh lại không kìm chế được, hắn hô hấp dồn dập, hít thở mấy ngụm không khí tươi mát, lại cảm thấy khí không đủ dùng.
428 Tuy Cảnh Thanh là văn nhân, mà lại đã hơn năm mươi tuổi, nhưng tốc độ đâm lần này thực sự cực nhanh, bởi vì hắn xông lên nhanh chóng, đầu gối hắn còn nặng nề đập xuống trên thư án, đau đến mức gương mặt hắn vặn vẹo hết cả lên, gương mặt vốn nhã nhặn cũng có phần dữ tợn hơn.
429 Phố Tam Son, mấy hài tử đang chơi đùa với nhau, hai bên con đường có vài hàng bán rong. Bởi vì trời nóng nực, sạp bày biện ở đằng kia, người bán hàng rong đều tránh sang chỗ mát mẻ, trông thấy có khách đến xem hàng, lúc này mới vội vàng chạy tới nhiệt tình mời chào.
430 Gia tướng Từ phủ tuy cảm thấy kỳ quái, nhưng cũng không dám không tuân theo, vội vàng điểm vài thị vệ, đi theo hắn chạy tới đuổi người. Mính Nhi quay về xe, vừa ngồi vào chỗ của mình, bên ngoài liền truyền đến thanh âm bọn thị vệ quát mắng xua đuổi, Mính Nhi càng nghĩ càng cảm giác bất an, không khỏi có phần lo lắng.
431 Hình bộ và Thiên Lý tự ở cùng một chỗ, bắc bán bộ là Hình bộ, nam bán bộ là Thiên Lý tự. Đại viện Hình bộ nằm ở phía tây quay mặt về hướng đông, tất cả góc tây nam và góc tây bắc đại viện không có một chỗ nào không phải nhà giam, theo thứ tự là quan giam và giam bình thường, giam bình thường là giam giữ phạm nhân phạm vào án kiện trọng đại, quan giam thì là chỗ giam giữ quan phạm tội cùng gia quyến.
432 Thùng tắm bằng gỗ Hương Bách, hơi nước mờ mịt, trên mặt nước tràn đầy hoa sắc hồng. Sóng nước nhộn nhạo, như ẩn như hiện, là một thân thể nữ hài nhi trắng nõn động lòng người.
433 Triều hội ngày thường, Hạ Tầm là không cần vào triều, nhưng năm ngày một lần đại triều, khi đại triều hội hắn được lâm triều kiến giá. Ngày kế đúng là đại triều hội, Hạ Tầm và Mính Nhi thương nghị đã định, quyết định ngày mai hướng Hoàng thượng xin nghỉ, rời khỏi kinh thành đi đảo Song Tự.
434 Hạ Tầm và hoàng đế lại thảo luận tỉ mỉ việc chiêu an một phen, lúc này mới rời khỏi cẩn thận điện, sau khi Hạ Tầm rời đi, Chu Lệ thuận tay mở ra một phần tấu chương, nhưng chỉ nhìn hai hàng, liền tiện tay bỏ qua một bên, đột nhiên có chút thấp thỏm, tinh thần không khỏi dâng lên.
435 Hạ Tầm đi một chuyển về phía đông này, cũng không tùy ý giống như trước kia, trước kia muốn ngủ thì nằm ngủ, đi ngừng tùy ý, giờ đây không được, nghi thức Quốc Công bày ở nơi đó, mỗi lần đến một chỗ, các châu huyện đều ra nghênh đón mười dặm, trong thành đang xếp đặt tiệc rượu, quan thân toàn thành ai đủ tư cách danh túc đều đến tiếp đãi, trong tiếng ca múa, a dua không ngừng.
436 Nhằm vào phản ứng của hải tặc Song Tự và giặc Oa Đông Doanh, thủy sư Đại Minh nhanh chóng phát ra một quyết định. Bọn họ còn chưa tiến vào phạm vi công kích hữu hiệu, hạm đội liền bắt đầu chuyển hướng tây bắc, rất rõ ràng, đây là muốn cắm vào đằng sau giặc Oa, chặn đường lui đứng bọn họ.
437 Thuyền Hạ Tầm chạy nhanh tới gần, thấy rõ người trên thuyền chính là Hà Thiên Dương, trong lòng dĩ nhiên đã đại định, hắn mỉm cười dìu Hà Thiên Dương trên mặt đất lên, cười nói: “Thiên Dương, nghe nói Bình Nữ đã sinh cho ngươi một tiểu tử mập mạp, ha ha, chúc mừng, chúc mừng nha!”.
438 Hạ Tầm nghe lời nữ nhi nói xong, không khỏi có chút muốn cười, nhưng mà. . . Dường như nữ nhi không nói sai, mình chẳng những rẽ vào đón mẫu thân các nàng, lúc này đây, đúng là muốn bắt cóc luôn cả các nàng, Hạ Tầm đắc ý vui vẻ cười cười.
439 Người rất nhiều, mỗi người muốn hỏi một chút, đề tài cũng không giống nhau, Hạ Tầm không kịp nhìn, cũng không biết nên đáp vấn đề ai hỏi, dù sao nghe được một câu đáp một câu, người nghe được cũng không cần biết có phải là mình hỏi hay không, nghe xong đều vui vẻ.
440 Hứa Hử đứng thẳng eo lên, hắn cực kỳ ngoài ý muốn, cực kỳ ngạc nhiên. Hắn dự đoán, nếu hắn tiếp nhận triều đình chiểu an, đại bộ phận bộ hạ của hắn đều bị biến thành dân tịch, tước hết đến mức chỉ còn lại có trên dưới một trăm người, cho hắn một chức vị Bách hộ, coi như là an bài hợp lý, nếu niệm tình hắn đã từng phái thuyền cứu thái tử, như vậy cho hắn làm một Thiên hộ, cũng là có nhiều khả năng.