441 “Tốt!”. Hứa Hử dùng hai tay đập vào nhau, hưng phấn nói: “Những chú lùn Đông Doanh này, luôn luôn hung ác khi dễ chúng ta, đến lúc này, ta có thể báo thù rửa hận”.
442 Hạ Tầm cuối cùng rõ ràng Tạ Tạ ánh mắt nhìn về phía hắn vì sao cổ quái như vậy, rõ ràng chính là trêu cợt hắn mà, Tạ Tạ nhất định hiểu rằng Tử Kỳ mấy ngày nay chính không có thuận tiện, lại cố ý.
443 Sáng sớm, Hứa Hử đi ra gặp Lạc Vũ vốn ở gần đây, Lạc Vũ nghe mấy đầu lĩnh hải tặc nói, liền hưng phấn đùng đùng chạy tới tiểu viện chỗ Hạ Tầm ở. Thật ra cũng không tính sớm, tuy nói mặt trời còn chưa lên cao, nhưng thái dương đã bay lên từ lâu.
444 Trên bờ biển, từng đợt sóng cuồn cuộn đi lên, không ngừng cọ rửa bờ biển, Hạ Tầm và Hứa Hử đi dọc theo đường ven biển thật dài, chậm rãi mà đi. “Hứa Đô Ti, có vài việc, ta còn phải dặn dò ngươi.
445 Lúc Hạ Tầm đến gần gian phòng, Tô Dĩnh đang ngồi bên cạnh một bộ y phục, cửa sổ mở ra, gió biển thổi đến, lay động sợi tóc nàng, nàng so với Hạ Tầm còn lớn hơn vài tuổi, đã là một vị phu nhân phong vận rất thành thục, nữ nhân thành thục, đều có một loại tư vị thành thục, loại cảm giác đặc biệt, là chỗ Tạ Tạ và Tử Kỳ không hề có.
446 Hai bảo bối tâm can chưa bao giờ rời khỏi hải đảo, nhìn chỗ nào cũng đều có cảm giác mới lạ, dọc theo con đường này có cảnh tượng cảnh trí gì, tự nhiên là muốn nhìn.
447 “Dạ! Vốn Mộc Ân không hiểu những quy củ này lắm, đúng bởi vì hắn vừa mới tiếp nhận Nội thư phòng, bọn thái giám Nội thư phòng giải thích những quy củ này về phía hắn, cho nên hắn thuận tay nhặt lên phong tấu chương phía trên nhất xem qua, trong lúc vô tình chú ý là Quốc Công, hắn thuận tay đem phong tấu chương này đặt sau tấu chương khác.
448 “Ha ha, Văn Hiên tới rồi, đứng lên đi!”. Chu Lệ buông tấu chương, liếc mắt nhìn Hạ Tầm. Trải qua khoảng thời gian này, Chu Lệ đã thích ứng thân phận hoàng đế, nếu nói lúc hắn mới đăng cơ, ngôn từ cử chỉ còn hơi có phần câu nệ, có phần tận lực giữ gìn uy nghiêm, hắn giờ đây, giữa lúc giơ tay nhấc chân đều có khí độ uy nghiêm tự nhiên phát ra.
449 Hạ Tầm nhìn thoáng qua cũng không biết, dù sao cũng là nữ tử trong nội cung, không nên nhìn chằm chằm vào người ta, liền rũ mi mắt xuống. Muốn nói, thực sự không cần, hôm nay hắn có thân phận Quốc Công, ngoại trừ hoàng đế, hoàng hậu, hoàng tử, cũng không cần hành lễ trước trước bất kỳ ai.
450 Tiểu Địch kinh hồn bất định, vồ vồ ngực, may mắn nói: “Thiếu gia, nguy hiểm thật đó!”. Hạ Tầm tức giận nói: “Ta hiểm gì, là ngươi nguy hiểm mới đúng!”.
451 Ba người Hứa Hử buổi sáng đi đến Binh bộ trước, hành trình đi Binh bộ rất thuận lợi. Binh Bộ Thượng Thư là Như Thường, Như Thường làm việc kín đáo tinh tế, hắn hiểu rõ hải tặc Song Tự là Phụ Quốc Công Dương Húc chiêu an, hơn nữa mơ hồ biết được, bọn họ và Dương Húc còn có sâu xa khác, cho nên rất chiếu cố bọn họ, trước khi vào triều cố ý nói với Binh bộ Đường Quản, nhắc nhở một phen, cho nên người Binh bộ đối với ba người Hứa Hử rất khách khí, tất cả thủ tục do Như Thường chiếu cố, lo liệu cũng rất thuận lợi.
452 “Đem người thả ra!”. Hạ Tầm ra lệnh một tiếng, thị vệ lập tức tiến lên, bắt đầu động thủ thả người, bọn thị vệ Ngũ quân đô đốc phủ vừa mới sử dụng hết hình, chợt thấy có người nhúng tay, người nhúng tay là ai bọn họ không nhận biết, nhưng một thân công phục kỳ lân bọn họ lại nhận ra, người này tối thiểu là nhất phẩm đương triều, bọn họ không thể trêu vào.
453 Bốp! Bốp! Bốp! Roi da co lại một cái, liền có vài giọt máu rơi vào trong chậu gỗ lớn bên cạnh, nước trong chậu đã sớm trở thành một mảnh máu hồng, mỗi một roi đánh xuống, đều làm trán Trịnh Kinh Lịch nổi gân xanh, tuy đau nhức vào tận xương, nhưng hết lần này tới lần khác không thể cất tiếng nói.
454 Nhưng Hạ Tầm chẳng những động, hơn nữa còn quất roi Kinh Lịch, giáng chức Tạ Thiêm sự, thủ đoạn phản kích lôi đình như thế, tất cả mọi người nhận định Ngũ quân đô đốc phủ chỉ là vô tâm, điều kiện tiên quyết dễ dàng bỏ qua, hình tượng Hạ Tầm vốn là người hiền lành và người vô hại nhất, lập tức nhảy vào ánh mắt thế lực chính đàn khắp nơi.
455 Lưu Ngọc Quyết quay đầu xem xét, chắp tay nói: “Kỷ huynh!”. Kỷ Cương thúc ngựa đi lên, mỉm cười nói: “Triều đình đang thời buổi rối loạn, Nam Bắc trấn phủ lại vừa mới thành lập, mọi việc quấn thân, hai huynh đệ ta khó được gặp mặt để nói mấy lời, đi thôi, đến trong phủ ta tâm sự”.
456 Con ngươi Tiểu Địch bỗng dưng trợn to, ha ha nói: “Thiếu gia hỏi như vậy làm gì?”. Hạ Tầm nhẹ nhàng hít thở, ánh mắt hơi thất thần, một lát sau mới nói: “Tại Thanh Châu, lần đầu trông thấy tình cảnh ngươi, phảng phất vẫn ngày hôm qua.
457 Cuối mùa thu, hoa sen trên sông đào bảo vệ thành trải qua vẻ héo tàn, đại bộ phận đều trụi lủi lộ ở trên mặt nước, chợt có một số lá sen vẫn nhô lên khỏi mặt nước, gió thu thổi qua, lạnh run.
458 Như Thường gần đây rất thanh nhàn. Người này có lẽ hơi láu cá, nhưng luận tài cán, xác thực là số một, nếu không lúc trước Chu Nguyên Chương sẽ không coi trọng hắn như vậy, làm một người đỉnh trụ vì nước.
459 “Đại nhân, ti chức tra được, lúc Mai Ân nhận chức Sơn Đông học chính, Lại bộ Khảo Công lang trung Chu Văn Trạch đang ở Tế Nam đảm nhiệm Bố chính đốc lương đạo, giao tình của hai người đã thân thiết từ khi đó, Chu Văn Trạch này có công việc Lại bộ Khảo Công lang trung béo bở, vẫn là do Mai Ân hoạt động giúp hắn”.
460 Đại lao Hình bộ, khu quan giam. Trong khu giam quan trống trơn, sau khi Chu Lệ đăng cơ, ở đây từng tràn đầy, tất cả đều là phạm quan và gia đình, hôm nay đáng giết đã giết, nên thả đã thả, nên đi đày đã đi đày.