41 Cấp bậc của tinh thần lực ma pháp chia ra làm năm cấp: hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, siêu phẩm và thiên phẩm. Bình thường ma pháp sư chỉ cần tinh thần lực có thể đạt tới cấp bậc hạ phẩm, cơ hồ có thể khẳng định ngày sau sẽ đạt tam tinh Pháp Sư, mà tinh thần lực trung phẩm nếu như không có gì ngoài ý muốn, ngày sau đạt tới lục tinh Pháp Cuồng là không thành vấn đề.
42 Thời gian tựa thoi đưa, mặc dù không nhìn thấy cũng không chạm vào được, vẫn âm thầm lặng lẽ trôi qua, từ sau buổi trắc thí tại học viện Đa Ni Tạp, đã qua ba tháng.
43 Giữa Đa Ni Tạp thành và học viện sơ đẳng có một khoảng rừng rậm rộng hơn mười dặm cây cối um tùm, bên ngoài rừng rậm có dựng lên hơn mười cái chòi nghỉ mát dành cho người qua lại, bởi vậy nơi này bình thường cũng không ít khác qua đường và các đôi tình nhân nam nữ đệ tử học viện ghé qua.
44 Dưới sự khống chế của Dịch Vân, sau khi làm cho tỉ lệ của Thuỷ Hoả nguyên tố khắp tứ bề đạt tới sự cân bằng, tâm niệm vừa chuyển, đột nhiên hai loại nguyên tố đang giằng co ngoài không khí xuất ra một lượng lớn chui vào trong thân thể hắn, nhất thời thân thể hắn chuyển sang nửa đỏ nửa xanh, sự điên cuồng hấp thu này dẫn đến nguyên tố tương khắc sẽ làm cho hắn nổ tan xác mà chết.
45 Trăng sáng sao thưa, tại một mảnh đất hoang bên ngoài Đa Ni Tạp thành, một cái bóng cô đơn thật dài đang chạy về thành dưới ánh trăng. - Tổ khí Hồng Liên lại có diệu dụng như vậy sao? Môn La nghe Dịch Vân kể lại, rất là kinh ngạc hỏi.
46 Ba ngày sau … - Lão Đại, vì sao ngươi lại muốn chạy thật xa đến nơi này? Dịch Vân nhìn cảnh tượng quen thuộc trước mắt, trong mắt tràn đầy khó hiểu nhìn Môn La hỏi.
47 - Cương Giáp Xà? Dịch Vân rất tò mò bèn hỏi. Môn La gật đầu nói: - Ừ, đây chính là tam giai ma thú Cương Giáp Xà, chẳng qua thân thể Cương Giáp Xà đều là màu đen hoặc là xanh lá cây, ta chưa từng thấy qua toàn thân màu trắng như vậy.
48 Hoả hệ ma lực trong Khí Hải mênh mông bành trướng ra, đã vượt qua điểm tới hạn có thể tấn cấp ma pháp. Dịch Vân dùng ý niệm khống chế cỗ năng lượng khổng lồ này, đem nó tiến hành áp súc.
49 Thời gian qua nhanh quá, thoáng cái đã qua một năm trời, đang là tháng cuối năm, cảnh sắc của Đa Ni Tạp thành lại phủ thêm một cái áo khoác màu xanh mới đẹp, ý xuân nồng nàn trải khắp nơi nơi! Trong một căn nhà còn lớn hơn gấp đôi năm trước, nhìn qua kiến trúc bên trong rất là hoa mỹ.
50 Tiến vào trong xe ngựa, Dịch Vân đem Cầu Cầu thả trong lòng, nhìn cảnh vật bên ngoài xe ngựa so với một năm trước khi hắn đến thì càng thêm náo nhiệt.
51 Đa Ni Tạp thành, trong đại sảnh tiếp khách của phủ thành chủ. - Bối Cách trưởng lão, hoan nghênh ngươi đến Đa Ni Tạp thành! Ni Tư tươi cười vui vẻ, dẫn hơn mười hán tử một thân trang phục giống nhau tiến vào trong đại sảnh.
52 - Ôi! Tiểu dâm tặc, rốt cục cũng tìm được ngươi rồi! Sau khi Dịch Vân ra khỏi giáo chức đại lâu không xa, mới vừa đi xuyên qua một cái sân huấn luyện rộng rãi của ma bộ, đột nhiên nghe một giọng nữ quen thuộc truyền đến.
53 Nghe thanh âm mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một nam tử cao lớn tuấn tú, trên mặt nở nụ tười tiêu sái, thần sắc biểu lộ trên mặt cùng với lời nói có một sự tương phản rất lớn, chính là miệng cười mà lòng không cười, làm cho tất cả các đệ tử ở đây đều cảm thấy hắn vô cùng giả dối.
54 Dịch Vân trầm ngâm một hồi, hỏi lại: - Nếu ta lén sử dụng đấu khí, không sợ bị những đệ tử đứng bên ngoài nhìn ra hay sao? Ở đây vốn có đệ tử võ bộ nữa! Hừ một tiếng, Môn La tự tin cười nói: - Chẳng lẽ ngươi đã quên ta dạy cho ngươi pháp môn làm cho đấu khí lưu chuyển trong các kinh mạch bên trong cơ thể rồi sao? Ngươi dùng phương pháp giống như vậy, làm cho một chút đấu khí tụ tập vào nắm tay ngươi, mà không cần phải vận chuyển đấu khí toàn thân.
55 Buổi tối, ở phía Đông của Đa Ni Tạp thành, tại một phường rèn có bề ngoài bình thường không ai để ý. Ngồi xếp bằng trên giường, Dịch Vân chậm rãi mở mắt ra, từ trong trạng thái tu luyện tỉnh táo lại.
56 Ánh trăng vằng vặc, ở một toà trang viện tư nhân bên cạnh phủ thành chủ. - Hôm nay các ngươi đi học viện Đa Ni Tạp có thu hoạch được gì không? Trong trang viện, Bối Cách hỏi hai thiếu niên nam nữ đang ngồi trước mặt.
57 Dưới chân nổi kình phong tạo ra tiếng xé gió nhè nhẹ, thân hình Dịch Vân nhảy lên một cái, lập tức đã qua khỏi bức tường cao, tiến vào bên trong vườn nhà Kiệt Đô.
58 Dịch Vân cẩn thận chui vào trong một con hẻm gần đó, mơ hồ nghe thấy tiếng ồn áo từ phía sau truyền đến. Hắn nào dám chần chờ, thừa dịp những kẻ đuổi theo chưa bao vây hết nơi này, vội vã theo hẻm nhỏ mà rời khỏi.
59 Dịch Vân nhảy qua người Khắc Lai đang nằm trên mặt đất, cấp tốc đuổi theo tấn công A Lý Bố, hắn biết rằng trên thực tế A Lý Bố còn cao hơn mình một cấp, nếu để cho hắn ổn định được cước bộ, lấy hơi thong thả, thì cho dù có thể thuận lợi bắt hắn cũng coi như là thắng thảm mà thôi.
60 Sau đó vài ngày, Đa Ni Tạp thành giống như một mồi lửa sắp sửa nổ tung, không giây phút nào yên ổn. Trước hết là thiên tài Kiệt Đô của học viện Đa Ni Tạp, ở trong thành bị người đánh lén, tuy rằng không có tổn thương gì, nhưng đã làm cho thành chủ Ni Tư cảm thấy vô cùng mất mặt, ngay đêm hôm đó đích thân mang một đội điều tra hung thủ, lục tung khắp nơi trong thành, do vậy nên dân chúng nhiều người bị đánh thức, ra ngoài tò mò xem có chuyện gì.