201 Diễn Vũ ma trận ở trong các đại học viện Khung Vũ đại lục chính là pháp trận cơ bản, bởi vì đây là ma pháp trận tốt nhất có thể dùng để huấn luyện ma khí đệ tử, cho nên bất kỳ học viện nào cũng đều biết về cái pháp trận này.
202 "Băng phách vân miểu?” Dịch vân ngạc nhiên nói. Môn La không đáp, gấp giọng thúc giục Dịch Vân: “Không nói cái này, ngươi lập tức hỏi con rắn phá sản kia một chút, tảng đá kia nó lấy ở nơi nào, rồi ngươi liền đi một chuyến, mặc kệ có bao nhiêu lấy hết về cho ta !” Dịch Vân vẻ mặt nghi hoặc, nhưng vẫn theo lời Môn La, hỏi vị trí tảng đá kia, sau đó cùng với Cầu Cầu nhảy xuống thủy đàm, lặn sâu xuống… Vừa ra bên ngoài thạch thất, Dịch Vân thấy Cầu Cầu đột ngột chuyển hướng, hắn lập tức bơi theo.
203 Hắn đứng dậy tại chỗ, cảm thụ đấu khí trong cơ thể cùng song hệ ma lực hoàn toàn biến hóa. Chỉ cảm thấy đấu khí và ma lực choáng đầy khí hải, giống như vô cùng vô tận.
204 Hai canh giờ sau “ Hiểu chưa?”, Môn La hỏi. Dịch Vân gãi gãi rồi gật đầu đáp : “ Phương pháp đấu khí vận chuyển quán thâu này, thật vô cùng phức tạp. Phương pháp vận kiếm cũng thật quái dị.
205 Toàn thân không khỏi có chút run rẩy, vô lực ngồi dưới mặt đất, thở hổn hển nặng nề. Lúc này, thanh Ma binh kia như trước vẫn được cắm trên mặt đất, mà hai tay của hắn từ chỗ vai cho đến thẳng mươi đầu ngón tay, đều đã bị da tróc thịt bong, thảm trạng huyết nhục đầm đìa, máu tươi đầm đìa không khỏi chảy xuôi đi ra, đây chính là kết cục do cường độ đấu khí của hắn chỉ là lục tinh, lại vượt cấp mà sử dụng thất tinh kiếm kỹ, bị đấu khí của bản thân phản phệ lại mà tạo thành tổn thương.
206 Tìm gần mười lăm ngày, Dịch Vân nương theo đường cũ ly khai ma thú ao đầm, cũng thông qua trạm canh gác bộ biên phòng ở phía tây Kỳ Võ đế quốc, chính thức tiến nhập vào cảnh nội Kỳ Võ đế quốc.
207 Hai tay ôm ngực bình tĩnh, nam tử nhắm mắt dựa vào vách tường, lúc này hắn đột nhiên mở hai mắt, cả kinh thấy thiếu niên xâm nhập nơi này, chỉ trong nháy mắt đã đánh bại năm đồng bọn cấp ba sao của hắn, tốc độ quả thực nhanh quá mức tưởng tượng, hắn cảnh giác nhìn qua, chiến đấu đã kết thúc, cho dù hắn muốn ra tay ngăn cản cũng không kịp.
208 “Đáng chết! Đây rốt cuộc là ai làm ?” Một gã trung niên nổi giận gầm vang cả tòa phủ thành chủ. Gã nam tử xem ra là trung niên mạnh khỏe hơn 40 tuổi, toàn thân phát ra một cỗ uy áp cường hãn mà chỉ võ giả mới có, cho thấy tu vi không thấp, hắn đúng là Nhân thành chủ - Tháp Đặc.
209 Khi Tháp Đặc thành chủ đuổi tới thạch thất, ngoại trừ thấy mấy thi thể tàn phá cùng não tương tung tóe, tử trạng vô cùng thê thảm, lại càng chứng kiến thảm trạng của con mình, một thiếu niên tóc đen vừa xoay người lại nhìn hắn, sắc mặt trầm lãnh, hình đao trên tay còn mấy giọt máu tươi.
210 Nơi này quân binh chỉ có 1/3, hơn nữa viện binh ngoài thành chủ phủ còn chưa có tiến vào, người ngã xuống tuy nhiều nhưng số vệ binh quay quanh hắn ngược lại nhiều hơn, nó lại khiến Dịch Vân có loại ảo giác giết một tên lại có hai tên tiến lên.
211 “Ầm ầm ~!” Quang cầu tới cực nhanh, chớp mắt đã đụng mạnh vào người Dịch Vân, đánh văng hắn bay ra sau, liên tiếp đụng vào đám lính vệ binh. “Quang minh ma pháp? Lục tinh cao giai pháp cuồng? Đáng chết, thế nào nơi này có tới hai gã cường giả lục tinh lĩnh vực ?” Dịch Vân bay vào đám đông, miệng phun ra một ngụm máu lớn, vừa chạm đất lập tức nhảy lên, liền thấy trừ đám thành vệ bị gãy tay gãy chân ra, còn lại không ai dám tiếp cận hắn, tựa như tránh né ôn dịch, bốn phía tản đi cực nhanh.
212 Giáo chủ đại nhân nghĩ tới như vậy, nhưng mà, thành chủ Tháp Đặc lại bất đồng. Tháp Đặc hiện tại giống như một con nhuyễn trùng bò trên bề mặt, mấy cấp dưới của hắn tất cả đều chỉ lo bản thân chạy trối chết, hoàn toàn đã quên vị thành chủ như hắn còn ở chỗ này, chỉ thấy mặt hắn lúc này kinh hãi: "Hỏa hệ ma pháp! Hắn còn có hỏa hệ ma pháp! Thủy, hỏa song hệ, còn có Đấu khí đồng thời đều đạt tới 6 tinh lĩnh vực, sự tình này làm sao có thể xảy ra, không thể tin được ! " Tháp Đặc chính là 6 tinh võ cuồng cường giả, kiến thứcvà ánh mắt tự nhiên là có, nguyên bản hắn nhìn thấy viện quân của Giáo Đình bên trong thành rốt cục đuổi tới, còn cho rằng giáo chủ đại nhân nhất định có khả năng giúp hắn báo thù, mình cũng có thể không chết, thế mà hiện tại,một điểm hi vọng cuối cùng cũng tan biến.
213 Ngoài thành Mạt Nhược Nhân. Lúc này đã là thời gian nửa đêm, trên đỉnh Kiểu Nguyệt đầy sao nhô lên cao, trong rừng gió đêm quét qua mặt mang theo sự lạnh lẽo, đây là một đêm yên lặng, cùng cảnh tượng địa ngục núi thây biển máu vừa rồi trong phủ thành chủ so sánh thật là khác biệt, quả thực chính là hai cái thế giới hoàn toàn bất đồng.
214 “Xa cách gần nửa năm thời gian rốt cục cũng về đến Thiên Phong thành!” Dịch Vân hướng về phía trước nhìn cái thành thị đang đứng sừng sững dưới ánh nắng mặt trời, cảm thán nói.
215 Ngạc Đa Đồ cười khổ đáp: “Hắn cho gia tộc ta thời gian một tháng, mà hiện tại đã qua hơn nửa, trong khoảng thời gian này hắn thoải mái ở lại trong nhà bọn ta.
216 Dịch Vân một mình một người đi ở phía trước còn mười sáu tên mật thám của Kiệt Nặc Tư gia tộc thì hòa nhập vào biển người xung quanh. Mặc dù vẫn theo sát sau hắn nhưng đi lại rất tự nhiên giống như người thường hoặc dân buôn bán, không có chỗ nào khác lạ.
217 “Ngươi đối với bọn họ làm cái gì?” Dịch Vân thấy Cát Âu cùng các vị trưởng lão… nằm xuống không biết sống chết, phẫn nộ kêu lên. Tạp Lỗ Tư làm như không them để ý đến ngữ khí tức giận quát của Dịch Vân đối với hắn, xua tay giải thích:“Chớ khẩn trương, ta chỉ cởi bỏ phong ấn trên người bọn họ cùng thuận tiện làm cho bọn họ ngủ một giấc thôi.
218 Sáng sớm hôm sau, Ngạc Đa Đồ tìm lại đây. Gặp Dịch Vân mở cửa, Ngạc Đa Đồ khiếp sợ nhìn xung quanh thiết phường, phát hiện bên trong ngọai trừ Dịch Vân đứng ngoài.
219 Các nhóm do thám đồng thời cả kinh. Tất cả lập tức bốn phương tám hướng cấp tốc rút lui. Dịch Vân ko còn cảm thấy một người nào, hắn chỉ có khả năng cảm nhận trong phạm vi vài chục thước, nghĩ rằng bọn họ cũng biết điều ly khai.
220 Lần ra điều kiện này, hắn vừa ra chế định cùng Kiệt Nặc Tư gia tộc phương thức hợp tác về sau, nắm chặt lấy quyền chủ động, vừa tìm được cho A Lôi Lạp một gia đình mới.