41 Trong cơn mơ, một lần nữa Nguyễn Phong tiến vào mộng cảnh. Vẫn là sương khói mờ mịt, nhưng lúc này đã nhạt đi ít nhiều, tạo điều kiện cho Nguyễn Phong quan sát cảnh vật xung quanh.
42 Sáng sớm hôm sau, trong khi trời đất còn đang tăm tối âm u, phương Đông mới chỉ le lói một vài tia sáng của ngày mới, Nguyễn Phong đã thức dậy và đang chuẩn bị cho công việc hái thuốc.
43 Khi người thủ hộ quay lại, đã không còn nhìn thấy bóng dáng của Nguyễn Phong. Hắn ta vô cùng tức giận, nhưng cũng không có bộc phát, mà lại cười gằn, điệu bộ có chút gian ác.
44 Trải qua một đêm nghỉ tại nơi ở của người thủ hộ, sáng sớm hôm sau, nhóm người Nguyễn Phong đã sớm chuẩn bị trở về. “Ngươi trở về thật sớm quá, sao không ở lại đây thêm vài ngày.
45 Trải qua năm ngày cưỡi gió vượt rừng, nhóm người Nguyễn Phong đã trở về đến chân núi Thanh Long, khi về đến nơi cũng đã đến giờ nấu cơm chiều. Từ trên không trung, ngắm nhìn cảnh thôn làng yên bình, từng làn khói lam chiều bốc lên từ mỗi mái nhà trong làng, không khỏi khiến người ta có cảm giác được về lại với quê hương bản quán, thân thuộc vô cùng.
46 Sáng sớm hôm sau, Nguyễn Phong theo thói quen lại dậy sớm tập luyện. Hơn một tháng sống trong rừng, lúc nào cũng phải cảnh giác, không thể ngủ quá lâu, Nguyễn Phong đã tự tạo thành một thói quen thức dậy từ rất sớm, hiện giờ xem ra cũng không phải là không tốt.
47 Sau khi đã đưa những cây thuốc quý cho cha và ông ngoại, Nguyễn Phong liền chạy thẳng sang nhà Văn Thái. Vốn lần này hắn đi vào Cửu Long sơn mạch, việc tìm thuốc cũng chỉ là cầu may, hy vọng có thể giúp Văn Thái chữa lành vết thương.
48 Sau khi ba người Nguyễn Phong, Trần Duy, Phạm Văn Thái kết nghĩa, bọn họ đã có một bữa tiệc mừng vui vẻ vô cùng. Trong bữa tiệc, không chỉ có ba anh em chúc rượu cho nhau, thậm chí ngay cả cha của Văn Thái là Văn Hùng cũng tham gia vô cùng nhiệt tình.
49 Thời gian thấm thoắt thoi đưa, từ xuân qua hạ, từ thu sang đông, một năm rất nhanh đã sắp trôi qua. Trong đoạn thời gian này, những người thân của Nguyễn Phong cũng từ từ tiến vào cảnh giới tân thủ, tất cả đều là nhờ vào số thuốc quý mà Nguyễn Phong mang về.
50 Những ngày cuối năm trôi qua thật nhanh, giống như ngay cả thời gian cũng hào hứng muốn đón năm mới. Trên khắp đất nước Đại Việt, nhà đều vội vàng dọn dẹp, tất bật chuẩn bị cho dịp tết cổ truyền hàng năm.
51 Sáng sớm mồng năm Tết, bầu trời hơi có chút âm u, phía đằng xa kia, mặt trời vẫn chưa nhô lên khỏi đường chân trời. Trong không khí, dường như vẫn còn chút hơi lạnh sót lại từ mùa đông trước, theo từng cơn gió thổi phả vào thân cây, phả vào mặt nước, phả cả vào những người dân thôn làng Vĩnh Thái đã đứng ở cổng làng từ sớm.
52 Đầu mùa xuân, không khí tươi mát, từng cơn gió xuân khẽ thổi qua, như vòng tay tình nhân ôm ấp, vuốt ve tất cả mọi sự vật, bao gồm cả con người. Đoàn sĩ tử của thôn làng Vĩnh Thái khởi hành trong bầu không khí tươi tốt thế này, lòng người cũng vô cùng sảng khoái, đoạn đường dài dường như cũng ngắn lại.
53 Đại Việt quốc từ khi thành lập đến nay cũng đã trải qua mấy nghìn năm, hệ thống hành chính, quân sự, giáo dục cũng theo thời gian mà được hoàn thiện. Hành chính Đại Việt quốc phân làm hai cấp chính là cấp Trung ương và cấp địa phương.
54 Sau hơn một giờ chờ đợi, cuối cùng đoàn sĩ tử cũng thấy Vũ Ngôn đi ra khỏi căn phòng, đi cùng hắn còn có một người trung niên nữa, bộ dáng tươi cười nói chuyện như đã quen từ lâu.
55 Trên một cung đường nhỏ của thành Kinh Bắc, trong một đoạn ngõ hẻm tối tăm vắng vẻ, mặc cho bầu trời đang là giũa trưa, nhưng bầu không khí nơi này vẫn khó có thể khiến cho người ta thấy được chút liên hệ nào với sự ấm áp.
56 Trên Hồng Bàng đại lục, tu luyện giả có thể coi là một bộ phận nhân tố cấp bậc cao trong xã hội. Mỗi tu luyện giả trong mình đều mang khả năng điều động chân hồn, sử dụng sức mạnh tự nhiên, bất kể sức mạnh này lớn nhỏ thế nào thì cũng đã vượt quá tầm vóc người thường, chính vì vậy nên tu luyện giả sẽ được hưởng những ưu đãi lớn hơn rất nhiều so với người khác.
57 Trời đầu xuân, gió nhẹ hây hây thổi, bầu trời nắng dịu nhẹ càng làm cho lòng người thêm say đắm cảnh sắc thiên nhiên. Trong một ngày thời tiết đẹp như thế này, việc mà người ta muốn làm thường chỉ có hai việc, một là ở nhà hưởng thụ thời tiết thoải mái, lười biếng ngồi trên một chiếc ghế mây, đọc một quyển sách yêu thích, hoặc thưởng thức một tách trà thơm vừa ngẫm nghĩ lại về cuộc đời; hai là cùng người thân đi dạo chơi phố phường, hòa mình vào với thiên nhiên tươi đẹp, sung sướng ngắm nhìn cảnh thiên nhiên.
58 Nếu được phép quay ngược thời gian, thay đổi quá khứ, liệu chúng ta sẽ có lựa chọn như thế nào? Có lẽ câu trả lời của mỗi người đều khác nhau, bởi cuộc đời mỗi con người đều không đồng nhất với bất cứ ai khác.
59 Bốn người Nguyễn Phong sau khi ra khỏi quán cũng không có nhiều tâm trạng đi tham quan thành Kinh Bắc nữa. Mới vừa bước vào thành chưa được một ngày đã bị người ám sát, dù là ai cũng không thể cao hứng được, chính vì vậy nên lựa chọn tốt nhất của họ bây giờ chính là trở về Giáo trường nghỉ ngơi.
60 Bảy ngày, cũng chính là một tuần, một khoảng thời gian không ngắn, nhưng cũng không hề dài. Đối với những người tu luyện mà nói, bảy ngày, bảy tháng, bảy năm hay thậm chí là bảy mươi năm, đôi khi cũng chỉ như một cái chớp mắt.
Thể loại: Huyền Huyễn, Võng Du, Nữ Phụ, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 50