1 XƯƠNG SƯỜN SỐ BA Lý An Ninh đang giao dịch tên miền trên mạng trong phòng sách, muốn chuyển nó từ Godaddy sang name, nhưng đứng sau Godaddy là một kẻ cực kỳ biến thái, khiến An Ninh vô cùng bối rối.
2 Vừa mới bước vào, cô “mặt đen” liền gọi: “Này, bạn học viên kia, lại đây một chút!” An Ninh ngó trước ngó sau, không có người, chẳng biết làm thế nào đành phải qua đó: “Thưa cô, có việc gì không ạ?” Chỉ thấy đối phương rút ra một quyển sách từ giá sách phía sau vứt lên quầy: “Sau này đừng để lại đồ cá nhân trong thư viện, làm chúng tôi mất công dọn.
3 Lúc đi qua sân bóng rổ phía sau nhà ăn, An Ninh chợt thấy một bóng dáng quen thuộc… Xương sườn số ba… hình như sau khi cô tình cờ gặp anh ta ở thư viện thì thường xuyên bắt gặp anh ta nhiều hơn thì phải.
4 Triều Dương đề nghị: “Đời nhà Thương. ” Mao Mao: “Triều đại này đại khái có bao nhiêu năm?” Hai người liếc nhau rồi nhìn về phía An Ninh chờ đợi, cô thở dài: “Tôi đâu phải chuyện gì cũng biết chứ, để tôi đi tra niên biểu.
5 HỌP MẶT HỌC SINH CŨ Tường Vy lọt qua vòng loại, điều này nằm trong dự kiến nhưng lại nằm ngoài tình lý, cô vốn ca hát không kém, nhưng phong cách không được chính thống, so với biểu ngữ nhiệt thành yêu Đảng, nhiệt huyết yêu Đại học X, đáng lẽ cô đã bị loại, nhưng có một vị giám khảo đã nói: “Tôi thích động vật họ mèo, cho nên, em hát rất được.
6 “Em còn nhớ Lâm Văn Hân chứ?” Anh hỏi một chuyện không liên quan: “Anh cứ nghĩ rằng lớp bên cạnh em không còn nhớ ai nữa. ” Lâm. . . là bạn của L? Lúc ăn cơm lớp phó có kêu tên này mấy lần, An Ninh không biết nên trả lời anh như thế nào, vì thế cô im lặng, mà dường như anh cũng không muốn biết đáp án.
7 “Coi như là vậy. ” Đối phương trả lời có chút hàm ý sâu xa. An Ninh “ồ” một tiếng, vừa cúi đầu, di động liền vang lên, cô nói xin lỗi rồi bước sang một bên nghe điện thoại: “A lô?” “Em tìm anh à?” Ngữ điệu của anh rời rạc, giọng khàn khàn.
8 DANH CHÍNH NGÔN THUẬN Trong một cuộc dã ngoại cuối tuần hiếm có, Tường Vy nhận được tin chị cô đến chơi, mặt mày lập tức ủ rũ. Mao Mao hỏi: “Chị bà là người như thế nào?” Tường Vy: “Nghe nói, từ nhỏ bà ấy đã ra ngoài đánh nhau, từng chộp gạch phang người khác, trừ việc giết người đốt nhà ra, chuyện gì cũng đã làm rồi.
9 An Ninh: “Lại sắp bắt đầu đi thực tập rồi. ” An Ninh: “Cuối tuần không thể về nhà rồi. ” An Ninh: “Tiếp đó là chỉ có tăng ca…” An Ninh: “Thê thảm quá!” Chị họ: “= =!” Chị họ: “Với chị ngày nào cũng là ngày nghỉ.
10 Mọi người trong phòng thí nghiệm của Long Thái cô đã quen biết từ năm ngoái, cho nên trên phương diện công tác, không có khó khăn trong quan hệ giao tiếp hay vấn đề kỹ thuật.
11 “Em muốn biết gì anh cũng có thể nói cho em. ” Anh nhìn cô nói: “Nơi này là lần đầu tiên anh đến. ” An Ninh vừa nghe thấy câu ấy, không biết tại sao lại nhớ đến tin nhắn cô đã trả lời hôm kia, bèn xoa xoa hai gò má đang nóng dần lên.
12 PHẢN KHÁCH VI CHỦ An Ninh vẫn muốn hỏi Từ Mạc Đình một chuyện liên quan đến bức thư đó, nhưng sợ nếu diễn đạt chuyện này không được thích đáng, cô sẽ bị “game over”.
13 Từ Mạc Đình ngoài mặt tuy ngây ra một lúc, nghĩ người nước ngoài quan hệ nam nữ buông thả là chuyện bình thương, nhưng trong lòng anh lại rất cẩn trọng đối với chuyện tình cảm.
14 NÓNG LẠNH TỰ BIẾT Lý An Ninh trở thành người “may mắn” được sư huynh nổi tiếng Giang Húc ngắm trúng hay nhân vật có liên quan với lão đại khoa Ngoại giao sau cuộc thi đại sứ hình tượng, lúc này cô đi đến đâu cũng kéo theo không ít chỉ trích, vậy là người có chiều cao 1m65 trong trạng thái vô thức lại biểu hiện thêm điệu bộ “cao ngạo”, làm đám người nhìn cô chỉ dám thì thầm mà không dám lớn tiếng.
15 “…” Vẫn là người nào đó. Từ Mạc Đình cởi áo khoác ngoài: “Phải đợi khoảng hai mươi phút, các bạn cứ tự nhiên. ” Ba người: “Đợi bao lâu cũng được!” Thật khó có thể tưởng tượng người như Từ Mạc Đình lại có thể vào bếp, hơn nữa lại không hề cảm thấy đột ngột, xắn tay áo, tạp dề buộc vào eo, tư thế nhàn nhã, động tác thuần thục.
16 Mao Mao đã đi ra, đưa máy cho Meo Meo. An Ninh xem là số lạ, do dự một lúc mới nghe máy, đối phương vừa nghe đã nói một câu thành tâm: “Xin lỗi. ” An Ninh không nhận ra là ai: “Anh là?” Lần này là đổi lại là đối phương im lặng mấy giây: “Giang Húc.
17 KHÔNG MUỐN LÀM TỔN THƯƠNG EM THÌ ĐỪNG LÀM Dự báo thời tiết nói mấy hôm tới nhiệt độ sẽ giảm, kết quả là hôm qua vừa nói, hôm nay đã giảm bảy, tám độ, chân ai cũng lạnh cóng.
18 Vì thế, An Ninh chưa kịp hiểu chuyện gì, đã thấy mình ngồi trong quán trà, uống trà… với một người không thân thiết và hai người không quen biết…. An Ninh rất ít khi vào quán trà, có điều ba người còn lại hình như là khách quen ở đây, một người thái độ lộ rõ vẻ ngạo mạn gọi người phục vụ mang trà, quay qua hỏi An Ninh uống gì, cô chẳng biết nói sao, đối phương chỉ cười: “Vậy thì Thiết Quan m nhé, thứ đó ở đây là hàng cao cấp đấy.
19 Tường Vy cười hì hì, nghiêng qua nói nhỏ: “Ghen rồi hả?” “Không có. ” Chỉ là cô hơi nản. Mao Mao đi rồi quay lại, trên tay cầm một chai nước, khẩn thiết đưa cho Từ Mạc Đình.
20 TRẬN TUYẾT ĐẦU TIÊN Chu Cẩm Trình đột nhiên không hiểu nổi hướng hành động của mình. Anh ta không phủ nhận mình có phần hổ thẹn với An Ninh, với điều kiện tiên quyết là không can thiệp tới lợi ích cá nhân, anh ta hy vọng cô có thể sống vui vẻ một chút.