21 “Tôi tới tìm bạn trai tôi. Gọi điện thoại cũng không nghe, không biết chết ở chỗ nào rồi. ” Cô gái cao ngạo đó thoáng liếc nhìn An Ninh, thấp giọng hỏi Trình Vũ: “Cậu bây giờ sao lại kết bạn với cô ta vậy?” “Chim khôn chọn cây tốt mà đậu.
22 Mạc Đình cau mày: “Em cảm thấy anh sẽ ngủ ở sofa sao?” Em cảm thấy con người cao quý như anh sẽ ngủ ở sofa sao? Từ Mạc Đình cúi đầu mỉm cười, nói: “An Ninh, anh tin em có thể kiềm chế được.
23 Hóa ra cảnh giới cao nhất khiến đối phương biết khó mà rút lui chính là không quan tâm, An Ninh rất khâm phục, dưới bàn Từ Mạc Đình nắm lấy tay cô, đặt lên đùi mình, đây là động tác thân mật theo quán tính của anh.
24 KÝ ỨC XANH XAO Rốt cuộc cũng đến kỳ nghỉ đông, ra ngoài với đám bạn cùng phòng ăn uống một bữa trước khi về nhà, Tường Vy chọn ngay một quán lẩu, chỉ có điều mùa đông người ăn lẩu đông đúc, bước vào quán là đã hết chỗ, thế là bọn cô đành phải ngồi đợi trên sofa đặt ở cửa, bên cạnh có hai người Hàn Quốc đang nói chuyện về đồ ăn Trung Quốc, rồi cả chuyện quán ăn chỗ nào ở thành phố X được coi là chính tông.
25 “Ừm!” “Đừng cho là thật!” Từ lão đại thở dài: “Mai em tự đi hay để anh đến đón?” “Tự đi. ” Ngừng trong giây lát, Từ Mạc Đình nói với giọng đều đều: “An Ninh, em đang chống đối anh một cách tiêu cực đấy à?” Sau khi mầm mống tiêu cực bị bóp chết, lập tức xuất hiện phản ứng tích cực: “Anh bận như vậy, là bạn gái của anh, em phải độc lập tác chiến mà.
26 “Em nào dám. ” Giọng cô ai oán. “Không sao, khi em mệt, anh sẽ cõng em. ” Từ Mạc Đình an ủi thích đáng, nhẹ nhàng. An Ninh vô cùng kiên quyết: “Không thèm nhé!” Trên phố đông đúc, người qua kẻ lại, dựa vào lưng Từ lão đại sẽ thu hút rất nhiều sự chú ý.
27 ĐIỀU GÌ ĐÁNG QUÝ NHẤT Thành phố G, lúc đến nơi đã là hai giờ chiều, An Ninh vẫn nhìn ra ngoài cửa sổ xe, cả quãng đường cô chẳng nói chẳng rằng, còn Chu Cẩm Trình mở cửa xe một cách đầy tâm trạng, và cũng không cố kiếm chuyện gì để nói.
28 Phảng phất trong ký ức, cô còn nhớ lần đầu tiên gặp Chu Hề, bà là thư ký của ba, trong đầu cô vẫn còn nhớ chiếc váy dài màu tím, bước đi thanh thoát trong tà váy bay bay.
29 Tường Vy lúc ấy đang đứng ở cửa ngó nghiêng bên ngoài, quay lại hỏi: “Chắc không giam giữ chúng ta thật đấy chứ? Chỉ là đánh nhau thôi mà!” Người nam trong phòng đang cúi đầu bỗng ngẩng lên nhìn Tường Vy: “Lần đầu vào đây đúng không? Bảo người nhà chuẩn bị tám trăm tệ đi, rồi cầu cho người bị cô đánh không tố cáo cô, chứ nếu không đi tù cũng có khi!” “Không phải chứ?” Tường Vy và An Ninh nhìn nhau.
30 Chu Cẩm Trình đi ra xoa xoa đôi chân mày, trong phòng khách, Lý Khải Sơn đứng dậy nói: “Cẩm Trình, nếu không vội thì nói chuyện với anh một chút. ” Đến thư phòng, Chu Cẩm Trình vừa ngồi xuống đã chủ động nói rõ: “Anh muốn nói chuyện học tiếp của An Ninh à?” Lý Khải Sơn: “Học tiến sĩ, ừm, học rồi thì có tác dụng gì chứ!” Chu Cẩm Trình mở lời: “Anh đã từng nghĩ chưa, có lẽ An Ninh không thích hợp với cuộc sống quá cần cù tận tụy…” Lý Khải Sơn quay đầu nhìn anh ta: “Cẩm Trình, anh bảo cậu quan tâm đến nó, giúp được gì thì giúp nó, chứ không bảo cậu đứng về phe nó.
31 Ngoại truyện 1 – TUẦN TRĂNG MẬT Ở LIMA Sáng sớm, một cơn mưa bụi bao trùm lên toàn thành phố Lima, xa xa có tiếng chuông của đại giáo đường vọng lại, cùng với đó là bầu trời xanh ngắt đã làm nên một chiếc áo choàng tao nhã mỹ lệ cho thành phố.
32 Ngoại truyện 3 – MẶT TRỜI MỌC Ở PHƯƠNG ĐÔNG (Mao Mao) 1 – Cảm ơn ông trời! Mao Hiểu Húc quyết định xem mắt và theo đuổi một chàng trai! Chỉ là khi kế hoạch được tiến hành, cô nàng mới phát hiện một vấn đề nghiêm trọng: Tại sao Đại học X mỹ nhân nhiều như vậy lại cạnh tranh ác liệt thế, mà nam sinh lại không thèm ngó ngàng tới? Đau thương nhất là trước mặt lại có một em rể thuộc dòng dõi quý tộc làm chuẩn mực, hại Mao Mao bây giờ gặp ai cũng thấy kém, kém xa! Thậm chí một số nam sinh còn nữ tính hơn cả cô, không nhịn được cô nàng ngẩng mặt lên trời thở dài: “Bộ dạng của các người không thể xứng với “nòng nọc” của chính mình!” Tường Vy nói: “A Mao, người con trai tốt không thể nhảy vào ôm lấy chúng ta, hơn nữa lại là trong lòng bà, hay là bà nghĩ làm sao dụ sói vào hang, không thì bà chỉ có một kết cục, ham dâm đến chết.
33 3 – Em là Mao Hiểu Húc Mao Mao trải qua ba tiếng mưa lạnh, coi như là lễ rửa tội, ngày hôm sau sinh khí đã như rồng như hổ, thật đáng thương. Hôm đó, Mao Mao đến chỗ phòng trưng bày tranh để làm mấy việc vặt, sự thật là vừa ra khỏi cổng trường, lại gặp người hôm qua cô đợi, lập tức vui mừng chạy lại, nhưng cô lại chú ý đến mỹ nữ bên cạnh anh đang nhẹ nhàng gục vào lòng anh, cô không khỏi… rảo chân bước đến! “Đời người chỗ nào cũng có thể gặp lại, hai người cũng đến để đợi xe buýt à?” Tô Tuân quay đầu lại nhìn thấy cô, lịch sự nói: “Xin chào.
34 5 – Thời buổi này làm người tốt khó lắm Karaoke cuối tuần. Tường Vy, Triều Dương không hiểu: “Tại sao ngày cả bọn tôi cũng phải đến?” Mao Mao cười đầy ẩn ý: “Nước đục dễ thả câu mà.
35 Ngoại truyện 4 – TRƯƠNG TỀ ĐẸP TRAI VÀO NHẦM GIỚI ĐỒNG TÍNH (1) Nếu trừ Từ Mạc Đình ra thì vị thiếu gia nhà họ Trương tuyệt đối là một nhân vật có tầm cỡ.