21 La đại phu nhân nhận được tin tức thì đã là giữa trưa ngày hôm sau. Bà vội vội vàng vàng mang theo hạ nhân chuẩn bị xuất môn, mà La Đình Hiên ở cửa đuổi theo cùng nhau đến Từ gia.
22 "Thật sự đẹp quá. " Minh Đang ghé vào bên cửa sổ thưởng thức cảnh sắc bên ngoài, trong lòng cảm khái vạn phần, nàng đã ngắm nhìn mấy ngày rồi nhưng vẫn hứng trí dạt dào như trước.
23 "Cứu mạng a. " Đôi nam nữ bị đuổi giết kia nhào lên phía trước, vẻ mặt sợ hãi chật vật không chịu nổi. Phía sau có mấy người đuổi theo cảnh cáo nói, "Bớt lo chuyện người khác đi, người giang hồ quản chuyện giang hồ, kẻ không liên quan thì đừng quản.
24 Đến ráng chiều rốt cục đã chạy tới trấn nhỏ, vào khách điếm Duyệt Lai tốt nhất của trấn. Trước khi vào ở mọi người đã thuê ba gian phòng hảo hạng, vẫn theo mấy ngày trước, Minh Đang và Bích Liên ở cùng một phòng kẹp giữa hai phòng còn lại, như vậy tương đối an toàn.
25 Vân Lam ngoảnh mặt làm ngơ, bước chân không dừng đi tới đầu bậc thang. Mạnh Vân nôn nóng đuổi theo, "Công tử công tử, xin ngài dừng bước. " Đưa tay muốn kéo lấy vạt áo của hắn.
26 Minh Đang rốt cục đã ngủ đủ mới tỉnh lại, lọt vào tầm mắt là mui xe trắng như tuyết. Sửng sốt một nén hương mới chợt nhớ tới chuyện đêm qua, trong lòng hoảng hốt vội vàng xoay người đứng lên nhìn quét buồng xe một vòng, á.
27 Chương 27: Đánh nhau"Cái gì đòi tiền đi đường?" Một tiểu lâu la vẻ mặt phẫn nộ, nhảy ra kêu lên, "Các ngươi mới thẳng thắn một chút, giao viên Chu Đan quả ra đây.
28 Thành Hàng Châu mưa bụi mịt mờ, từng giọt nước nối liền thành một sợi gai mỏng manh, sương mù giăng khắp nơi. Trời đông giá rét lại thêm cơn mưa vốn không là chuyện khiến cho người ta vui thích, ẩm ướt lạnh lẽo thấm vào da thịt.
29 Đêm giao thừa, tất cả mọi người của thành Hàng Châu đều trở về nhà từ sớm để đoàn tụ gia đình. Từng nhà từ sáng sớm đã bắt đầu bận rộn, ngã tư đường một mảnh vắng vẻ trống không.
30 Bình An đứng hơi xa, không nghe thấy hai người nói chuyện, "Công tử, sao ngài lại cãi nhau với tiểu thư? Dù sao nàng cũng là nữ hài tử, ngài cứ nhường nhịn nàng đi.
31 Bích Liên không ngờ tới mình chỉ dạo qua phòng bếp một vòng, việc chung thân đại sự của mình cứ như vậy được quyết định rồi. Khi nàng nghe được tin này thì sửng sốt đến đứng người.
32 Hồng Thiên không dự đoán được tràng diện hôm nay, sững sờ một lát, "Hôm nay là. . . . . "Bình An ngoài cười nhưng trong không cười, "Là ngày vui của ta, Hồng bang chủ đến thật đúng lúc.
33 “Cái gì? Ta có làm gì ngươi đâu. ” Vẻ mặt Minh Đang giả vờ vô tội, giang hai tay ra: “Ngươi bị làm sao vậy? Ai nha, có phải cảm thấy rất ngứa hay không? Yên tâm, không làm chết người đâu” Chính xác là sẽ không làm chết người, nhưng mà sống còn khó chịu hơn chết.
34 Một vầng trăng sáng treo cao trên bầu trời, ánh trăng màu bạc rơi xuống mặt đất, nhàn nhạt nhu hòa. Chung quanh im lặng, yên tĩnh không tiếng người, gió lạnh nhẹ thổi.
35 Edit: senaTrong phòng khách, An Khang quỳ trên mặt đất, hai tay dâng một vật lên cao hơn đầu, vẻ mặt đầy vui sướng: “Cuối cùng thuộc hạ cũng không làm nhục sứ mạng, hoàn thành công việc mà chủ tử giao phó.
36 Edit: senaNúi xanh nước trong, từng bụi, từng bụi hoa tươi nở rộ nối tiếp nhau, hoa cỏ màu xanh xanh, hoa thơm, chim hót. Gió thổi nhẹ nhàng lất phất, cuốn theo hương cỏ xanh nhàn nhạt, khiến người ta thoải mái, vui vẻ.
37 “ A Tĩnh, A Tĩnh cháu làm sao vậy?” Thẩm Duy cả kinh thất sắc, nhào tới ôm Thẩm Văn Tĩnh, không biết làm sao. Ngay cả một danh y đương thời, lúc này cũng chỉ là một lão tổ phụ lo lắng cho cháu gái.
38 Edit: senaMinh Đang nâng cằm lên ngơ ngác nhìn bên ngoài, trong lòng như có một tảng đá lớn đè ép xuống vô cùng nặng nề. Thẩm Duy bế quan ba ngày rồi, thuốc còn chưa chế ra được.
39 Edit: senaThẩm Duy bước từ dược phòng ra, cả người tiều tụy già nua đi rất nhiều. Trong tay ông ta cầm một bình ngọc trắng noãn cao cổ: “Công tử, trong này có mười viên thuốc, mỗi ngày uống một viên, có thể bảo vệ tâm mạch của ngài không xảy ra chuyện gì.
40 Hồng Thiên càng nghĩ càng không cam lòng: “Tội gì Dược Vương phải che chở cho bọn họ, bọn họ cũng không phải là người tốt. ” Khẩu khí chênh lệch thật lớn này làm hắn nuốt không trôi được, khiến lý trí của hắn bay hơn một nửa.