81 Vẻ mặt Tấn vương phi không biến đổi, thản nhiên nói: "Ngươi đã suy nghĩ nhiều, nàng chỉ không biết cách giao tiếp thôi. ""Là sao?" Sắc mặt Mai Nghi Nhã không thể nén một tia ghen tỵ xuống, giọng nói khinh bỉ: "Nhưng nàng ta có số mệnh thật tốt, một nữ nhân xuất thân từ gia đình đã bị sụp đổ, lại còn có thể gả cho Phúc vương điện hạ tôn quý nhất trong hoàng thất.
82 Vài vị hoàng tử từ từ di dạo, thưởng thức cảnh đẹp, câu được câu không bắt đầu diễn tiết mục huynh đệ như chân tay. Con mắt của Yến vương xoay xoay, cười nói: "Nhị ca, người nói tại sao đang yên lành phụ hoàng lại muốn đến đây?"Phụ hoàng rất ít khi ra cung, trừ khi đó là tình huống đặc biệt, bình thường đều triệu người khác vào cung để gặp.
83 Vân Lam cười khổ nói: "Hoàng huynh, vốn mời người đến để giải sầu, nhưng lại xảy ra chuyện như vậy, thật sự xin lỗi. "Hoàng thượng không chấp nhận cách nói của hắn: "Chúng ta là người một nhà, cần gì phải nói những lời khách sáo như thế?" Cũng không phải là lỗi của hắn, toàn là do bọn trẻ nháo loạn tạo ra.
84 "Câm mồm. " Mặt Mai Nghi Nhã đỏ như màu gan heo, dường như muốn rỉ máu. Cuộc đời của nàng ta vẫn chưa từng chịu qua nhục nhã vô cùng như vậy, bị đứa nha hoàn chê cười như vậy.
85
86
87
88
89
90
91 Edit: sena
Đêm nay sao dài như vậy, dài dằng dặc giống như không có tận cùng. Sự thống khổ đủ để ghi khắc cả đời. Chỉ hy vọng cuộc đời này không phải chịu hành hạ như vậy nữa.
92 Minh Đang gắng sức đứng lên, vẻ mặt hoảng sợ, lo lắng kêu lên: “Nhanh lên, đưa huynh ấy vào nhà” Gấp gáp đến mức khiến cho giọng nói trở nên sắc nhọn.
93 Sắc mặt Minh Đang thay đổi, vội vàng từ trên chân hắn nhảy xuống, đưa tay đỡ hắn, giúp hắn lau mồ hôi lạnh: “Làm sao vậy? Có phải vết thương bị đau hay không?”
Hắn miễn cưỡng mỉm cười, sắc mặt vẫn trắng bệch như tờ giấy: “Không có gì, chịu đựng một chút thì sẽ ổn thôi.
94 Đêm đen kịt, giống như bị đổ mực lên, không có một chút ánh sáng.
Đau quá, đau quá, cơn đau buốt từ trái tim truyền đến khiến hắn mạnh mẽ mở to mắt, tay gắt gao che ngực, hô hấp từng ngụm từng ngụm không khí, mồ hôi lạnh từ trên trán rơi xuống, nhanh chóng ướt nhẹp quần áo trước ngực.
95 Một giọng nói đột nhiên vang lên đánh gãy suy nghĩ của hắn, quản gia đi ra từ một con đường mòn khác, cung kính cúi người hành lễ với hắn: “Vương gia, người đã trở lại, Từ trắc phi muốn gặp người.
96 Minh Đang ngạc nhiên nghi hoặc nhìn phụ nhân (người phụ nữ) đem đến cảm giác quen thuộc đang đứng trước mắt này.
Bà ấy mặc một bộ váy người Hồ màu tím nhạt, nhẹ nhàng nhưng cũng đầy oai hùng hiên ngang, khuôn mặt xinh đẹp vô cùng.
97 edit: selena_tran
Không đợi đến lúc Minh Đang đến gặp Vân Lam, thì hắn đã nhanh chóng kéo thân thể suy yếu đến gặp nàng. Sắc mặt hắn vẫn trắng xanh như cũ nhưng tinh thần lại khá tốt.
98 edit: selena_tran
Thân thể của Vân Lam và Minh Đang đang dần dần chuyển biến rất tốt, có thể đi lại vài bước trong sân nhỏ.
Nhưng mà nàng luôn luôn có một chuyện vẫn canh cánh trong lòng, thường xuyên nhìn viện của Đinh phu nhân và ngẩn người.