61 La phu nhân cùng các con dâu chạy tới, cúi người hành lễ: “Vương gia đại giá quang lâm, thần phụ không thể đón tiếp từ xa, xin được thỉnh an vương gia.
62 Khí trời càng ngày càng lạnh, gió rét của mùa đông thổi phần phật, khí lạnh chui tận vào xương. Nhưng mấy ngày nay Minh Đang lại có thu hoạch lớn. Trải qua việc nàng không ngừng cố gắng đã có thể nghiên cứu hết sách thuốc của Thẩm Duy, nghiền ngẫm sâu sắc, giờ nàng có thể thuần thục thi triển kim châm điểm huyệt.
63 Minh Đang uống xong một ly rượu, cảm thấy mỹ mãn ôm áo choàng nhìn hắn uống. Vân Lam bảo nha hoàn rót thêm một chén nữa cho hắn: “Nào, uống thêm chút nữa.
64 Vân Lam đau lòng sờ sờ đầu nàng, cố gắng trấn an nàng: “Hắn thích đấu võ mồm với ngươi, có khi lại ăn nói lung tung. ”Trong lòng lại thầm mắng: ‘A Tiêu- tên tiểu tử này đúng là không có chừng mực, loại việc như vậy nói với nàng làm gì? Nàng vốn là người không có cảm giác an toàn, nghe được việc như vậy lại càng thêm bất an.
65 “Đưa đồ?” trong lòng Vân Lam có chút khó chịu, đoán được dụng ý của bọn họ. Trong lòng có chút bất an nhìn về phía người bên cạnh có bộ mặt biến hóa khó lường: “Không phải buổi sáng đã đưa đến sao?”Trong lòng hắn lại kêu rên thảm thiết, hoàng huynh a, không phải người đã đáp ứng không can thiếp đến chuyện hôn nhân của ta sao? Đột nhiên xảy ra một chiêu này là sao? Người không thể yên tĩnh một lát, hay dồn tinh thần và sức lực lên chuyện của triều đình sao?"Đó là hoàng thượng ban tặng, hai đồ này là lễ vật của hoàng hậu nương nương.
66 “Ngươi có tức giận thì cũng không có tác dụng gì, vẫn nên suy nghĩ tìm cách giải quyết đi” Tuy không tự thừa nhận, nhưng hắn không muốn nhìn thấy nàng tức giận như vậy, càng không nguyện ý nhìn nàng gặp bất hạnh.
67 Mặt trời màu đỏ đã lên cao ba trượng, lò vàng đã thêm mấy lần huân hương, màn gấm tung bay trước gió. Nhìn nữ tử vẫn ngủ say nồng trong lòng, Vân Lam sủng nịnh hôn trán nàng một chút.
68 Cách hôn lễ có nửa tháng, thật sự không thể kéo dài hơn được nữa, Vân Lam mới tự mình đưa Minh Đang đến La gia, lo lắng dặn dò nàng một lần nữa. Phu thê La Thần Tướng đảm bảo thêm một lần nữa, sẽ chiếu cố Minh Đang thật tốt, đảm bảo giúp nàng gả đi thuận lợi.
69 Chương 69: Đồ cưới (thượng)Thừa dịp mọi người đang đứng ngẩn ra, Minh Tuyết vùng vẫy thoát khỏi trói buộc, đẩy mọi người ra, chạy đến ôm cổ La Đình Hiên, vẻ mặt kích động vô cùng, nước mắt lưng tròng: "Phu quân, ta biết trái tim của chàng sẽ không ngoan độc như vậy, nhất định chàng sẽ đến thăm ta.
70 Chương 70: Đồ cưới (hạ)Gió nhẹ hiu hiu thổi, liễu xanh khẽ buông xuống, làn nước xanh xanh. Minh Đang không nhanh không chậm đi ở trên con đường mòn, quần áo theo gió tung bay, thân thể nhẹ như yến, trong gió phảng phất hương thơm của hoa cỏ xanh, tự nhiên tươi mát, chỉ cần ngửi thôi cũng khiến người ta cảm thấy thoải mái.
71 “Những sản nghiệp này về sau sẽ do con quản lý, có cái gì không hiểu thì cứ hỏi ta. ” Lúc này La phu nhân có vẻ lo lắng nàng có thể quản lý được sản nghiệp này hay không, mấy thứ này vẫn chưa có ai dạy nàng.
72 Cha con Dịch gia nhanh chóng chạy tới, cúi đầu thỉnh an không dám lên tiếng. Bọn họ chỉ nghe được người dẫn đường nói qua một câu, cũng không biết rõ tình huống cụ thể.
73 Cuối cùng cũng đến ngày diễn ra hôn lễ. Sáng sớm Minh Đang đã bị dựng dây để chuẩn bị mọi thứ. Bốn ma ma trong cung vây quanh nàng giúp nàng chuẩn bị cho các bước đầu tiên, chải tóc, vấn tóc, trang điểm, vẽ lông mày, thoa son môi, cài trâm… Vô vàn các bước, phải mất rất nhiều thời gian.
74 Tân nương đưa vào động phòng, có lễ quan của hoàng thất đến bỏ màn trướng ra, bưng một khay đựng tiền,vàng, bạc và các loại quả, ném ra theo các hướng đông, tây, nam, bắc ở trong phòng.
75 Mặt trời đã lên rất cao, sức nóng lan tỏa, chiếu ở trên mặt người cảm thấy có chút nóng bỏng. Đám nha hoàn đều canh giữ ở bên ngoài, chờ chủ nhân truyền gọi vào.
76 Sauk hi hai người vào cung lập tức được một vị công công đón đến điện Kiền Ninh. Hoàng thượng đã sớm đợi hại người họ, nghe thấy thông báo, lập tức bảo bọn họ đi vào.
77 Edit: sena_diễn đàn lê quý đônTừ Tử Kiến đi bốc thuốc cho mười ngày tới, lại mua mười lăm cái bánh bao, vô cùng vui vẻ chạy về nhà. Từ gia thuê một cái sân nhỏ chung với người khác, chỉ chiếm ba phòng nhỏ bên trái.
78 "Hừ, cho dù có khó coi thì vẫn còn có một cơ hội. " Nhị phu nhân chửi ầm lên, "Còn hơn đứa con trai do ngươi sinh ra chỉ sợ cũng chẳng có tác dụng gì, hiện giờ không đọc sách thì tương lai cũng không thể thi được công danh, hiện giờ cả ngày chạy tới chạy lui ở trước mắt, cũng chỉ là một người bỏ đi.
79 Trời tờ mờ sáng, ánh sáng lấp ló ở phương đông, mặt trời tròn đỏ nhô lên, sức sống tràn lan. Vân Lam nhìn thê tử đang ngủ say ở trong khuỷu tay, khóe miệng nở một nụ cười ôn nhu.
80 Vân Lam nghe được hoàng thượng vẫn còn chưa nói hết lời: "Ý của hoàng huynh"Hoàng thượng lén nói chuyện với hắn, cho tới bây giờ đều là dụng ngươi ta, không cần trẫm như vậy tự xưng, nghe ra cảm giác cực kỳ thân cận.