21 "Bố ơi, con đỗ vào lớp chọn rồi! Ha ha ha. . . "
Kỳ Tâm biết được kết quả thi, điều đầu tiên cô làm là phi xồng xộc vào phòng hiệu trưởng để khoe với bố mình.
22 Cô thấy một người phụ nữ trạc tuổi mẹ cô đang xào nấu cái gì đó, đứng bên cạnh bà ấy là Dĩ Việt đang hau háu nhìn.
"Mẹ ơi, cho con nếm trước nha mẹ!"
"Thằng quỷ, suốt ngày chỉ biết có ăn!"
Ồ, thì ra là mẹ của thầy Vũ sao?
Ha ha ha, phải vào chào hỏi mẹ chồng tương lai mới được!
"Con chào bác! Dĩ Việt, chào bé cưng!"
Bà Vũ trố mắt ra nhìn:
"Chào con! Con là.
23 "Hoa Kỳ Tâm, em mới có 17 tuổi thôi!"
Anh tức giận hét lên.
"Thầy Vũ, 17 tuổi là tuổi đã biết yêu! Đã thế thầy còn suốt ngày lượn lờ trước mặt em, bảo em làm sao mà.
24 Sâm Phong, thằng nhóc này, định giở trò gì đây không biết?
Giờ mà không cho cậu ta đến thì anh mang tiếng là thầy giáo thiên vị, chỉ dạy kèm Kỳ Tâm mà không dạy kèm cậu ta, còn cho cậu ta đến thì.
25 Thấy cô ấp úng, Sâm Phong vừa buồn vừa tức.
"Tớ không đến để phá đám, tớ chỉ. . . "
Sâm Phong ngừng lại một chút rồi hét cực lớn:
"Tớ chỉ muốn ở gần cậu một chút thôi!"
"Tại sao cậu lại thay đổi như thế? Tớ thấy cậu lao đầu vào học mà không hề vui vẻ tí nào! Tại sao cậu lại phải cố gắng làm điều mình không thích để rồi tự khiến mình mệt mỏi?"
Kỳ Tâm xoa xoa hai tay đang nổi da gà của mình, cậu ta làm sao vậy, tự nhiên nói chuyện y như nam chính ngôn tình.
26 Kỳ Tâm cảm thấy lành lạnh, vội co người kéo chăn đắp.
"Tỉnh rồi sao? Con làm bố xấu hổ không dám nhìn ai luôn rồi!"
"Hả? Ông nào đang nói vậy?"
"Ông bố bụng xệ của con đây!!!"
".
27 "Thầy Vũ, em muốn hỏi. . . "
"Ừ, hỏi đi. "
"Tóm lại là đội nào thắng vậy?"
". . . "
Anh quên mất, niềm đam mê số một của con người này chính là trai đẹp.
28 Một tuần sau khi Kỳ Tâm bị "tai nạn nghề nghiệp" bóng đập vào mặt.
"Hô hô, vậy là mũi mình không bị sao hết! Cứ tưởng bị tẹt mũi luôn rồi chứ. . . "
Cô đứng trước gương vuốt vuốt mũi, ngắm đi ngắm lại.
29 "Tôi thêm vào đó! Chị có ý kiến?"
"Dạ không!"
Dĩ Việt hài lòng gật đầu:
"Tốt lắm bà già!"
Bà. . . bà già?
Gọi là bà chị, không vấn đề, gọi là bà thím, cô cũng rộng lượng bỏ qua, giờ thằng nhóc này còn dám lên nước gọi cô là bà già?
Đợi đấy nhóc con, tưởng chị mày dễ chơi? Chị đến đây!
.
30 Bà Vũ càng nhìn càng thấy thích Kỳ Tâm. Bà không có con gái, đã thế hai thằng con trai bà, một thằng quá nghiêm túc, một thằng quá nhí nhố, bà phát mệt với hai đứa con này rồi.
31 "Phản đối!!! Phản đối!!! Tôi phản đối!!!"
Cô nhóc này mà làm cô giáo thì sẽ dạy học trò ra cái gì đây? Đào tạo sắc nữ sắc lang quy mô lớn à???
"Thầy Vũ, em đâu phải kẻ truyền bá tà đạo? Làm gì thấy ghê vậy?"
"Em.
32 Anh nhìn cô chằm chằm một lúc làm cô lại suy nghĩ lung tung. Mỹ nhơn, mau khen tiểu gia ta đi! Ha ha ha. . .
"Một tháng nữa thi, từ hôm nay tăng tốc học full tuần!"
"Mỹ nhơn" lạnh lùng phán một câu rồi dọn đồ ra về, bỏ lại vị "tiểu gia" tự phong nào đó với con tim tan nát.
33 "Mẹ nhớ các con lắm. . . "
Kỳ Tâm luôn miệng lẩm bẩm, hai mắt sáng rỡ như bóng đèn.
Anh nhìn cô gật gật đầu, phải thế này mới đúng là cô chứ, lúc nào cũng trong trạng thái tưng tửng.
34 "Con à, con giống ai mà ham sắc vậy con?"
Hiệu trưởng Hoa đỡ trán, con với cái, có lẽ nào năm đó ở bệnh viện ông bế nhầm con người khác không???
"Đẹp thì ai chẳng thích, ngày xưa bố lấy mẹ không phải vì mẹ đẹp sao?"
".
35 "Bố à bố! Rõ ràng thầy Vũ đến gặp con mà!"
Cô giãy nảy lên.
"Cái gì mà gặp con? Rõ ràng là gặp bố!"
". . . "
"Có phải không Tiểu Vũ?"
Hiệu trưởng Hoa quay sang anh cất giọng thân thiết hỏi.
36 "Này này Tiểu Vũ, mau dậy nào, còn chưa xong một ván cơ mà!"
Hiệu trưởng Hoa lay lay anh dậy, ông nở một nụ cười rất. . . gian tà.
". . . "
"Thanh niên trai tráng gì mà yếu đuối vậy? Mạnh mẽ lên! Quyết tâm lên!"
"Hiệu trưởng, em muốn hỏi một câu, có phải thầy đang trả thù em chuyện ngày xưa? Thầy đáng kính, chuyện qua lâu rồi mà.
37 Anh cười như thằng ngốc rồi quay sang nhìn Kỳ Tâm, thấy cô cũng đang nhìn anh cười với vẻ mặt hết sức đần độn.
Hiệu trưởng Hoa đen mặt chen vào đứng chắn giữa hai người:
"Ăn cơm thôi! Tôi đói rồi!"
"Ông mà cũng biết đói đấy à? Sao không ngồi chơi cờ đến sáng mai luôn đi?"
"Trời đánh tránh bữa ăn, bà nói hơi nhiều rồi đấy!"
"Đồ lão già lẩm cẩm! Nhà có khách mà ông cứ như thằng con nít phá người lớn là thế nào? Trật tự ngồi ăn cho tôi!"
"Bà.
38 "Hiệu trưởng, em xin lỗi, thật sự xin lỗi. . . em xi. . . n. . . "
"Cậu có lỗi gì mà xin?"
"Hiệu trưởng bớt giận, em xin lỗi hiệu trưởng ạ. . . "
"Cậu có lỗi gì mà xin?"
"Dạ.
39 Hét xong ông buông anh ra, bất lực đi ra khỏi phòng. Cái thằng nhóc thối tha này, ông tìm mãi không ra điểm nào để chê cả!!
Nhưng ông vẫn tức lắm! Chỉ bằng cái mặt đẹp mà thằng nhóc này dễ dàng cuỗm mất con gái ông đi rồi!!
Trong phòng.
40 "Thầy bị ngốc à, ông ấy nói vào quán kem thì phải vào quán kem à?"
"Nhưng mà. . . nhỡ. . . "
Cô đỡ trán:
"Rốt cuộc tại làm sao mà thầy lại sợ ông ấy đến thế hả?"
Anh nghiến răng:
"Thế rốt cuộc tại làm sao mà em lại sợ Dĩ Việt đến thế hả?"
".