61 Quỷ Môn quan chủ hơi thất vọng hỏi :- Thiếu hiệp có chuyện chi? Có thể nói lão phu biết được không?Trịnh Kiếm Hồng đáp :- Ngươi không nên biết làm gì!Quỷ Môn quan chủ hỏi :- Vậy sau khi xong việc của thiếu hiệp, chúng ta có thể gặp nhau được không? Chứ chuyện lão phu thì hơi dài e làm trễ nải công việc của thiếu hiệp.
62 Đêm đã khuya. Cảnh vật nơi đây thật vắng vẻ và yên tĩnh. Thỉnh thoảng vài chiếc lá buông mình rơi sột soạt nằm yên trên mặt đất. Trịnh Kiếm Hồng thầm nhủ :- Hừ! Sao vắng tanh thế này!Chàng không dám làm động gì, sợ đối phương mai phục, nên nhè nhẹ lần bước trong đêm tối.
63 Thái Thông bước tới chỗ Trịnh Kiếm Hồng và Bích Linh lão tăng. Đột nhiên lão thối lui về một bước, mặt mày thất sắc kêu lên tiếng thê thảm :- Trời!Tám người Chưởng môn giật mình chạy bay tới hỏi :- Lão huynh làm sao thế?Thái Thông ý ớ một hồi mới bật thành tiếng :- Chúng nó thoát rồi!Tám người Chưởng môn đảo mắt tìm kiếm khắp nơi không thấy xác Trịnh Kiếm Hồng và Bích Linh lão tăng đâu cả.
64 Thái Thông bán tín bán nghi hét lớn :- Đừng nói bậy. Trịnh Kiếm Hồng cười lạt :- Noi bậy ư? Nếu ngươi không tin cho người lên đỉnh núi thì biết hư thực.
65 Trịnh Kiếm Hồng bị điểm huyệt nằm bất động nhưng hai mắt nhìn đăm đăm vào mặt Thiên Ma Nhơn Giả với vẻ đầy hận tức trong lòng. Thiên Ma Nhơn Giả thấy thế trợn mắt quát :- Tiểu tử nhìn cái gì?Hai ngón tay Thiên Ma Nhơn Giả nhắm ngay mắt Trịnh Kiếm Hồng đâm thẳng xuống.
66 - A! Tôn chủ hiểu lầm hai câu ấy. . . Trịnh Kiếm Hồng hét lớn :- Lầm cái gì?- Nghĩa là hai câu ấy đặc biệt dành cho những người thông minh. Vì họ tưởng mình đã hiểu ý nghĩa, nên quay ra tìm đường khác.
67 Quỷ Môn quan chủ vừa nghe tiếng nói, mặt mày biến sắc, đứng dừng lại. Trịnh Kiếm Hồng nghe ra tiếng người vừa nói không ai khác hơn là lão Bích Linh Ma Ảnh, trong lòng hơi sợ, thoáng cái chàng giữ lại được bình tĩnh, khẽ nói đủ Quỷ Môn quan chủ nghe :- Đừng khẩn trương lắm, cứ theo kế hoạch thi hành, bảo lão ấy vào điện.
68 Nói về Trịnh Kiếm Hồng sau khi trượt chân té xuống vực thẳm, chàng kinh hoàng la lên một tiếng hãi hùng, tin chắc mình nát thây, bỏ mạng rồi. Đâu ngờ thân ảnh còn cách đáy cốc độ hai thước, thình lình một luồng kình phong ào tới cuốn đỡ chàng bình yên vô sự.
69 Nói về Bích Linh Ma Ảnh tức giận vì không đoạt được “Đại Thần bảo kinh”, lão vừa xuống núi là chạy đi tìm võ lâm Cửu đại môn phái. Nhưng vừa đi được hơn trăm dặm, thình lình một tiếng lanh lảnh xé không truyền đến :- Đứng lại!Một bóng áo hồng từ trên cao xẹt xuống chặn ngang đường đi của lão.
70 Thái Thông trợn mắt hét :- Còn ai vào đó?Bích Linh Ma Ảnh cười lạnh lùng :- Chính ta mượn tay Thái Trí giết Trịnh Kiếm Hồng, việc gần xong thì sư huynh ta là Bích Linh lão tăng xuất hiện giải vây cho Thái Trí và Trịnh Kiếm Hồng thoát chết.