1901 Sau khi thảo luận một lúc lâu với Phòng Chấn Hiếu về vấn đề này, Vương Tử Quân cho Phòng Chấn Hiếu rời khỏi phòng làm việc của mình. Sau khi đóng cửa phòng lại thì Vương Tử Quân cảm thấy cơ thể khá mỏi mệt.
1902 - Chủ tịch Vương, khi nào ngài có thời gian mời đến thăm huyện Lô Bắc, vì cơ sở năm xưa của ngài mà bây giờ huyện Lô Bắc chính là ngọn cờ phát triển trọng điểm của thành phố An Dịch đấy.
1903 Vương Tử Quân cũng không tức giận vì câu trả lời không rõ ràng của Phùng Vũ Trách, hắn có thể hiểu được tâm tình của người này, thế nên chỉ cười nhàn nhạt mà không dây dưa đến vấn đề này nữa.
1904 Mạc Tiểu Bắc thực tế cũng không muốn tham gia bữa tiệc gia đình này, thế nhưng đó là yêu cầu của Vương Tử Quân, thế nên nàng không từ chối. Dù sao Vương Tử Quân có nói Triệu Quân Huy là người bạn cũ của mình.
1905 Vương Tử Quân lấy lý do ngày mai có công tác để rời khỏi bàn tiệc, sau đó đưa theo Mạc Tiểu Bắc và Tiểu Bảo Nhi rời khỏi khách sạn. Ngày mai hắn thật sự có việc thế nhưng cũng không thiếu chút thời gian như thế, sở dĩ hắn rời đi cũng là vì cảm thấy mình không nên ở lại quá lâu, dù sao hai nhà người ta còn phải bàn bạc nhiều thứ.
1906 Sau khi chia tay Văn Thành Đồ ở khu văn phòng thường ủy tỉnh ủy, Vương Tử Quân cũng không lập tức bỏ đi ngay. Sau những ngày Văn Thành Đồ đến Mật Đông, Vương Tử Quân luôn quan sát người này, hắn tuy không thích hành vi của Văn Thành Đồ, thế nhưng cũng không phải là đối địch.
1907 Cố Tắc Viêm căn bản hiểu rõ luận điệu của Miêu Dược Hổ, người này không phải là hạng người kín miệng, lúc này mở miệng phàn nàn chính sách tàn bạo của Vương Tử Quân, căn bản là bụng dạ khó lường.
1908 Hà Kiến Chương đi ra khỏi phòng làm việc của mình, hắn đang suy xét về những tài liệu vừa rồi. Những tài liệu kia căn bản đều khua môi múa mép nói rõ ràng những biện pháp giải quyết, thế nhưng trên thực tế căn bản luôn tỏ ra đau khổ và đạo mạo.
1909 Cố Tắc Viêm đi ra khỏi phòng mà cảm thấy phẫn nộ, hắn tuyệt đối không ngờ Vương Tử Quân lại ném chuyện khó giải quyết này ình. Còn Hà Kiến Chương kia sao lại cứ đẩy sang ình? Nhưng hắn không thể nào mở miệng phản bác, vì sắp tới sẽ tiến hành đại hội thể dục thể thao, Hà Kiến Chương căn bản là cực kỳ bận rộn, thật sự là không thể kiêm nhiệm được công tác này, dù nhìn từ bất kỳ phương diện nào cũng cực kỳ quang minh chính đại.
1910 Vương Tử Quân cười cười đặt quyển sách trong tay xuống rồi nói: - Anh Triệu nếu lần sau đến mà không tìm tôi, tôi nhất định sẽ phạt rượu anh ấy. Phùng Vũ Trách nhìn gương mặt ôn hòa của Vương Tử Quân, hắn không khỏi thở dài một hơi.
1911 Mặt trời ngã về phía tây có màu sắc động lòng người. Vương Tử Quân trải qua một ngày công tác mệt nhọc, lúc này thấy mặt trời khuất sau núi, thế là trong lòng cảm khái vô hạn.
1912 Tiếng gõ cửa rất lớn lọt vào trong tai làm cho người ta cảm thấy không thoải mái. Vương Tử Quân đang thảo luận vui vẻ với người trong phòng nhưng lại bị cắt ngang vì tiếng gõ cửa kia, thế là không khỏi nhíu mày, sau đó nhìn về phía cửa.
1913 Vì khoảng cách không xa thế nên Trương Tề Bảo đến rất nhanh, khi hắn vào cửa thì vì có chút sốt ruột nên động vào người Lý Cảnh Lôi. - Chào chú Trương.
1914 Trong số các vị phó chủ tịch tỉnh thì Nghiêm Khâm Binh có thân phận khá đặc thù, hắn kiêm nhiệm vị trí cục trưởng cục công an tỉnh, trong ấn tượng của rất nhiều người thì nội dung công tác của hắn chủ yếu nằm ở cục công an.
1915 Sau khi nghe Lý Hanh Dư nhắc đến Vương Tử Quân thì Sầm Vật Cương không khỏi cau mày. Lão là người chìm nổi quan trường nhiều năm, cũng gặp qua không ít người cùng chung gánh công tác, thế nhưng lại không gặp được quá nhiều những người làm cho chính mình cảm thấy khó giải quyết như Vương Tử Quân.
1916 Sớm biết người này chỉ là một kẻ vô dụng, dù thế nào cũng không đề bạt lên. Lý Hanh Dư thầm có chút buồn bực, hắn nhanh chóng ném tất cả những gì khúc mắc trong lòng lên đầu Lê Vĩnh Lương: - Rốt cuộc là có bao nhiêu? Anh nói cho tôi con số rõ ràng, cái gì mà một vài hay một ít? Để tôi đến chứng thực cho anh sao?- Bí thư Lý, dù bọn họ kiểm tra thế nào thì khu quy hoạch của thành phố chúng ta cũng không có vấn đề, còn những khu quy hoạch ở các quận huyện, tôi thấy có thể giữ lại được hơn một nửa.
1917 Tôi vốn không nghĩ đến chuyện này, thế nhưng từ chối cũng rất mất mặt, cũng chỉ là nói với anh một câu mà thôi, nếu như anh cảm thấy điều kiện không phù hợp, như vậy anh cũng không cần quan tâm.
1918 Hải Bác là người thông minh, hắn nhìn thấy rõ trạng thái chính trị của tỉnh Mật Đông hiện tại. Sầm Vật Cương và Vương Tử Quân có vài lần giao thủ với nhau, giống như cũng không nhận được kết quả tốt.
1919 Hai ngày qua Hà Kiến Chương có thể nói là cảm nhận rất sâu, tuy hắn không phải là người chủ khảo công tác chỉnh lý các khu quy hoạch, thế nhưng lại là phó chủ tịch thường vụ tỉnh Mật Đông.
1920 - Hiểu Bạch, cậu liên lạc với bí thư Sầm, xem hôm nay bí thư Sầm có thời gian hay không, tôi muốn đến báo cáo công tác với anh ấy một chuyến. Vương Tử Quân cười nói ra sắp xếp với Triệu Hiểu Bạch.