1961 Năm xưa khi hai bên gặp mặt nhau, Đỗ Tiểu Trình cảm thấy mình và đối phương cách nhau một cái hào sâu, bây giờ cái hào sâu năm xưa đã biến thành chân trời góc biển, căn bản là không thể nào vượt qua được.
1962 Vương Tử Quân ngồi trên mặt ghế trong phòng khách, hắn nở nụ cười vui vẻ nhìn Đỗ Tự Cường ngồi ở phía đối diện. Lúc này Đỗ Tự Cường đã già đi rất nhiều, đặc biệt là mái tóc đã bạc trắng.
1963 Sầm Vật Cương khẽ gật đầu, lão tiến lên vỗ vỗ lên vai của Đồ Phấn Đấu rồi nói: - Phấn Đấu, anh là người có năng lực mạnh mẽ, có ý nghĩ, lại trẻ tuổi hơn tôi, sau này tương lai phát triển của Mật Đông phải nhờ cậy vào anh.
1964 Khách sạn dọn thức ăn rất nhanh, chỉ ba phút sau đã có bốn món được đưa lên. Sau khi đóng cửa phòng lại thì Tiết Xuyên Cường mở một chai rượu, hắn rót rượu cho Vương Tử Quân, sau đó nâng ly của mình lên nói: - Chủ tịch Vương, lần này đa tạ ngài, nếu không có ngài, còn không biết tôi phải chạy đến ngồi không ở đơn vị nào.
1965 Vương Tử Quân cười nhạt làm cho Sầm Vật Cương có chút bực mình. Lão nhanh chóng tiến lêm một bước rồi mới ngẩng đầu lên nói: - Chủ tịch Tử Quân, anh cảm thấy đồng chí Đồ Phấn Đấu như thế nào.
1966 Uông Thanh Minh khẽ ho khan một tiếng, sau đó mới trầm giọng nói: - Bí thư Sầm, phòng tổ chức đã trải qua thảo luận và nghiên cứu, cảm thấy bí thư Đồ Phấn Đấu của thành phố Linh Long và bí thư Lý Hanh Dư của thành phố Kim Hà đều có năng lực rất mạnh, hơn nữa phù hợp với điều kiện.
1967 Vương Gia Câu cũng không quá lớn, thôn này nằm ở khu vực đồng bằng, nhìn qua không khác gì những thôn chung quanh, bên trong có sân phơi, có đống củi, có những con chó đang nằm lười biếng dưới gốc cây, có nhiều cô cậu bé chạy qua chạy lại vui đùa với nhau.
1968 - Cậu thấy không, năm xưa nhà của ông Tam ở chỗ này, trước kia nơi đây còn có vài gian nhà cũ, thế nhưng lâu năm không tu sửa, gió táp mưa sa đã làm cho những ngôi nhà năm xưa ngã đổ hết rồi.
1969 ` Vương Tử Quân nhìn văn kiện dày đặc trên bàn làm việc, hắn không khỏi cảm khái một tiếng, vừa mới đầu năm mà đã bị công tác đè ép như thế này. - Cốc cốc cốc.
1970 - Chào lão lãnh đạo. Đồ Phấn Đấu thấy Trương Bản Tiến thì có chút do dự, sau đó tiến lên nói. Trương Bản Tiến nhìn gương mặt vui tươi của Đồ Phấn Đấu, hắn không khỏi đưa tay ra nói: - Bí thư Đồ, anh đến tỉnh công tác sao?- À, bí thư gọi điện thoại cho tôi đến một chuyến, vưa đúng lúc tôi có hạng mục công tác cần báo cáo.
1971 Trương Bản Tiến cười cười nói: - Anh đúng là có chút xuất quỷ nhập thần, mời anh ngồi, hôm nay đến là có chuyện gì? Đúng rồi, trước đó ở dưới huyện có hiện tượng phá rừng, các anh điều tra thế nào rồi? Vì sao còn chưa có báo cáo đưa đến cho tôi?Tuy nói về phương diện công tác như Trương Bản Tiến vẫn ném cho Trường Vũ Thu một điếu thuốc.
1972 Bố, có phải là sắp xong rồi không, con đói đến mức bụng kêu rột rột cả lên rồi. Bố nghe xem, bố có thấy nó kêu không? Tiểu Bảo Nhi mặc áo có hình khủng long chạy vào phòng bếp, nó hếch cái bụng nhỏ của mình lên, muốn Vương Tử Quân ghé vào nghe ngóng một chút.
1973 Khi Sầm Vật Cương đi đến hiện trường thì có bảy tám người công nhân ăn mặc không đồng nhất nhưng đều đội mũ bảo hộ đã ngừng nói chuyện, đám người dùng ánh mắt đề phòng nhìn về hía Sầm Vật Cương.
1974 Khi Ninh Dao có chút phát điên thì lại nghe chủ tịch Vương nói: - Có lẽ công tác lặp lại với biên tập viên Ninh là khá quen thuộc, thế nhưng đối với những người như chúng ta thì căn bản là không thể hiểu nổi.
1975 Cậu nghe điện thoại đi, tôi ra ngoài nghênh đón. Lỗ Đỉnh Thành nhanh chóng đi ra cửa, lúc này phó chủ tịch thường ủy Vưu Kim Đỉnh sải bước đi vào, cơ thể mập mạp to lớn làm cho người ta sinh ra cảm giác tràn đầy lực lượng.
1976 Tút tút tút. Tiếng chuông điện thoại vang lên phá vỡ bầu không khí yên tĩnh trong phòng làm việc của Vương Tử Quân. Vương Tử Quân nghe máy, chợt thấy có người trầm giọng nói: - Chủ tịch, tôi là Uông Thanh Minh, bây giờ ngài có rảnh không?Vương Tử Quân cười cười nói: - Chào trưởng phòng Uông, có chuyện gì sao?- Chủ tịch Vương, tôi có chuyện cần báo cáo với ngài.
1977 Văn Ngư Nhi thật sự rất đẹp, gương mặt thanh tú trắng trẻo, hai hàng chân mi dài, cặp mắt đưa tình, cổ trắng nõn nà giống như một con thiên nga. Mặc dù có dáng vẻ yêu kiều duyên dáng, gia cảnh lại ưu việt, thế nhưng cô gái này rất dịu dàng nết na.
1978 May mà trạng thái dày vò này cũng nhanh chóng kết thúc, Sầm Vật Cương lúc này ngẩng đầu lên, sau đó nhìn thoáng qua Lý Hanh Dư rồi nói: - Bí thư Lý, biết rõ vì sao tôi gọi anh đến không?Lý Hanh Dư là người rất có ánh mắt, hắn vội vàng đứng lên nói: - Bí thư Sầm, tôi đến để thừa nhận sai lầm, tôi không làm tốt công tác mới sinh ra nhiễu loạn như vậy.
1979 Vương Tử Quân đưa mắt nhìn Lữ Nhạc Ngũ, hắn không khỏi có vài phần cảm thán. Tuy Lữ Nhạc Ngũ nói năng rất chân thành khẩn thiết, thế nhưng hắn không thể liệt Lữ Nhạc Ngũ vào trong danh sách những người nên được trọng dụng.
1980 Văn Thành Đồ biết rõ thủ đoạn của Vương Tử Quân, trước khi đến Mật Đông đã nghiên cứu qua lý lịch của người này, bất kỳ một đoạn kinh nghiệm nào cũng đủ giật mình.