1181 - Bố, bố xem kìa, kia là cái gì?Tiểu Bảo ngồi trên xe dùng ánh mắt hiếu kỳ nhìn khung cảnh mới lạ chung quanh, thỉnh thoảng lại hô lớn với Vương Tử Quân.
1182 - Tào Viễn, sau này cậu chú ý cách ăn nói. Mạc Tiểu Bắc không thích liên hệ với Tào Viễn, thế cho nên vung vung tay cho đối phương nhanh chóng rời đi.
1183 Đây là thời đại tiến lên phía trước, chức vụ của Vương Tử Quân cũng tiến triển theo quá trình phát triển không ngừng nghỉ của thành phố La Nam. Bản thân Vương Tử Quân cũng không cần quan tâm đến phương diện hắn có thể đứng yên ổn ở tỉnh Sơn Nam, nhưng nếu hắn có thể tiến một bước vào trung tâm chính trị của tỉnh Sơn Nam, như vậy hắn sẽ có một cơ sở cực kỳ lớn.
1184 - Chú Lâm, bố, con sẽ cố gắng lớn nhất để mọi người không phải thất vọng. Vương Tử Quân nâng ly rượu lên cười ha hả nói với Lâm Trạch Viễn và Vương Quang Vinh.
1185 Hào Nhất Phong thấy trong hộp quà của Vương Tử Quân có rượu Huyền Lộ Dịch, thế là cười nói:- Cậu là bí thư thành phố mà chỉ móc được hai chai Huyền Lộ Dịch đến cho tôi thôi sao?Ba người Hào Nhất Phong, Quan Vĩnh Hạ và Vương Tử Quân cùng cười ha hả.
1186 Vương Tử Quân không nói lời nào chỉ ngồi đó uống trà, trong đầu liên tục bùng sóng. Điều kiện mà đối phương đưa ra thật sự khá dày, thế nhưng muốn thực hiện nó thì hắn phải trả giá bằng thời gian hai năm của mình.
1187 Một đối thủ là Vương Tử Quân tạo ra áp lực không nhỏ chút nào cho Nguyễn Chấn Nhạc. Nguyễn Chấn Nhạc nghĩ rằng tết nhất sẽ làm giảm bớt áp lực mà mình đang gánh chịu, thế nhưng không ngờ vào bữa tiệc rượu đoàn viên của gia đình mà cái tên Vương Tử Quân vẫn xuất hiện, đúng là âm hồn không tan.
1188 Nguyễn Chấn Nhạc thật sự có tâm tình khá bàng hoàng, trong đầu lóe lên những cái tên lãnh đạo thành phố phát triển kinh tế tiến vào thường ủy tỉnh ủy.
1189 Sau khi uống cạn ly rượu, Trương Hợp Tuân chợt đứng lên nói:- Bí thư Vương, ly rượu này tôi xin mời ngài, chúc ngài thừa thế xông lên, tiếp tục lèo lái con thuyền thành phố La Nam tiếp tục hát vang tiến mạnh trong tỉnh Sơn Nam, để La Nam chúng ta có quyền lên tiếng trong tỉnh Sơn Nam.
1190 Vương Tử Quân nói một lời hy vọng chủ nhiệm Triệu có thời gian đến La Nam chơi đùa, bề ngoài biểu hiện hữu hảo, nhưng bên trong chưa chắc là thật. Chủ nhiệm Triệu thầm nghĩ đến những câu chuyện về bí thư Vương, hắn cười nói:- Bí thư Vương, ngài nói làm tôi thật sự động lòng, bây giờ La Nam là thành phố phát triển du lịch, khu du lịch Cô Yên Sơn nổi tiếng toàn quốc, đã gánh hơn phân nửa giang sơn ngành du lịch của tỉnh rồi.
1191 Đến chiều khi còn chưa tan tầm thì sự kiện ủy ban kỷ luật tỉnh ủy đến điều tra tình huống ở thành phố La Nam đã được người ta lặng lẽ lan truyền ra bên ngoài.
1192 Thiếu, sẽ thêm vào sau. .
1193 Nếu không phải là vấn đề tiền lương thì tốt quá, Trần Minh Huy chợt thả lỏng một chút:- Đó là vì điều gì?- Phóng viên Trần, chúng tôi đến vì giám đốc của mình, chúng tôi muốn phản ánh với lãnh đạo.
1194 Những ngày hôm nay Triệu Quân Dũng luôn ở vào trạng thái tinh thần căng cứng, vì vậy khi thức dậy không khỏi cảm thấy nhức đầu hoa mắt, đúng là bây giờ không còn được như trước kia.
1195 Cái gì mà hâm mộ? Triệu Quân Dũng hiểu rõ điều này, trưởng ban Lý chưa đến bốn mươi mà đã là cán bộ cấp phòng, coi như là một ngôi sao sáng trên chính đàn, thế nhưng nếu so sánh với một Vương Tử Quân là cán bộ cấp giám đốc sở như vậy chênh lệch là quá lớn.
1196 Nhan Sĩ Tắc cười rất khiêm tốn, hắn bắt tay bí thư Mục rồi cười nói:- Bí thư Mục quá khách khí rồi, chỉ là chuyện nhỏ mà thôi, nói thật thì khi đó tôi cũng là hành động thiếu suy xét.
1197 Nếu như là người khác gọi điện thoại thì Trình Hiểu Bình sẽ nói mình đang rất bận, nhưng đó lại là bí thư Nguyễn Chấn Nhạc, cho dù nàng có bận rộn cũng không dám nói rõ sự thật.
1198 Tiếng chuông điện thoại lại vang lên, lần này người gọi chính là Thạch Kiên Quân. Chủ tịch Thạch nói những lời không khác gì Lâm Trạch Viễn, nhưng Vương Tử Quân lại nghe từ trong lời nói của Thạch Kiên Quân có ý nghĩa của một đồng minh.
1199 Lý Quý Niên thấy chủ nhiệm văn phòng hỏi như vậy thì thiếu chút nữa nổi trận lôi đình, hắn không nói gì mà mở cửa xe tiến vào. Sau đó hắn hạ kiếng xe xuống rồi thò đầu ra, sau đó dùng giọng mất hứng nói:- Một bữa cơm không ăn thì chết người sao? Chỉ có chút thời gian mà không chờ được à? Những gì anh nên làm chính là thực hiện tốt chức trách công tác của mình.
1200 Đường Cảnh Ung mời đến thì Vương Tử Quân không thể không qua, hắn tiến lên hai bước bắt tay Đường Cảnh Ung, lại dùng giọng cung kính nói:- Bí thư Đường, ngài có gì cần phân phó sao?- Đi, đến phòng làm việc của tôi nói chuyện.
Thể loại: Trọng Sinh, Dị Năng, Ngôn Tình, Đô Thị
Số chương: 50