1121 - Nhưng bây giờ chúng ta đã không còn là thành phố trọng tâm. Giọng nói của Vương Tử Quân từ dõng dạc trở nên bình tĩnh, ánh mắt xẹt qua mặt Hà Khởi Duệ, sau đó dùng giọng có chút nghi vấn hỏi:- Chúng ta nên làm gì bây giờ?- Oán trời trách đất sao? Hay là oán thượng cấp bất công với chúng ta?Vương Tử Quân nói rồi vỗ tay lên mặt bàn:- Nếu như những thứ này có tác dụng, như vậy chúng oán trời trách đất, chúng ta oán trách lãnh đạo bất công, tôi là bí thư thị ủy, tôi sẽ là người đầu tiên lên tỉnh ủy phản ánh vấn đề.
1122 Tình huống khiêu chiến không một tiếng động như thế này làm cho Mã Nhận Hải rất thỏa mãn, hắn vỗ tay lên tờ báo rồi nói:- Lúc này cậu mới chạy đến đưa cho tôi, không phải là trọng sắc khinh bạn sao?La Tiểu Binh vừa định mở miệng nhận sai lầm, đúng lúc ly trà được Mã Nhận Hải coi là bảo bối rơi xuống đất vỡ tan tành.
1123 Ngoài điều này còn có một vấn đề, chính là bên dưới có người chèo chống. Đường Cảnh Ung đi vào tỉnh Sơn Nam cũng muốn thành lập thành viên thuộc tổ chức của mình, nhưng sau khi vung tay thực hiện thì hắn ngạc nhiên phát hiện ra một vấn đề, đó chính là một vấn đề không quá tốt.
1124 - Trước kia nghe nói có nhiều đồng chí trêu chọc, nói rằng nên nắm công tác ở chỗ nào? Nên chứng thực công tác ở chỗ nào? Lựa chọn biện pháp nào? Kêu gọi đầu tư ở chỗ nào? Đó rõ ràng là ba hoa chích chòe, người bên dưới nghe cũng cảm thấy buồn ngủ, người ngoài có thể nói như vậy, nhưng thành phố La Nam chúng tôi không thể làm như vậy.
1125 Hào Nhất Phong nói vài lời khuyến khích Vương Tử Quân, sau đó mới thả Vương Tử Quân đi ra khỏi phòng làm việc của mình. Nếu so sánh với Hào Nhất Phong thì đến phòng làm việc của Thạch Kiên Quân lại thuận lợi hơn rất nhiều.
1126 Tiểu Phương nhìn bộ dạng kích động của anh Vu, thế là đặt ly bia xuống, lại gật đầu phục tùng:- Đúng đúng đúng, tại tôi không nghe lời anh Vu, bây giờ thật sự là có hại trước mắt.
1127 Đối với phương pháp chuẩn bị ném ra hạng mục để kêu gọi đầu tư của Vương Tử Quân, Hà Khởi Duệ thật sự có chút bội phục. Hắn là người nhiều năm làm phó chủ tịch thường vụ, biết rõ công tác kêu gọi đầu tư rất gian nan.
1128 Hào Tử Động dù liên tục gật đầu nhưng trong lòng lại liên tục cười khổ, hắn là phó chủ tịch nắm tài chính, hắn biết tình huống tài chính của thành phố Tam Hồ luôn là lấy trứng chọi đá, thật sự không thể nào lạc quan.
1129 Hào Tử Động hiểu tâm tư của Mã Hồ Bình, đó chính là thừa dịp Lâm Trường Công sắp lui ra khỏi thành phố Tam Hồ để chính mình có thể được nâng ột bậc.
1130 Lâm Trường Công nói giống như một lời lầm bầm cũng giống như đang hỏi Triệu Bảo Lâm. Tuy Triệu Bảo Lâm vẫn ngồi nghiêmm chỉnh và không nói lời nào, thế nhưng thật ra cũng không có biện pháp nào tốt.
1131 Nếu như không phải trong đầu đang xuất hiện câu cây có mọc thành rừng thì vẫn bị gió thổi bật gốc, lúc này Quan Quả Đống thật sự có một xúc động muốn lên tiếng đáp trả La Nhân Uy.
1132 Trong số các vị lãnh đạo tỉnh ủy thì Vương Tử Quân sợ nhất chính là Trương Đông Viễn, sở dĩ như vậy cũng là vì hắn có chút kiêng kỵ, tất nhiên nguyên nhân là vì Trương Lộ Giai.
1133 Hai người nói đến vài hạng mục công tác, sau đó Quan Quả Đống khẽ nói:- Bí thư La, lễ hội văn hóa Thần Hoàng lần này chúng ta có nên cho ra những chính sách ưu đãi gì không?La Nhân Uy căn bản không có hứng thú gì với sự việc này, lão vung tay lên nói:- Lúc này khách còn chưa tới, hạng mục đầu tư gì cũng còn chưa biết, chưa thấy thỏ chưa thả chim ưng, chờ bọn họ đến đầu tư rồi nói sau.
1134 Vẻ mặt La Nhân Uy chợt hòa hoãn một chút, La Xương Hào cũng không quên nhân cơ hội này để tiếp tục lên tiếng:- Bố, đối với con thì bố làm quan cũng không được thoải mái cho lắm.
1135 - Đúng rồi, tôi còn muốn đi đến chỗ bí thư Lật Tử Đạo một chút. Chưa nói đến phương diện thiếp mời của thị ủy Sơn Viên, tôi còn phải tự mình đi một chuyến mới được.
1136 Sau khi nghe xong báo cáo của Quan Quả Đống, La Nhân Uy lúc này đã tin tưởng mười phần, lão trầm giọng chỉ thị:- Chủ tịch Quả Đống, buổi tối tôi còn phải báo cáo với bí thư Nhất Phong về tình hình lễ hội văn hóa lần này, thế nên chuyện dùng cơm với nhà đầu tư phải giao cho anh.
1137 - Long Cương, cậu đang nghĩ gì vậy?Khi tâm tình của Khương Long Cương không biết đã chạy đến nơi nào, một giọng nữ êm tai chợt vang lên.
1138 Trong quan trường lưu hành một câu chuyện thế này: Người muốn đi lại thì ít nhất phải biết uống rượu; người muốn chạy phải biết hút thuốc; người muốn sống thì ít nhất phải biết đánh bạc; ăn uống gái bạc chính là những thú vui trên đời, nếu không dính vào bốn thứ này thì được gọi là trung tiên, ngụ ý là người không dính vào bốn thứ kia thì nhất định là cao thủ về những phương diện khác.
1139 - Điều này anh cứ yên tâm, ngày hôm qua chúng tôi đã phái xe mời đầy đủ các vị lãnh đạo doanh nghiệp lớn trong tỉnh về khách sạn Sơn Viên.
1140 Một câu nói của người đàn ông này giống như mở đầu, không chờ hắn ngồi xuống, cửa phòng lại được mở ra, lại có người vội vàng đi đến.
Thể loại: Xuyên Không, Đô Thị, Khoa Huyễn, Dị Năng
Số chương: 13