1161 - Chủ tịch Bảo Lâm, thật sự nên phối hợp một chút, xem như là lần cuối cùng, để ngân hàng cho bọn họ tạm ứng một khoản tiền, trước tiên phát lương cho công nhân viên.
1162 - Bí thư Lâm, chủ tịch Hào dù có suy nghĩ không thực tế nhưng anh ấy cũng là vì đại cục phát triển của thành phố Tam Hồ, thành phố La Nam thật sự có chút bá đạo ở sự kiện này.
1163 Nguyễn Chấn Nhạc lại không khỏi nghĩ đến ý nghĩa của cuộc khảo sát lần này với chính mình, thế là không khỏi cảm thấy trống ngực gia tăng. Dựa theo tập tục thì tuyến trên sẽ chọn một vị bí thư thị ủy từ các thành phố trọng tâm tiến lên địa vị thường ủy tỉnh ủy, bây giờ cả tỉnh Sơn Nam có bốn thành phố trọng tâm, như vậy chỉ còn là sự cạnh tranh giữa Đông Bộ và Tam Hồ, mà Lâm Trường Công ở thành phố Tam Hồ có thể làm gì được hắn?Nguyễn Chấn Nhạc nghĩ đến Lâm Trường Công mà khóe miệng lộ ra nụ cười khinh thường.
1164 Nguyễn Chấn Nhạc đưa mắt nhìn Trình Hiểu Bình rồi lên tiếng:- Bây giờ bên phía mặt trận tổ quốc thành phố Đông Bộ còn thiếu một vị trí phó thư ký trưởng, cục trưởng Lô của cục tài nguyên môi trường có năng lực tốt, như vậy để anh ấy tiến lên đảm nhiệm vị trí còn thiếu ở khối mặt trận tổ quốc là tốt nhất.
1165 Đối với sự kiện lãnh đạo thượng cấp đi khảo sát thì tuyến dưới thật sự rất cẩn thận, càng phải làm sao cho thật đặc sắc. Cũng may bây giờ lãnh đạo thượng cấp đến thị sát và đã nói rõ mục đích, thế cho nên tuyến dưới cũng dễ làm hơn.
1166 Người được Hào Nhất Phong gọi là lãnh đạo Triệu ở đầu dây bên kia nghe thấy hai chữ thủ trưởng thì cười rất vui vẻ. Hào Nhất Phong thấy lãnh đạo nở nụ cười sáng lạn thì không khỏi dùng giọng hào sảng nói:- Đó là lãnh đạo đã lên tiếng rồi đấy nhé, nếu như lúc đó ngài không uống vui vẻ, tôi sẽ không bỏ qua đâu.
1167 Triệu Bảo Lâm nói đến những vấn đề còn tồn tại khi nghênh đón lãnh đạo đến khảo sát, còn có bao nhiêu thứ cấp bách cần giải quyết, làm cho người ta bận rộn đến mức không thể nào nhấc tay nhấc chân đi làm gì khác.
1168 Vương Tử Quân nhìn rõ tình huống đang diễn ra, hắn thật sự sinh ra cảm giác muốn vỗ đùi cười lớn, nhưng cuối cùng vẫn phải che giấu nụ cười trong vẻ mặt điềm tĩnh như không của mình.
1169 Có tư liệu nghiên cứu cho thấy một người đàn ông thành công thì đều có một ước vọng xa vời trong khung xương về phương diện tình cảm: Trong nhà có một người phụ nữ biết làm cơm, bên ngoài có một người phụ nữ đầy tình cảm, nơi xa có vài người để tưởng nhớ, ở đơn vị có vài cô đẹp mắt.
1170 Sự việc thường sinh biến hóa nên không có gì phải quá ngạc nhiên, thế cho nên ở phương diện tiếp đón lãnh đạo đến khảo sát thì các cấp đều phải có tư tưởng như vậy.
1171 - Thủ trưởng, tôi nghe nói con đường này được xây dựng mà không cần một đồng tiền của tỉnh Sơn Nam, tất cả đều dùng phương pháp kêu gọi đầu tư để xây dựng nên, hơn nữa ngài còn từng phê chỉ thị nên mở rộng phương pháp này ở trong nước.
1172 - Giám đốc Lý, thành phố La Nam làm như thế nào, có phải là muốn giao tất cả hợp đồng kia cho xí nghiệp địa phương hay không?Lãnh đạo thượng cấp dù vẫn rất bình tĩnh nhưng vẻ mặt rõ ràng là không vui.
1173 Lúc này bí thư thị ủy La Nam là Vương Tử Quân đã dẫn theo đội hình gồm bốn bộ ban ngành đi đến giao lộ đường cao tốc nghênh đón. Người thành phố La Nam đến khá đông nhưng lại rất ít xe, chẳng qua trận thế vẫn rất đầy đủ, bề ngoài thể hiện sự tôn trọng lãnh đạo; xe mang theo lại ít, chỉ là một chiếc xe mở đường, một chiếc xe ba mươi chỗ mà thôi.
1174 Nhưng bây giờ Hào Nhất Phong có thể nói gì đây? Tất nhiên là không thể nói ra sự thật, hắn chỉ có thể cố gắng lên tiếng:- Thủ trưởng, tỉnh Sơn Nam chúng tôi luôn có câu: "Có làm mới có ăn", đồng chí Vương Tử Quân chính là một vị cán bộ trẻ tuổi trọng điểm bồi dưỡng trong cơ chế của tỉnh Sơn Nam, cậu ấy dù là ở phương diện trình độ lý luận hay năng lực công tác vẫn luôn đứng đầu, cực kỳ xuất sắc.
1175 - Đồng chí Tử Quân, tôi thấy rõ thành phố La Nam phát triển rất tốt, nhưng như vậy cũng không đáng để các anh lợi dụng ưu thế xí nghiệp địa phương để áp chế các thành phố khác chứ?Sau khi xe rời khỏi khu công nghệ cao, lãnh đạo thượng cấp chợt mở miệng cười hỏi.
1176 Nhưng đối phương dù sao vẫn chỉ là một viên cán bộ trẻ tuổi, chủ nhiệm Triệu chợt nở nụ cười, tất nhiên nụ cười theo bản năng như vậy chỉ lóe lên rồi nhanh chóng vụt tắt mà thôi.
1177 Lãnh đạo thượng cấp là người thế nào? Vừa nghe Hào Nhất Phong nói thì đã hiểu mặt ngoài sự việc. Thế nên cũng không hỏi lại, chỉ dùng ánh mắt nhìn Hào Nhất Phong, đợi lão nói cho xong.
1178 Chủ nhiệm Triệu cảm thấy cực kỳ bi ai, nhưng lúc này hắn vẫn phải giữ vững tinh thần, vẫn phải ứng phó với những gì đang diễn ra, liên tục gật đầu như gà mổ thóc.
1179 Sau khi gọi điện thoại thì sự việc mới vỡ lẻ, Nguyễn Chấn Nhạc nghe những lời tường thuật của Trình Hiểu Bình, thật sự sinh ra cảm giác muốn đập nát tất cả mọi thứ, đặc biệt là tên giám đốc Lý ở thành phố Tam Hồ.
1180 Vương Tử Quân buông điện thoại, ngoài cửa nhà nhà đã lên đèn. Hắn thật sự sinh ra cảm giác mệt mỏi, một năm qua liên tục phát triển, mặc dù hắn kiếm được không ít thành tích, thế nhưng cảm giác mỏi mệt vẫn đến và tập kích mạnh mẽ.