2081 Vương Tử Quân nhìn đồng hồ trên tường rồi gật đầu nói: - Thành phố Thanh Chuyên đã thông xe đường cao tốc, bây giờ có lẽ đã đến giờ rồi. - Hai ngày nữa tôi định đến Thanh Chuyên một chuyến, vừa rồi tôi có xem qua tư liệu bọn họ báo cáo, căn bản là có thành tích không nhỏ.
2082 Một phút sau giám đốc Lục đi vào trong phòng làm việc của Vương Tử Quân, hắn tươi cười nhìn Vương Tử Quân rồi nói: - Chủ tịch Vương, toàn thể cán bộ cao thấp trong sở nội vụ chúng tôi đều mong mỏi ngài đến kiểm tra chỉ đạo công tác.
2083 Khi Vương Tử Quân đang suy tư về chuyện liên quan đến Cảnh Tự Tiêu, lúc này bên ngoài phòng làm việc của hắn vang lên vài tiếng ồn huyên náo. Vương Tử Quân nhíu mày, hắn mở cửa đi ra, thấy Cổ Dương đang cùng một nhân viên công tác chặn Văn Ngư Nhi bên ngoài hành lang.
2084 - Bí thư Sầm, tôi đã đảm nhiệm vị trí trưởng phòng tài chính được bốn năm, ngài cảm thấy tôi là người khá thành thạo công tác tài chính, thế nên điều động tôi từ vị trí chủ tịch thành phố Đồng Lục lên trưởng phòng tài chính.
2085 Lúc này Văn Ngư Nhi cũng không phải lấy thân phận của một phóng viên cùng đi theo đoàn của văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh, bây giờ nàng là một cán bộ thuộc ban số một văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh.
2086 Triệu Hiểu Bạch nhanh chóng cân nhắc lời nói của Vương Tử Quân, càng nghĩ càng có nhiều hương vị. Chẳng lẽ chủ tịch Vương công tác gặp phải việc gì ràng buộc sao? - Chủ tịch Vương, Cổ Dương là người thành thật thế nhưng không đủ nhanh nhạy.
2087 - Chào chủ tịch Vương, tôi là Mông Thiên Hổ, chủ tịch Vương đang ở thđ. có phải không? Đầu dây bên kia vang lên giọng điệu rất vui vẻ. Mông Thiên Hổ? Vương Tử Quân có chút sững sốt, sau đó chợt nhớ người này là ai, chính là một vị cấp phó trong ban ngành thượng cấp rất quan trọng, thế nên có đôi khi lời nói của Mông Thiên Hổ căn bản còn có trọng lượng hơn những vị lãnh đạo đứng đầu ở đơn vị khác.
2088 Vương Tử Quân cạn ly với Mông Thiên Hổ rồi lại đưa chủ đề rời xa nơi khác, sự việc vừa rồi rõ ràng làm cho mối quan hệ giữa hai người tăng tiến lên một chút.
2089 Lâm Dĩnh Nhi cảm thấy mình yêu Vương Tử Quân không phải là không đúng, người này còn trẻ nhưng căn bản đều suy nghĩ trước khi hành động, hơn nữa lại rất kiên nghị, là một người có khát vọng chính trị.
2090 - Vậy cũng được, năm xưa khi tôi đi đánh du kích thì căn bản gặp đối thủ rất xảo quyệt, thế nhưng đối phương cũng không trụ được lâu. Ông lão cười đắc ý giống như đã trở về khoảng thời gian năm xưa.
2091 Trương Tề Bảo do dự giây lát rồi hắng giọng nói: - Chủ tịch, tôi cảm thấy ý nghĩ của thành phố Linh Long là rất tốt, thế nhưng bỏ nhiều tiền như vậy để đầu tư Phát Ly Cung là quá lỗ mãng.
2092 Sở Hồng Đạo tuy đã hơn năm mươi thế nhưng lại được bảo dưỡng cực kỳ tốt, gương mặt đỏ hồng và mái tóc đen nhánh giống như một người đàn ông hơn bốn mươi tuổi vậy.
2093 Văn Thành Đồ nghe những lời nói đầy mây mù của Uông Thanh Minh, căn bản không chịu đi vào chính đề, thế là trong lòng cực kỳ căm hận. Xem ra nếu chính mình không chủ động ném ra thì Uông Thanh Minh này chỉ sợ sẽ mãi dây dưa không chịu bày tỏ nội dung thực chất.
2094 Văn Ngư Nhi tuy là lần đầu tiên làm thư ký thế nhưng vẫn nghe và hiểu vài quy củ cần tuân theo. Sau khi nghe Vương Tử Quân phân phó thì căn bản nhanh chóng rót trà cho Miêu Dược Hổ, sau đó nhanh chóng rời khỏi phòng làm việc của Vương Tử Quân.
2095 - Chủ tịch, là tôi suy xét không chu toàn, à. . . Tôi sẽ thay người cho ngài. Trương Tề Bảo nói đến đây thì dùng giọng có chút thẹn thùng nói: - Chủ tịch, tôi biết rõ Tiểu Ngư Nhi làm thư ký cho ngài là không thích hợp, nhưng nha đầu kia biết Cổ Dương xin nghỉ thế nên đến quấy lấy tôi cả buổi, căn bản không còn biện pháp nào khác.
2096 Gió thu thổi làm lá rụng nhiều, đường lớn ngõ nhỏ có thêm nhiều cô gái mặc áo quần bó sát, hương vị mùa thu ngày càng nồng đậm. Vương Tử Quân công tác càng thêm bận rộn, tuy lúc này có nhiều chuyện đã được ủy quyền, thế nhưng vẫn có nhiều công tác đang chờ hắn quyết định.
2097 Khi nào hành động? Vương Tử Quân trầm mặc giây lát rồi thản nhiên nói: - Trước tiên tìm hiểu vấn đề thật kỹ càng, sau đó phối hợp với các tỉnh thành phố khác, phải chú trọng làm tốt công tác phối hợp.
2098 Chân Đông Chính không phải kẻ ngốc, Sầm Vật Cương nói đến ai thì hắn hiểu rõ ràng. Nhưng khi hắn nghĩ đến uy thế của Vương Tử Quân, thế là do dự giây lát rồi thản nhiên nói: - Bí thư Sầm, anh xem thế này có được không, hôm nay tôi mượn hoa hiến phật, mượn bữa tiệc rượu của ngài để mời chủ tịch Vương uống vài ly có được không? Tuy Chân Đông Chính trưng cầu ý kiến của Sầm Vật Cương, nhưng Sầm Vật Cương biết rõ nếu như mình từ chối thì căn bản là không phóng khoáng.
2099 - Lão lãnh đạo, tôi mong ngài chỉ giáo một chuyện, chủ tịch Vương. . . Khi Cổ Dương đang định lên tiếng, đúng lúc này có người trầm giọng nói: - Trưởng ban Cổ, có chủ tịch Vương ở trong phòng không? Cổ Dương mới nói được một nửa và cảm thấy buồn bực, thế nhưng hắn vẫn thành thật nhìn sang phía bên kia.
2100 Điện thoại liên tục vang lên, tin tức liên tục được truyền đến. Đồ Phấn Đấu đứng ngoài xe cảm nhận được gió lạnh, hắn không khỏi cười cảm khái: - Hừ, gió khá lạnh, nửa tháng nửa là chúng ta phải thay đổi trang phục khác.
Thể loại: Trọng Sinh, Xuyên Không, Đô Thị, Tiên Hiệp
Số chương: 41