41 Căng thẳng, rất là căng thẳng. Trái tim của ta đang nện thình thịch ở lồng ngực, Nam Cung Thần nở một nụ cười nhàn nhạt, giống như là đang để cho ta tự mình suy nghĩ.
42 Kho lương thực của Hoàng Gia sao, ở Thanh Châu là nguồn lương thực chính sao ,Thanh Châu được nghe nói là nơi chủ yếu cung cấp lương thực cho Hiên Viên Vương triều, nguyên nhân chính là nơi đó mưa thuận gió hòa, Hiên Viên Vương triều mới có lương thực dư để đi tiếp tế các tiểu quốc xung quanh,ví như tiểu quốc Đông Lai vì sống ở trên quốc đảo.
43 Ta thực sự sai lầm rồi, ta cho là Nam Cung Thu Nguyệt sẽ không thèm so đo với Hậu Huyền,tính tình hắn trầm ổn thành thục như vậy cơ mà, hắn luôn luôn làm cho người khác có cảm giác an toàn vững chắc.
44 Ánh trăng âm u, tâm tình cũng âm u. Ta cũng không muốn làm thế thân, nên quyết định đi tìm nam nhân trong phủ mập mờ một phen, cho bọn họ thấy lập trường của ta.
45 Thân thể của ta bây giờ lại phát sinh biến hóa kỳ lạ, những biến hóa này hoàn toàn khác biệt với cơ thể trước đây của ta. “Tiểu Cửu!” Ta chạy lại bên giường, kéo hai tay Tiểu Cửu lại , hắn vẫn như trước mặt mày đỏ bừng, tức giận trợn to đôi mắt.
46 Thật không thể ngờ được cái tên Cổ Thiểu Hoa này cả nam lẫn nữ đều có thể ăn , ta bắt đầu hoài nghi đến động cơ lần này của Cổ Minh Khải hắn mời Thuần Vu San San tới làm đồ ăn.
47 Đại chiến diễn ra hết sức căng thẳng, ta vốn không thích đánh nhau, có thể là do bản tính vốn có của nữ nhân cho nên ta mới không thích đánh nhau. Vốn định chạy ra ngăn cản, nhưng thân thể lại bị Thuần Vu San San đẩy ra.
48 Ta cúi đầu suy nghĩ thật lâu, mới ngẩng lên nhìn lại Hậu Huyền với Thuần Vu San San , vẻ mặt của bọn họ chưa bao giờ chăm chú như hôm nay, có lẽ chuyện bị loạn chân khí đối với những người luyện võ như bọn hắn là rất quan trọng, nhưng ta lại không hiểu, cho nên ta không có cảm giác sợ hãi, chỉ là cảm giác thân thể bây giờ đang rất khó chịu.
49 Ta từ từ mở tờ giấy Nam Cung Thần đưa, mặt trên tờ giấy hiện lên dòng chữ thanh nhã ,aiz những văn tự này đối với ta mà nói thì chỉ giống như là giun thôi.
50 Nam Cung Thu Nguyệt nói,Thuần Vu San San và Lãnh Nguyệt Dao có quan hệ không rõ ràng, trừ những bức thư ra thì chỉ giống như bằng hữu binh thường, nhưng nếu là bị người khác phát hiện, chắc chắn là sẽ sinh chuyện.
51 Hương thơm tỏa ra bốn phía, nước miếng của ta bắt đầu chảy ròng ròng, nếu để cho Thuần Vu San San đi như vậy thì làm sao ta sống được. Xoa xoa tay, ánh mắt híp lại thành một đường, tay cầm bát,khuôn măt vô hạn thỏa mãn.
52 Nam Cung Thu Nguyệt rõ là đang lo lắng về ta, vì đây là thân thể của Phong Thanh Nhã, nói không chừng vẫn còn là xử nữ, mặc dù ở nơi này có chút khác với thế giới của ta, nhưng nam nữ vẫn có khác biệt, chỉ có ta TX người khác, không thể để cho người khác TX thân thể Phong Thanh Nhã.
53 Vẻ mặt của Nam Cung Thu Nguyệt vẫn rất bình thản, chỉ có lúc Sở Dực bước ra khỏi thư phòng, hắn liếc mắt thoáng qua bóng lưng của Sở Dực. Tuy rằng quan lương bị mất trộm chính xác cùng ta không quan hệ, Nam Cung Thu Nguyệt cũng có thể không cần nói lại với Sở Dực, nhưng vì không có nói lại với ta? Liếc liếc mắt, vừa lúc Nam Cung Thu Nguyệt quay đầu lại, tầm mắt chạm nhau, hắn nhíu mi: “Thê chủ có phải đang trách Nam Cung Thu Nguyệt vì không hồi báo lại cho người?” Nam Cung Thu Nguyệt đặt ly trà xuống lo lắng nhìn ta.
54 “Hộ quốc phu nhân đến ” một tiếng hô thông báo vang lên, ta cho Hậu Huyền cầm cây trúc để đi vào Cổ phủ. Cổng vào của Cổ phủ là một cánh cửa rộng lớn cao hơn những của lhacs phải hơn một thước.
55 Thuần Vu San San uống cạn ly rượu, cười nói: “Mọi người nhầm rồi, Lãnh quận chúa đã trả bạc mời ta về dạy trù nghệ, cho nên Thuần Vu mới truyền cho nàng cách nấu nướng, để cho Quận chúa có thể xuống bếp.
56 Ta chậm rãi tiến lên, mặt mang ba phần châm biếm: “Biểu đệ, ngươi mới vừa rồi đang làm cái gì vậy?”Cổ thiếu xấu hổ cười cười: “Thấy thương thế cua Thuần Vu thị lang như vậy trong Cổ phủ có vài dược liêu tốt ….
57 Ta không có chút hoang mang nào đi ra khỏi đám người, chung quanh lại lần nữa thì thầm không ngừng. “Là Hộ Quốc phu nhân. ”“Như thế này ruốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”“Cổ thiếu nói là Hộ Quốc phu nhân quyến rũ hắn, ta còn lâu mới tin có mà là Cổ thiếu phi lễ Hộ Quốc phu nhân thì có.
58 Phòng chính đại sảnh đèn dầu sáng rực rỡ,tiếng đàn sáo lúc này thấy được dung mạo của nam nhân này dừng lại ngay lập tức, cả viện trở nên lặng ngắt như tờ, mà lúc này một tiếng thở mạnh vang lên lập tức cả viện đều ồn ào.
59 Cảnh xuân sáng lạn, hoa đào bay nhẹ nhàng. Ta ngồi nhìn cổng vòm ngẩn người, tại sao hôm nay lại không thấy Nam Cung Thu Nguyệt. Hôm nay đâu phải là cuối tuần.
60 Vì không để cho Thuần Vu phát hiện được ra ta, ta cố gắng duy trì cự ly. Ta đã từng hỏi qua Nam Cung Thu Nguyệt về võ công hỏi hắn xem có phải là cao thủ có võ công cao cừng có thể cách hai ba trăm met mà phát hiện được ra người đang nghe lén hay không, Nam Cung Thu Nguyệt nghe xong cười ha hả, hắn nói “ngươi là đang kể chuyện xưa đó hả”.