1 Chương mở đầu Trong một sơn động nhỏ. Rất nhiều người cùng tụ tập. Sắc mặt họ xanh tái. Đa số đều bị khiếp đảm vì một người…. Hắn không phải là con người…Nếu là con người sẽ không điên cuồng vì một điều như thế…Nếu là con người sẽ không khăng khăng chỉ có một yêu cầu.
2 Cách trường học ba con phố có một lầu hồng lớn. Cô nương trong đấy đều rất xinh đẹp. Người đứng đầu là Kỷ Mai Hoa. Trên trán nàng có một đóa hoa mai đỏ, dung nhan tuyệt thế.
3 Kỷ Mai Hoa là danh kỹ. Mẹ của nàng cũng từng là một hoa khôi chốn hồng lầu. Nàng đang đi lại con đường mẹ đã đi. Tuy nhiên, Mai Hoa đã dặn lòng sẽ không yếu đuối như mẹ.
4 Hạ Vũ là một người giữ lời hứa đến mức gần như cố chấp. Kỷ Mai Hoa tặng anh cây đàn ngọc, Hạ Vũ mỗi khi đọc xong kinh Thi sẽ đến Hồng lầu, làm người tấu khúc cho nàng.
5 Năm sau, triều đình mở khoa thi. Học trò lũ lượt lên kinh. Lão sư cũng chuẩn bị hành trang cho Hạ Vũ. Anh cũng đi thi. Tài mạo Hạ Vũ xuất chúng, tính cách trầm lặng.
6 Mấy ngày chung sống, con người kia hành xử quái dị nhưng đối với Khiết Trinh không có tà ý gì. Hắn ôm ấp nàng, ngửi mùi hương trên cơ thể nàng chỉ bởi tò mò.
7 Hạ Vũ đứng trước Trầm Lăng cốc, thoáng thở dài. Bắt người không kèn không trống, thủ phạm lại mang hình dáng giống hệt mình, trên đời chỉ có chủ nhân.
8 …. - Ăn đi!Trong sơn động, hắn không ngừng đưa thức ăn cho nàng. Đôi mắt sưng đỏ, Khiết Trinh đã khóc rất nhiều:– Lại khóc nữa à? Đừng khóc nữa…Hắn nhẹ nhàng lau nước mắt cho nàng…– Ông tránh ra đi, ông là ma quỷ.
9 Khiết Trinh bị hung hăng túm lấy, mặc nàng gào khóc, kêu to:– Không! Tôi không phải là yêu quái! Thả tôi ra… Thả ra!…Khiết Trinh bị đưa đến một nơi sát dòng suối trong rừng, là nơi hắn nói cho nàng biết là có nhiều xác chết… Những cái xác nằm chồng lên nhau, gương mặt trắng bệch.
10 Hạ Vũ đang ngồi trong phòng xem xét những công văn từ các huyện nha gửi về thì bỗng nhiên:– Rầm!Cánh cửa bị đá văng ra. Nghe động, các bộ đầu cũng ùa vào, lăm lăm khí giới, khẩn trương:– Đại nhân!– Lui ra ….
11 Hạ Vũ nhìn theo bóng người giống hệt mình cùng với cô nương hắn yêu ái khuất đằng xa. Tâm tình anh vừa nhẹ nhõm, lại vừa cảm thấy vô cùng phức tạp. Yêu một cô nương loài người, cùng nàng chung sống trong khi ngày tháng của mình là bất tận, của nàng lại chỉ có mấy mươi năm.
12 Sau cuộc gặp gỡ với Kỷ Mai Hoa, Hạ Vũ lần nữa xin trở về Lư Châu. Sự kiên quyết của hắn khiến hoàng thượng khó xử, nhưng cuối cùng cũng bằng lòng. Anh trở về Lư Châu, tiếp tục công việc một tri phủ mẫn cán.
13 …- Thành phố?Những ngôi sao đó là đèn điện. Thế giới con người đã thay đổi trong giấc ngủ. Không biết bây giờ đã là thời đại nào rồi?Hạ Vũ rời khỏi chổ ẩn nấp bấy lâu.
14 Khi Hạ Vũ tới nơi, một cô gái xinh xắn chạy ra đón anh, cười thật tươi:-Mì tới rồi. Anh nhanh ghê. Hạ Vũ không nói gì, chỉ nhẹ nhàng đáp lại bằng nụ cười khẽ.
15 …. - Vũ ơi!– Dạ?Trong ngôi nhà nhỏ, ông Vương trao cho anh một phong bì. Hạ Vũ thoáng nhíu mày:– Gì vậy ạ?– Cầm mua thêm ít quần áo. Bác thấy cô Mạn Yên bên tiệm hoa để ý đến cháu đấy.
16 Đi dạo một chút, Đình Nhi nhận được điện thoại của Đình Tâm. Cô muốn gặp Hạ Vũ. Giọng nói trong điện thoại rất khẩn trương:-Tiểu Vũ, chị cho em địa chỉ.
17 Vũ khí của Hạ Vũ trong cuộc chiến với Khương Trí Đức là gì?Tài lực không có. Bản thân anh vốn chỉ là một người không bằng cấp, đối với khoản tiền 200 vạn chữa trị cho người yêu còn phải nhờ người khác….
18 Nhìn trong quán, Mạn Yên nhìn thấy Trí Đức đang ngồi trong một góc tối, chờ đợi:– Hẹn tôi ra đây để làm gì?– Không. Chỉ là có chút chuyện muốn bàn với cô thôi.
19 Như một bóng ma, Hạ Vũ xuất hiện trong phòng. Trí Đức cũng không vội vàng gì hưởng thụ. Ly nước có bỏ một liều thuốc kích thích cực mạnh. Chỉ giây phút nữa thôi, Đình Nhi sẽ phải quỳ dưới chân anh ta mà van vỉ, van vỉ yêu thương.
20 Hạ Vũ về nhà thì gặp Vương Lăng – con trai ông Vương – đang lúi húi dưới bếp:– Bác Vương đâu rồi Tiểu Lăng?– Ba em ra ngoài mua nguyên liệu rồi ạ! – Vương Lăng cười – Anh Hạ Vũ chiều nay có lộc ăn rồi.