61 Ở trong trí nhớ của Vân Phàm, phụ thân là một người tương đối trầm mặc , vì vậy Vân Phàm cũng chưa bao giờ rõ ràng hết thảy quá khứ của phụ thân, cũng chưa từng hỏi tới.
62 “Vù”Ba tấc hàn mang xuất hiện, xẹt qua đêm tối, bắn thẳng về phía của Sài Thiệu Kiệt. - Xì. Lại là chiêu đó sao. Sài Thiệu Kiệt không thèm nhúc nhích, trong mắt Thiên Lạc công chúa cũng lộ ra nét châm chọc.
63 Thiên đạo nhân tâm cái gì? Nhân quả báo ứng cái gì?Thì ra hết thảy mọi thứ đều là pháp lệnh trong miệng của cường giả mà thôi. Bọn họ cho là đúng, vậy thì sai cũng thành đúng.
64 - Khốn kiếp. Phế vật. Thần y chó má gì chứ? Đại phu chó má gì chứ? Ngay cả chút vết thương nho nhỏ các ngươi cũng không chữa khỏi được sao, ta muốn các ngươi đều chết hết.
65 Mưa thu như tơ, liên miên không dứt. Tại một nơi hoang lĩnh, Hỏa Vân cõng Tiểu Vân Mục đang chạy trốn trong loạn thạch, một đám biên quân thị vệ theo sát phía sau, bộ dạng quyết không từ bỏ.
66 Thấy các vị huynh đệ đều nhìn về phía chính mình, Nhiếp Trần ngượng ngùng vuốt vuốt mũi nói:- Các ngươi nhìn ta làm gì, đem tiểu tử này đưa đến một gian phòng nào đó chẳng phải được rồi sao, chút chuyện nhỏ này cũng phải hỏi ta ư?- Vậy, vậy đưa hắn về phòng của ai đây?Mập mạp nhìn chung quanh một vòng, chỉ thấy mọi người xoay người rời đi trở về gian phòng của chính mình, sau đó đóng cửa thật mạnh, quả thực rất vô tình.
67 "Phù Phù "Cảm giác đau đớn lan khắp toàn thân, Vân Phàm cắn chặt hàm răng giãy dụa thân thể bật người ngồi dậy. Hắn cảm thấy toàn thân mình giống như mệt rã rời, không còn một tia khí lực.
68 Thế nào được gọi là huyết hải thâm cừu?Đó chính là nợ máu mà có dốc cạn thương hải cũng không bao giờ rửa sạch. Thế nào được gọi là bất cộng đái thiên?Đó chính là căm hận mà đi đến tận cùng thiên địa cũng không thể nào quên được.
69 Đám người Nhiếp Trần quả thực không dám tin vào hai mắt của mình. Bọn họ thấy gì? Bọn họ thấy được sau lưng Vân Phàm hiện lên một vầng mặt trời. Mặc dù hơi mờ nhạt, mặc dù vẫn chỉ là hư ảnh, nhưng mà ý cảnh mặt trời dâng lên này ép cho bọn họ cảm thấy vô cùng bức bách.
70 Cái gì ? Thần hồn khắc độ chỉ có một sao?Mọi người đều trợn trừng mắt, chỉ trong nháy mắt tất cả đều cảm thấy kinh ngạc. Một thiếu niên có tiềm chất của võ đạo tông sư, một thiếu niên ý chí kiên cường, một thiếu niên luôn không ngừng cồ gắng, thần hồn khắc độ lại chỉ có một hay sao.
71 Lưu Sa thành chia làm bốn khu vực khác nhau, phía bắc là chỗ ở, phía đông buôn bán, phía nam giải trí, mà phía tây lại là phạm vi của thành vệ. Khu vực dân cư, có nơi ở bình thường cùng với biệt phủ dành riêng cho người giàu có, Nhiếp Trần mấy người đang cư ngụ chính là khu vực bình thường.
72 - Hả? Vân Phàm huynh đệ. Thấy Vân Phàm đột nhiên đứng dậy đi tới, Nhiếp Trần vội vàng đứng lên đuổi theo hắn. Mục Hồng Nương cũng không kịp suy nghĩ nhiều, trực tiếp đi theo phía sau Nhiếp Trần, bộ dạng như người đừng hòng mà bỏ rơi ta.
73 Nhanh như vậy đã có người bước lên đài sinh tử, hơn nữa còn là một thiếu niên tuổi không lớn lắm?Khi Vân Phàm bước lên đài sinh tử một khắc, cả sát đấu trường dần dần trở nên an tĩnh lại.
74 - Nhiếp thủ lĩnh, chúng ta cược bên nào thắng đây?Trên khán đài, Hà mập mạp hấp tấp chạy đến trước mặt Nhiếp Trần hỏi một câu. Chỉ nghe "Bốp" một tiếng vang lên, Nhiếp Trần nện lên đầu của đối phương:- Nói nhảm.
75 Trên khán đài của sát đấu trường, có người vui mừng có người buồn bã. “ Đoạt Mệnh Thiết Quyền “ cùng “ Quỷ Diện “ trước sau thua trận, tạo thành một cơn sóng nhỏ.
76 Hàn dạ vô nhân hành, âm ti cấm sinh linh. Oán niệm đa thị ác, cô hồn hà xử minh?…Thế nhân thường nói, cô hồn dã quỷ thôn tính lòng người. Nhưng mà có mấy người chân chính gặp được cô hồn dã quỷ?Vân Phàm tự nhiên có chút tò mò đối với yêu ma quỷ quái, chẳng qua là khi hắn thực sự gặp được một thứ như thế, cảm giác tất nhiên không thể tốt lắm.
77 Cát vàng cuồn cuộn, mây bay che trời. Chỉ chớp mắt đã ba ngày trôi đi, chuyện Vân Phàm trú lưu trong sát đấu trường dần dần truyền bá, người khiêu chiến nối liền không dứt, nhưng cho tới hiện tại Vân Phàm vẫn chưa từng thất bại, cả sát đấu trường phảng phất rơi vào không khí hào hứng cuồng nhiệt.
78 Thánh Linh đại lục thuở ban đầu, vạn vật sinh linh chưa được giáo hóa, con người sinh tồn chỉ bằng bản năng. Bởi vì nhân tộc trời sinh đã được sớm khai linh trí, giỏi tính toán, hơn nữa biết mô phỏng theo các sinh linh cường đại, thông qua phương pháp rèn luyện đặc thù, làm cho thân thể của mình dần dần trở nên mạnh mẻ.
79 Sát đấu trường tại thành nam, ba tầng trong ba tầng ngoài, có thể nói là kín người chật chỗ. Nguyên nhân chính là vì hơn nửa tháng trước, một thiếu niên tên là Vân Phàm bước lên đài sinh tử, sau đó liền không bước xuống.
80 Sự xuất hiện của Đinh Ngạo đưa tới không ít người chú ý. Nguyên nhân là vì người bước lên đài không phải một vị võ giả, mà là tiên đạo tu sĩ thân phận tôn quý.
Thể loại: Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Võng Du, Tiên Hiệp
Số chương: 50