41 Từ lúc gặp gỡ cướp bóc, đến khi bị cả đám sơn phỉ hung tàn đe dọa, rồi đầu lĩnh thổ phỉ bị giết, toàn bộ chúng phỉ chạy tán loạn khắp nơi. Ba vị nữ quyến cảm giác như mình vừa trải qua một cơn ác mộng, cho đến hiện tại cũng chưa bình phục tâm tình, ôm nhau khóc lóc thảm thiết.
42 Nhân sinh có cửu khổ, sinh lão bệnh tử khổ, bi hoan ly hợp khổ, cầu mà không được cũng là khổ. . . . Muốn hỏi, sinh vì sao khổ?Bước vào tiên đạo trường sinh lộ, hồng trần khổ hải có khổ hay không?Lại hỏi, lão vì sao khổ?Tóc đen thành tuyết , tóc mai bạc phơ có khổ hay không?Hỏi nữa, bệnh vì sao khổ?Hai mắt mờ mịt tai không nghe, vạn lí bi thu có khổ hay không?Còn hỏi, tử vì sao khổ?Hoàng tuyền bích lạc lạnh lẽo, mệnh như giấy bạc có khổ hay không?.
43 "Chi chi. "Tiểu Hỏa Vân ở bên cạnh chơi đùa, tựa hồ nhận ra Vân Phàm khác thường, tò mò chạy quanh người hắn một vòng, sau đó yên lặng ngồi ở bên cạnh, học theo bộ dáng của Vân Phàm , tựa như theo bản năng hít vào thở ra, hấp thu một loại khí tức tự do nào đó trong thiên địa.
44 Nam Hoa quận thành, vẫn phồn hoa như trước. Trải qua hơn nửa tháng giới nghiêm, các cửa hàng dần dần khôi phục hoạt động, càng ngày càng nhiều người qua lại trên đường phố.
45 Sau giờ ngọ giữa mùa hè, thời tiết oi bức dị thường. Vân Phàm giây phút này, nửa thân trên không mặc gì đắm chìm bên trong nước suối, hai tay liên tục biến hóa ấn quyết, vẻ mặt hết sức chuyên chú.
46 Trên sườn núi cao, Vân Phàm ẩn giấu giữa một đám nham thạch, cẩn thận thăm dò tình hình bên dưới. Bốn phương tám hướng, đều là sơn phỉ, bọn chúng không phải đồng loạt xông lên, mà là dần dần vây quanh khu vực này.
47 - Người đâu ?- Bẩm. . . bẩm đại đầu lĩnh, Nhị đầu lĩnh chết rồi, còn tiểu tử kia đã chạy. . . chạy mất rồi. "Chạy mất rồi?Đại đầu lĩnh vung trường đao trong tay, đầu của của tên sơn phỉ vừa trả lời hắn liền văng đi, lăn lông lốc trên mặt đất.
48 - Làm sao, còn chưa tìm được tiểu tử kia hay sao?Trên đỉnh núi, đại đầu lĩnh lành lạnh liếc nhìn đám sơn phỉ đứng trước mặt mình. - Xin đại đầu lĩnh thứ tội.
49 - Tiểu tử, rốt cục chúng ta đã gặp mặt. Thấy Vân Phàm đi ra, đại đầu lĩnh liếc nhìn Tiểu Hỏa Vân đang nhập định, trên mặt lộ ra nụ cười dữ tợn:- Nếu không phải vì con vật nhỏ này thì chỉ sợ ngươi đã chạy từ lâu rồi.
50 Vân Phàm cũng là người, cho nên hắn cũng sẽ mỏi mệt, cũng sẽ uể oải, cũng sẽ bị thương. - Ha ha ha, hắn bị thương rồi. - Xông lên đi , hắn sắp không chịu nổi rồi.
51 Trường đao sắc bén đâm xuyên qua thân thể của lão Cửu, đến khi hắn quay đầu nhìn lại, lại chỉ chứng kiến gương mặt lạnh lùng nhưng quen thuộc của đại đầu lĩnh.
52 " Rầm Rầm. "" Rầm Rầm Rầm Rầm. "Thiên uy như sấm, điện quang như nung. Tiểu Hỏa Vân đắm chìm bên trong lôi đình, giãy dụa thống khổ, da tróc thịt bong.
53 Dòng suối nhỏ trên Cửu Phong nhuộm lên màu máu. Chỉ trong nửa canh giờ ngắn ngủi, mấy trăm sơn phỉ bị diệt, hai vị đầu lĩnh cũng tiêu vong. Phía sau một đống nham thạch trên sườn núi, ba bóng người lẩn trốn ở đó đã lâu, cơ hồ tận mắt chứng kiến mọi chuyện xảy ra bên dòng suối, bao gồm cuối cùng Vân Phàm ngã trong vũng máu, được Hỏa Vân ôm lấy rời đi.
54 Đêm đã khuya, bầu trời đầy sao nhấp nháy. Thị trấn cổ kính yên bình khiến cho người ta cảm thấy một mùi vị mộc mạc thuần khiết. Trong một đại sảnh thanh nhã truyền đến từng đợt tiếng đập vỡ đồ rầm rầm rắc rắc, thỉnh thoảng còn truyền đến tiếng quát mắng trong trẻo.
55 "Bồng!""Oanh —— "Một quyền oanh ra, đá vụn bắn ra tung toé giống như cả ngọn núi cũng đang run rẩy trong tiếng dao động. Lực lượng hơn ba trăm quân!Vân Phàm hơi kinh hãi, không thể tin được nhìn nắm tay của mình.
56 Ở chỗ sâu trong Tây Lĩnh sơn mạch rất ít dấu chân người, trong không khí tràn ngập mùi đất ẩm ướt. Lúc này, Vân Phàm đang ngồi ở dưới một tàng cây, chậm rãi thở hổn hển.
57 Thánh lịch năm tám trăm chín tám, thu đến, lạnh lẽo. Thanh Đồng tiểu trấn sau một trận mưa to lộ rõ vẻ tươi mới trong lành. Phố lớn ngõ nhỏ treo đầy hoa đăng, mọi người đến đến đi đi, trên mặt tràn ngập nụ cười vui vẻ.
58 Biên cảnh thành, phủ đại soái. Một cái bóng trắng xẹt qua bầu trời, bay thẳng vào hậu viện của phủ đại soái. . . . Chỉ hai ngày nữa là đến Trung Thu trăng tròn, trong phủ đại soái tự nhiên giăng đèn kết hoa, vui mừng tấp nập, không khí tươi vui.
59 Một khúc phồn hoa thiên thu cảnh. Đèn đuốc rực rỡ chiếu nguyệt minh. Cổ kim bao nhiêu ly biệt hận. Yên hoa tan hết ai đồng hành?. Đêm nay không gió không mây, tinh thần chiếu rọi, ánh trăng đặc biệt thanh minh.
60 - Nhanh lên. Chạy mau. - Lão Thiết. - Cả đời làm huynh đệ, còn có cái gì mà phải tính toán với nhau chứ ? Nhanh lên đi lão Mộc. - Đúng vậy lão Mộc, chúng ta tuy là một đám lão già nhưng vẫn có thể ngẩng cao đầu.