21 Nhạc Tử Lôi đưa cô đến một ngôi nhà hoang, không sai chính là nhà hoang
Hắn lý do gì đưa cô đến đây?.
-Nhạc Tử Lôi, anh đưa tôi đi đâu vậy? _giải đáp thắc mắc thì chỉ có cách hỏi hắn thôi
-Từ từ có một bất ngờ chờ em_Nhạc Tử Lôi đáp cười như không cười đi trước cô nối bước đi theo sau lưng.
22 Sáng hôm sau trên các mặt báo truyền đưa nhau tin tổ chức Hoàng Kim trong một đêm sụp đổ, ngoài mặt họ không biết thế lực nào lại mạnh như vậy nhưng trong lòng ai ai cũng khẳng định chỉ có Tử Thần mới có thể làm, nhưng lại không biết vì lý do gì?.
23 -Quyến rũ gì chứ? Ăn nói hàm hồ _Cô đỏ mặt đẩy hắn ra lắp bắp nói
-Ở lại đây đi lát nữa đi về nhà tôi _Nhạc Tử Lôi kéo cô ngồi xuống ghế tự mình đi lại bàn làm việc, lại thấy cô nhìn mình khó hiểu
-Có chuyện gì? _Nhạc Tử Lôi cất.
24 Cô cũng không hỏi gì nữa đảo mắt nhìn xung quanh căn phòng, ngáp một hơi rõ dài trèo lên giường đắp chăn yên lặng ngủ. Khi Nhạc Tử Lôi ra thì cô đã ngủ say, hắn nhanh nhẹn mặc quần áo xong đi xuống lầu, hiếm khi cô ngủ ngon vậy thì để cho cô ngủ đi hắn không làm phiền
-Anh hai, bạn gái của anh cũng thật đẹp, khi nào bỏ anh nhường cho em nhé_Tô Nguyên Mạc thấy Nhạc Tử Lôi đi xuống liền quay đầu nhìn nói giọng đùa cợt, lại thấy ánh mắt Nhạc Tử Lôi tràn đầy sát khí nói:- Cậu cũng xứng mơ tưởng đến nữ nhân của tôi?
-Anh hai, chúng ta là anh em mà cũng nên chia nhau chứ _Tô Nguyên Mạc không biết thức thời nói tiếp
Liền bị Nhạc Tử Lôi hung hăng đánh một cái vào khuôn mặt hiện lên một mảng hồng có thể biết cái đánh này dùng lực mạnh cỡ nào.
25 -lại đây _Ngoắc tay bảo ý cô đi lại
-Nhạc Tử Lôi,. . . Anh. . . Có thể. . . Dịu dàng với tôi không _Cô nghe lời đi đến trong giọng nói là cầu xin
Hắn rất không dịu dàng với cô sao? Nếu đã vậy hắn liền trêu chọc cô một chút, hôm nay hắn mệt chỉ muốn ngủ một giấc với cô
Hắn không trả lời cô leo lên giường dựa lưng vào thành giường
Cô thở dài cởi từng cút áo ra nhìn khuôn mặt lạnh tanh của hắn có phải là đang tức giận với cô không? Sao cô có thể đòi hỏi hắn dịu dàng với mình chứ?
Cởi đến cút áo thứ ba chưa xong đã bị hắn kéo xuống giường ôm vào lòng tay lần mò vào trong áo cô
Hắn không thể đợi cô cởi áo xong sao? Gấp gáp gì thế?
Tay hắn vuốt ve bầu ngực xoa xoa nắn nắn lại luồn ra sau cởi khuyên áo của cô ra ném xuống sàn nhà, lại đưa đến những cút áo đã gỡ cài lại rồi ôm cô vào lòng.
26 -Nguyên Mạc, cô gái này là ai _Hồng Như nhíu mày lên tiếng nhìn cô gái trước mắt quả thật không ra thể thống gì ăn mặc chỗ cần phải che thì không che chỗ không cần che cũng khoe ra hết, bà là người phụ nữ theo truyền thống không thể chấp nhận loại người này vào nhà, cô ta đúng thật không bằng cô gái bà đã định là con dâu nha
-Cháu chào bác, cháu là Vi Thuỷ Nhân bạn gái của Nguyên Mạc _Vi Thủy Nhân bộ mặt giả vờ tươi cười chào hỏi bà
-Con lại đem loại gái này về nhà? _Bà không liếc mắt đến cô ta khiến cô ta bực tức kéo kéo tay Tô Nguyên Mạc
-Mẹ cô ấy là bạn gái của con mà _Tô Nguyên Mạc khó chịu nói
-Hừ, lại đem loại gái này về làm ô uế cả nhà _Bà hừ lạnh tỏ vẻ chán ghét liếc mắt thấy cô liền bày ra bộ mặt vui vẻ, trong lòng bà từ lâu đã chỉ định sẽ nhận cô là con dâu
-Điểm Điểm, thế nào? Sao lại xuống đây rồi _Bà vui vẻ kéo cô ngồi xuống hồi
-Cháu muốn xuống để đi dạo ạ _cô cười cười đáp, khi xuống đây cô cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng cùng ánh mắt căm ghét nhìn mình
-À vậy sao? Có muốn ta cùng với cháu đi không? _Bà vui vẻ đề nghị cô gái dịu dàng như vậy ngoan hiền như vậy bảo sao đứa con trai của bà không sa ngã trước cô chứ
-Bác gái, cô ấy là ai vậy ạ? _Vi Thủy Nhân liếc mắt căm ghét nói bà ta lại vui vẻ với cô ta còn cô lại thủy chung một ánh mắt chán ghét
-Song Điểm là con dâu ta được chưa? _bà lạnh nhạt trả lời
-bác.
27 -Bác gái, đây là hoa bác trồng sao? _Cô vui vẻ ngồi xuống nhìn khóm hoa mẫu đơn nở rộ
-Cháu thích hoa mẫu đơn sao? _Bà ngạc nhiên hỏi sở dĩ bà cũng thích loài hoa này xem ra bà ngày càng thích đứa con dâu này rồi
-Đúng ạ_Cô vui vẻ cười nói cánh tau nhẹ nhàng lướt qua cánh hoa
-Nếu đã vậy mỗi ngày ra đây cùng ta chăm sóc chúng nhé _Bà vui vẻ nhìn cô
-Được sao ạ? Cháu rất vui_Cô đứng lên trên khuôn mặt lộ vẻ vui mừng
-ừm _Bà cười gật đầu
-Chào cô _Vi Thủy Nhân bộ dạng lả lướt đi vào bếp
-Chào _Cô không nhìn cô ta tiếp tục việc nấu ăn của mình
-Ra dáng sao? _Vi Thủy Nhân xem cô đang xem thường mình hắn giọng châm chọc
Cô vẫn không trả lời mang những món đã nấu ra bàn khiến cô ta muốn tức điên
-Tôi muốn xem cô thanh cao được bao lâu, hừ _Vi Thủy Nhân hừ lạnh rời đi ra chỗ Tô Nguyên Mạc
-Mời hai bác vào ăn cơm ạ _Cô vui vẻ gọi, mọi người cùng đi vào Vi Thủy Nhân cũng đi theo
-A Lôi không về sao Điểm Điểm _Hồng Như nhìn xung quanh nhịn không được hỏi
-Vâng_Cô bới cơm cho mọi người thuận miệng trả lời
-Hay là bị thất sủng rồi _Vi Thủy Nhân châm biếm nói
-Cô không nói không ai nói cô câm _Hồng Như liếc mắt nhìn Vi Thủy Nhân khiến cô ta cụp mắt xuống
-Điểm Điểm, em làm gì đấy? _Nhạc Tử Lôi từ ngoài đi vào những lời Vi Thủy Nhân nói hắn đều nghe hết, hắn muốn xem ai lại có gan đó.
28 -Nhạc Tử Lôi, tôi muốn đi thăm dì Diệp vào ngày mai? _Cô vừa sấy tóc vừa nói
Hắn không trả lời dựt lấy máy sấy tay luồn vào trong tóc sấy cho cô:- Lời tôi nói em quên?
-hả? _Cô ngớ người hắn nói gì nhỉ?
-Gọi tôi là Lôi _Hắn nghiêm giọng nói
-Hả?.
29 -Tôi sẽ tới đón em_Hắn ngồi trong xe miệng nói nhưng mắt vẫn dán vào màn hình máy tính
-Ừm. . . . anh…_Cô ừm một tiếng ngẩn một chút định hỏi hắn giận gì sao? Nhưng rồi lại thôi
-Có chuyện? _Hắn ngước mắt lên nhìn cô hỏi
-À.
30 -Tôi sẽ tới đón em_Hắn ngồi trong xe miệng nói nhưng mắt vẫn dán vào màn hình máy tính
-Ừm. . . . anh…_Cô ừm một tiếng ngẩn một chút định hỏi hắn giận gì sao? Nhưng rồi lại thôi
-Có chuyện? _Hắn ngước mắt lên nhìn cô hỏi
-À.
31 -Trần Tô Kỳ _Cô hô lớn tên Trần thư ký
-Diệp tiểu thư cô tìm tôi _Trần Tô Kỳ vừa nhìn thấy cô liền ngạc nhiên, khi cô đến tập đoàn
-Tôi muốn gặp Nhạc Tử Lôi, nhưng tiếp tân không cho tôi vào _Cô nhìn nữ tiếp tân e ngại nhìn Trần Tô Kỳ và cô
-Để tôi đưa cô lên gặp chủ tịch _nói rồi quay qua nữ tiếp tân:-Đây là.
32 -A Lôi, Điểm Điểm hai đứa về rồi, nhanh, đến ăn cơm luôn _Hồng Như vui vẻ nói
-Anh ăn luôn nhé _Cô nhìn Nhạc Tử Lôi lạnh nhạt không nói
-Tùy em_Nhạc Tử Lôi không nóng không lạnh nói, cũng cô và bà đi vào
Bữa cơm nhanh chóng trôi qua trong không khí tẻ nhạt
-Em vào phòng đi, tôi có việc cần làm _Hắn mở cửa cho cô vào dặn dò rồi rời đi sang hướng thư phòng
Tại một góc nào đó Vi Thuỷ Nhân nghe được, nhếch mép rời đi về phòng lựa một bộ đồ ngủ sexy
-A Lôi, anh có vẻ mệt mỏi? _Vi Thuỷ Nhân tự nhiên đẩy cửa đi vào tiến đến chỗ hắn nhả giọng kiều mị
-Cút ra ngoài _Nhạc Tử Lôi nhíu mày nhưng đôi mắt vẫn dán chặt vào tập hồ sơ trước mặt
-Anh đừng như vậy, người ta có chỗ nào không tốt hơn Diệp Song Điểm đó _Vi Thuỷ Nhân vừa nói vừa cởi chiếc váy ngủ lộ ra bờ ngực trắng nõn, không kiên nể đi về phía hắn
-Cô.
33 -Điểm Điểm, anh đi công tác 2 ngày, ở nhà em phải ngoan đấy_Hắn vừa cài cúc áo sơ mi vừa nói
-Em lúc nào cũng ngoan mà_Cô liếc mắt khinh thường bộ thường ngày cô hư lắm sao?
-Bảo bối, ở trên giường em rất hư_Hắn tà mị nói nhỏ vào tai cô
-Anh.
34 -Diệp Song Điểm, cô chờ đó_Tô Nguyên Mạc nghiến răng trên trán đã đổ mồ hôi lạnh nhìn bóng lưng cô khuất bóng.
-A. . . . chán chết mất_Cô ngã người xuống giường tay chân quơ loạn xạ.
35 - Gửi toàn bộ ảnh qua đi_Vi Thủy Nhân ra lệnh, trong tức khắc toàn bộ số ảnh trên giường của cô và người đàn ông kia đều được gửi đi.
- Nếu để Nhạc Tử Lôi biết được.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 50