221
222
Mục Thiên Dương thấy hắn mặc tây trang giày da, gật gật đầu: "Không sai, mặc vào cũng là người chết như một con chó*!"
*thành ngữ TQ: Người chết như một con chó được cho là bản sắc là một con người, hành vi được mô tả như là giống như mộtcon chó.
223
224
Triệu Mĩ Na mắt đẹp chớp chớp, chậm rãi thối lui. dù sao đã đưa cho hắn xem, về phần hắn muốn làm như thế nào, cô không thể quản được. Có lẽ, hắn có suy tính của hắn.
225
226
Bất quá lúc ấy đã là năm1945, lại cướp cũng không cướp được bao lâu. Nhưng bọn hắn vừa vặn làm vài chuyện tốt, đuổi quân Nhật khống chế hai tòa thành phía trước, bảo vệ cho không cho giặc ngoại xâm qua, chỉ cho người một nhà qua, giúp Bát Lộ quân không ít việc.
227
228
"Anh biết là tốt rồi. " Mục Thiên Thành nói, ánh mắt nhìn Văn Sâm có chút xin lỗi.
Mặt Văn Sâm tiếp tục vô cảm, cầm văn kiện ký xong rời khỏi.
Mục Thiên Thành: khó chịu chết em thôi! Sẽ chỉ ở trong lòng phàn nàn rít gào kì lạ!
Tháng nghỉ bốn ngày, 03 tháng một trở lại trường học.
229
230
Mục Thiên Thành bổ nhào!
Ông người đang kêu ai? A Hương? Là Phó Tiểu Hương của người sao? Vậy người không nên kêu với chị dâu nhỏ nha!
Uyển Tình nghe thấy âm thanh, nhìn Mục lão gia một cái, thấp giọng hỏi Thiên Tuyết: "Tên ở nhà của cậu là A Hương?"
Một đôi mắt Thiên Tuyết trừng lớn: "Làm sao có thể? Khó nghe như vậy!" Hơn nữa nghe qua giống như nha hoàn thời cổ đại, ông gần đây có phải xem phim nhiều tập hay không?
Ba người đi xuống cầu thang, Mục lão gia nháy cũng không nháy mắt nhìn chằm chằm Uyển Tình.
231
232
"Tháng ba thời tiết tốt. " Mục lão gia nói, "Con có biết thương mẹ con, chọn cái ngày ôn hoà. Ở đâu giống Thiên Tuyết, sinh tháng Bảy, ở cữ còn không nóng chết!"
Uyển Tình lại nhịn không được cười lên một tiếng, ấn tượng với Mục lão gia thoáng chốc tốt lên, cảm thấy ông vô cùng thân thiết.
233
234
Mục Thiên Dương đi vào thư phòng, thấy Mục lão gia cùng Uyển Tình ngồi mặt đối mặt, hai người đều thật chăm chú vào ván cờ. Thiên Tuyết ngồi bên cạnh Uyển Tình, cũng hết sức chuyên tâm.
235
236
“Này ——" Mục Thiên Thành không vui, "Chạy trốn thì sao gọi là anh hùng hảo hán?"
"Anh thừa nhận anh tứ chi không có phát triển như em. "
Mục Thiên Thành cắn răng: "Anh muốn nói ý nghĩ em đơn giản là được rồi.
237
238
Rửa xong, hắn dùng khăn tắm bao lấy cô, ôm cô về giường: "Mặc quần áo. "
Uyển Tình đưa lưng về phía hắn, tay chậm chân loạn mặc vào. Hắn nhìn cô, ở một bên chậm rãi thu thập mình, chờ cô mặc xong, liền gọi điện thoại cho Thiên Tuyết: "Mở cửa.
239
240
Thiên Tuyết và Uyển Tình nghe ông thở dài, có một loại cảm giác ông trời thật ngược. Lại có thể không cho ông có cơ hội làm anh hùng!
"Tiếp theo liền đánh chiến tranh giải phóng, kết quả làm lính truyền tin.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 100