281
Trên mặt Sở Thiệu thoáng xấu hổ, nói: "Không mượn cậu xen vào. "
"Đừng uổng phí tâm tư. " Thiên Tuyết cười, "Cậu ấy chắc chắn sẽ cự tuyệt. "
"Làm sao cậu biết?" Sở Thiệu bất mãn.
282
283
Bị bạn học nói như vậy, hơn nữa bình thường thái độ Sở Thiệu ân cần, Uyển Tình đoán được tâm tư của hắn, liền hơi xa lánh hắn. Chỉ là cô không nghĩ tới Thiên Tuyết đã khuyên Sở Thiệu rút lui, hơn nửa hiện tại hắn đang bị thương, cũng không có tâm tư suy nghĩ mờ ám.
284
285
Qua quá trình ước lượng chính xác, Thiên Tuyết một trăm tám mươi cân, Uyển Tình một trăm bốn mươi cân…Khụ, đó là sách của các cô!
Đơn giá mỗi cân là sáu, Thiên Tuyết có 1080 đồng, Uyển Tình có 840 đồng…….
286
287
Lúc trước Mục Thiên Dương bởi vì cô nghĩ đến thuốc, cho rằng cô không muốn sinh con cho mình. Về sau nhớ ra, giống như là mình đã từng hung ác nói không cho phép cô sinh.
288
289
Uyển Tình đứng đó một lúc lâu, chậm rãi đi về phía hắn, thấy hắn cầm cà vạt trên tay, hỏi: "Anh muốn đi ra ngoài?"
"Ừ. có một buổi tiệc rượu, buổi tối không cần chờ anh ăn cơm.
290
291
Thiên Tuyết bỗng nhiên nói xen vào: “Có em ở đây, còn sợ không có việc?”
Mục Thiên Dương mãnh liệt trừng mắt nhìn cô, cô vội vàng trốn sau máy vi tính.
292
293
Mục Thiên Dương đi qua, kề sát thân thể cô, vươn tay vân vê nặn mông cô. Cô hoảng sợ, kháng cự lại nói: “Thiên Tuyết đang đợi chúng ta. . . ”
Hắn cúi thấp đầu ngậm lấy tai cô, ái muội hôn.
294
295
“A. . . ” Cổ bị cắn một cái, Uyển Tình phát ra tiếng kêu đau.
“Dám phân tâm??” Mục Thiên Dương trừng phạt.
Cô trốn tránh: “Tôi không có. . .
296
297
Hàn thư ký xinh xắn đi vào, nhìn Mục Thiên Dương: “Tổng giám đốc ngài tìm tôi?”
Mục Thiên Dương liếc nhìn cô một cái: “Nghe nói cô là hủ nữ?”
Hàn thư ký lảo đảo một cái, thiếu chút nữa ngã sấp xuống: "A?"
“YY tôi?”
Hàn thư ký lắc đầu, cô YY cũng tuyệt đối sẽ không nói à.
298
299
Thiên Tuyết thụ giáo gật đầu, nói với A Thành: "Nghe Uyển Tình!"
Sau khi đến quảng trường mua sắm, Thiên Tuyết dắt Uyển Tình vào bên trong. Uyển Tình dừng lại, chỉ chỉ A Thành ở đằng sau: "Gọi hắn đi theo.
300