261
"Thiên Dương?" Thải Nghiên sửng sốt, "Liên quan gì đến anh ấy?"
"Liên quan gì đến anh ấy?" Chu Khải Quốc cười, "Em có biết lần đầu tiên chúng ta ở phòng bao kia là hắn sắp xếp hay không! Hắn mời anh chơi em!"
"Không, thể, nào!" Thải Nghiên rống to.
262
263
Sở Thiệu nhịn không được khụ một cái, nói: "Không nên không nên, tôi mời cậu. "
Liễu Y Y này rất quỷ dị, rõ ràng gia cảnh cũng không sai, nhưng cô ở trường học từ mặc quần áo đến ăn cơm, đều giống như quỷ! Đặc biệt tiền của cô đấy, nghe nói trên người chưa bao giờ vượt qua mười đồng tiền, hơn nữa cho tới bây giờ không thấy cô lấy tiền giấy ra qua.
264
265
"Tớ không trách cậu. ~" Uyển Tình nói.
"Mình biết cậu khẳng định sẽ trách mình. " Thiên Tuyết ưu thương, "Như vậy, về sau mình không xem tiểu thuyết! Mình nói trước khi thi tốt nghiệp trung học! Mình và cậu cùng nhau đọc sách làm bài, chúng ta cùng nhau thảo luận? Uyển Tình ~"
"Được, cậu nói.
266
267
Ở trong này, gặp mặt không ít thiên kim tiểu thư quen biết, mọi người không nhịn được ganh đua so sánh, nhưng cô có thẻ vàng Mục Thiên Dương cho làm hậu thuẫn, mua đồ rõ rang dứt khoát hơn người khác.
268
269
Trong phòng phẫu thuật, Thải Nghiên mở mắt ra, thấy bác sĩ mặc áo blue trắng và y tá, suy yếu hỏi: "Tôi làm sao vậy?"
Bác sĩ vừa phẫu thuật xong, nghe vậy giận dữ trừng cô: "Cô nói cô đang làm gì đây? Thanh niên trai trẻ các cô các cậu thời nay, một chút tự ái cũng không có! Trước đó không lâu cô mới làm phẫu thuật tử cung, còn chưa hồi phục đã đi xằng bậy ngay, như vậy sẽ chơi chết người đó, có biết hay không?"
Thải Nghiên nghe vậy, đột nhiên ngồi xuống, hung hăng nói: "Không cho phép ông nói lung tung!"
Bác sĩ ngẩn ra.
270
271
Thiên Tuyết mê hoặc nói;"Cái này hình như là tiếng của Chu hiệu trưởng nha ~"
"Vì sao đột nhiên nghỉ?" Sở Thiệu cũng nghi hoặc.
"Phỏng chừng là thương cảm chúng ta à!" Thiên Tuyết nói, "Tính ra một khoá học ít nhất cũng phải được nghỉ một tháng! Nghỉ một ngày cũng là nghỉ hả! Bất quá chiều chủ nhật còn phải đi học, như vậy tính ra chỉ được nghỉ nửa ngày thôi!"
Uyển Tình sửng sốt một chút, đột nhiên bắt lấy tay cô: "Cậu có lịch hay không? !"
"Không có!" Thiên Tuyết nhíu mày, "Cậu đòi lịch làm gì?"
"Cậu không phải có di động?" Sở Thiệu nói.
272
273
“Không nên!” Đã lâu Uyển Tình không vui vẻ như vậy, đi đường đều sôi nổi, “Hai ngày nay có thể về nhà, chính là món quà tốt nhất ông trời cho con!”
“Đó là ông trời cho, cũng không phải mẹ cho!”
“Thôi mà ~ con không muốn món quà nào cả!” Uyển Tình làm nũng nói, “Chỉ cần mẹ chú ý thân thể thật tốt khỏe mạnh là được rồi !”
“18 tuổi rồi còn làm nũng!”
“Ô…….
274
275
Cơm nước xong, Mục Thiên Dương đưa Thiên Tuyết đến trường học. Thiên Tuyết vừa lên xe, liền nhìn thấy một cái túi giống phía trước như đúc, lập tức lôi ra xem, kêu lên: "A a a, cái này màu tím thật khá! Cảm giác như được vẽ lên, anh bất công!"
Mục Thiên Dương bất đắc dĩ: "Như vậy cũng bất công? Hồng nhạt không phải rất được sao?"
Thiên Tuyết trầm ngâm một chút: "Vậy cũng đúng.
276
277
Uyển Tình liếc mắt nhìn Thiên Tuyết, nghĩ thầm rằng bọn họ vừa rồi là bàn bạc việc này? Cô xấu hổ nói: “Không có gì hay để chúc mừng. ”
“Không được! Nhất định phải chúc mừng!” Lúc này, một bạn học phía trước bàn học cô cũng quay đầu, “Không biết thì thôi, đã biết rồi sao lại không chúc mừng? Còn hơn mười ngày nữa chúng ta sẽ tốt nghiệp, về sau không còn cơ hội chúc sinh nhật cậu sao?”
“Đúng vậy, đúng vậy!”
“Nhưng mà….
278
279
Trong lòng cô thoáng kiên định nói: ”Cám ơn. ”
“Mở ra nhìn xem. ”Thiên Tuyết nói.
Uyển Tình mở bao ra, là một quyển lưu bút thật dày, nhịn không được cười lên một tiếng.
280