1 Đó là một cô nhóc thật đáng yêu, trông giống cô như đúc, cũng có đôi mắt trắng đen phân minh, cũng dáng người mảnh khảnh, ngũ quan tao nhã khiến ai nhìn cũng thích.
2 – Xin hỏi……Một giọng nói sợ hãi, ôn nhu từ phía sau vang lên nhỏ đến nỗi Quý Hi thiếu chút nữa không nghe thấy. Anh xoay người chỉ nhìn thấy một cô gái trắng trẻo, tinh tế đứng ở phía sau anh, trên tay cầm chiếc túi lớn chắc là rất nặng khiến cho người ta nhìn nhịn không được phải cau mày.
3 Nhìn thấy đứa cháu một năm không thấy được hai lần bỗng nhiên mang theo hành lý xuất hiện trước cổng, Quý Hữu Cường vui mừng đến ứa lệ, thiếu chút nữa nước mắt lã chã sẽ thành nhược điểm cho ông bạn già trêu chọc sau này.
4 – Ông nội, nếu người ta đến đây mà con thật sự thua kém người ta thì không phải là rất mất mặt sao?Quý Hi đứng một bên đột nhiên nói làm cho Nguyên Chỉ Linh đứng ngây ngốc nhìn về phía anh.
5 Nguyên Chỉ Linh đang suy nghĩ chuyện này thì bị tiếng ho khan dọa giật mình. Cô vội xoay người chỉ thấy Quý Hy ung dung dựa vào cửa bếp nhìn cô, không biết là đến từ khi nào.
6 Một đôi tình nhân ngọt ngào tay nắm tay đi về nhà, chàng trai khóe miệng khẽ nhếch lộ ra vẻ đắc ý, cô gái khóe miệng khẽ nhếch nhưng lại là có chút xấu hổ.
7 ……. Quý Hữu Cường nghe vậy vội đi vào trong phòng:– Nha đầu Chỉ Linh, ông nội ở đây. Ông hai mắt đỏ hoe cầm tay côQuý Hy vội lấy chiếc ghế khác cho ông nội ngồi.
8 “Anh luôn băn khoăn tự hỏi, tự nhủ bản thân không thể nào trong thời gian ngắn như vậy sẽ thích một người. Nhưng xem ra anh sai rồi. ”“Anh nghĩ lần trước chúng ta hôn nhau anh đã nói rõ lòng mình với em.
9 Liên tục liếc trộm đồng hồ, Nguyên Chỉ Linh sốt ruột đến muốn phát khóc lên được. 15’ nữa Nhân Nhân sẽ tan học, một vị khách mới được bạn thân vốn là khách quen của cô giới thiệu đến mua hàng cứ cuốn lấy cô không rời, khiến cô sốt ruột muốn chết.
10 – Cha ngủ bên này, mẹ ngủ bên này, con ngủ ở giữa, ba ngủ ngon, mẹ ngủ ngon, Nhân Nhân đi ngủ. Bé thơm mỗi người một cái thật kêu rồi nhắm mắt ngoan ngoãn ngủ.
11 Nguyên Chỉ Linh cứng đờ người, ngây như phỗng, mắt mở lớn nhìn anhAnh đang nói cái gì?! Tái hôn?! Bọn họ nói chuyện này khi nào?Cô đã đồng ý tái hôn với anh bao giờ? Sao anh có thể tuyên bố chuyện này được?– Cô giáo Trương….
12 Tình huống này có chút phức tạp…. Không, thật sự phải nói là vừa xấu hổ lại vừa phức tạp mới đúngCô vốn nghĩ là anh không cần cô, ông nội qua đời anh vội vàng vứt bỏ cô.
13 Có chuyện gì thế? Cô vội vàng hỏi nghĩ rằng cửa hàng phát sinh sự cố. Tiểu Linh vẻ mặt hưng phấn nói:– Mỹ nam… có một đại mỹ nam đến tìm chịCô trợn tròn mắt, cảm thấy kì quái, hỏi lại:– Mỹ nam gì cơ?– Chị cứ ra xem là được rồi, nhanh lên.
14 – Em thấy thế nào– Rất đẹp, em rất thíchNhân viên bán hàng giới thiệu qua rồi dắt bọn họ đi xem một vòng các căn hộ trang hoàng xa hoa. Quý Hy quả như Nguyên Chỉ Linh đoán luôn hỏi ý kiến của cô, mà cô để cảnh cáo anh nên cái nào cũng không do dự mà nói thíchQuý Hy lại chăm chú xem cách trang hoàng trong phòng, may hơi nhíu, dịu dàng thương nghị:– Thật không? Nhưng anh thấy phòng này có quá nhiều gương và đồ thủy tinh rất nguy hiểm cho Nhân Nhân, xem các gian khác được không? Nếu không tìm thấy nhà nào ưng ý hơn thì chúng ta trở lại mua nhà này.
15 Nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại, Nguyên Chỉ Linh vừa bước ra phòng khách đã ngây người. Gian phòng cô thuê vốn không lớn, trừ phòng khách là hơi rộng một chút còn lại đều rất bé.
16 Trời đến giữa trưa, Tiểu Linh mới thấy bà chủ khoan thai đến. Vừa thấy Nguyên Chỉ Linh xuất hiện trước cửa, cô nghênh đón còn nhiệt tình hơn đón khách.
17 – Anh không xứng với Chỉ Linh. Quý Hy đang nắm nhắm mắt trên ghế đá công viên, hưởng thụ gió mát, ánh mặt trời cùng thiên nhiên chan hòa, tự nhiên lại có tiếng nói bên cạnh khiến anh khó chịu trừng mắt nhìn người mới tớiÀ thì ra là anh ta.
18 10 rưỡi, khu nhà trọ cũ yên tĩnh dường như tất cả đều đang ngủ, im lặng không một tiếng động. Quý Hy thận trọng đi lên tầng ba, sau đó lấy chiếc chìa khóa trong túi nhẹ nhàng cắm vào ổ khóa.
19 Quý Hy ư hử hát, tâm tình cực kì khoái trá. Chỉ Linh đột nhiên quyết định không cần chờ nữa mà tuần này sẽ cùng Nhân Nhân theo anh về Đài Bắc. Tuy rằng không rõ vì sao nhưng anh cuối cùng cũng có thể thoát khỏi cái giường bé tí kia.
20 Sau khi mấy người này rời đi, Quý Hy kéo Nguyên Chỉ Linh đến máy ATM đem tài khoản cho cô xem. Bởi vì anh xem phản ứng của cô khi nghe thấy chữ Leapcron vẫn không hề ý thức được anh là kẻ có tiền như thế nào?“Tức là khả năng về máy tính của anh rất lợi hại”Nhớ lại phản ứng của cô khi nãy anh rất buồn cười.