1 Chương 1 Tháng hai mùa xuân, gió thổi luồn qua từng lớp áo mỏng manh khiến người ta run lên vì lạnh. Tạ Anh Tư liên tục xoa xoa đôi tay đứng chờ xe buýt, lòng thầm than trách tiết trời u ám quái quỷ.
2 Chương 2 Nhận thấy móng vuốt của sói đã buông khỏi áo mình, ánh mắt ấm áp của công tử bột chuyển sang Tạ Anh Tư, cười mà như không. Khoảnh khắc đó, Anh Tư cảm thấy con thỏ trong tim mình đang liên hồi nhảy điệu disco, suýt nữa thì nhảy xuyên qua tim, mặt mũi co rúm lại.
3 Chương 3 Kể từ sau khi công tử bột tới, đám người ngày thường ra oai ngông nghênh của phòng biên tập đã bắt đầu tỉnh ngộ. Thư sinh mặt trắng mới nhậm chức này rõ ràng là pháp sư Đông Hải trong truyền thuyết bạch xà, chuyển thế đầu thai chạy đến bộ phận biên tập của họ để thu phục yêu quái.
4 Chương 4 Từ sau cuộc họp hôm đó, Chu Minh trở thành một Sở Bá Vương Hạng Vũ thiện chiến dũng mãnh, tay cầm ngọn đuốc rực cháy, hừng hực khí thế đốt cung A Phòng.
5 Chương 5 Ngày hôm sau, Chu Minh đi họp nên không có mặt ở văn phòng, tất cả mọi người ai cũng thở phào nhẹ nhõm, chỉ tiếc một nỗi không bày lư hương, cầu xin Bồ tát cho Pháp Hải đại sư đổi cương vị, hoặc dứt khoát để anh ta bị sa thải, từ đó nhân gian phương này thái bình thịnh thế.
6 Chương 6 Cuối tuần, Tạ Anh Tư – người vô địch cả về thể chất lẫn tinh thần đã nằm ngủ nướng đến khi mặt trời lên tận đỉnh đầu. Đến trưa, cô nằm ườn trên giường, cuộn tròn mình lại trong chăn giống như một con sâu, đói đến nỗi trước mắt hiện ra màu vàng óng của chiếc đùi gà mỡ màng, cuối cùng cô đành miễn cưỡng ngồi dậy, ngóc cái đầu như tổ quạ ra ngoài tìm thức ăn.
7 Chương 7 Không để ý đến nụ cười gượng quá đỗi sượng sùng của Tạ Anh Tư, Chu Minh bưng khay đồ ăn, đôi mắt đen sáng lạnh lùng, đôi môi mím lại, không có chút phản ứng gì đối với lời xin lỗi của cô.
8 Chương 8 Sau khi ra khỏi phòng Chu Minh, ngay ngày hôm sau Tạ Anh Tư mặt mày ủ rũ, bắt đầu thu dọn tư trang, chuẩn bị chuyển về văn phòng bộ phận biên tập.
9 Chương 9 “Chuyện nhỏ như vậy, sao có thể phiền đến tổng biên được. Không cần đâu ạ, tôi về nhà chịu khó ăn vài nải chuối là khỏi thôi mà, ha ha, ha ha.
10 Chương 10 Những người tận mắt chứng kiến màn đặc sắc ấy đều vô cùng thông cảm cho Anh Tư, nhà tư bản đúng là có khí phách khiến người khác tức giận. Cho dù bạn có là quý cô đỏng đảnh, nữ chiến sĩ, kẻ cuồng phim đen, thậm chí giang hồ lão làng, thì trên cổ cũng đều đeo tấm biển “nô lệ”, và phải để mặc cho chủ nhân sai khiến.
11 Chương 11 Thấm thoắt một tuần nữa trôi qua, Chu Minh nhậm chức sắp được hơn một tháng, phóng viên xuất chúng kiêm cô em tạp vụ Tạ Anh Tư thì vẫn từ sớm đến khuya làm trâu ngựa, đôi khi còn kiêm luôn vai khỉ trong vườn bách thú, góp phần phong phú thêm đời sống tinh thần của Kim Quy(*) Chu Minh.
12 Chương 12 Ăn đến nỗi tẩu hỏa nhập ma, Tạ Anh Tư thì thầm hát khúc đồng dao. Dạ dày có chút khó chịu nhưng vừa thấy đồ ăn mới được đưa lên, Anh Tự lại đắn đo nếu tối nay bỏ lỡ thì có lẽ phải đợi đến tận một năm nữa mới được thưởng thức.
13 Chương 13 “Hì hì, tổng biên! Chuyện tối nay thật làm phiền anh quá!” Về đến xe của Chu Minh, Anh Tư móc tờ tiền ra trả lại cho anh, trong lòng cô thầm mong Chu Minh nhanh biến đi như kiểu đuổi lợn.
14 Chương 14 Nằm dài trên giường cả ngày chủ nhật, đến sáng thứ hai, có lẽ do hôm trước ngủ nhiều quá, cũng có thể vì lý trí và con tim luôn nghĩ sẽ mở ra một cuộc chiến thú cưng với Chu Minh.
15 Chương 15 Tạ Anh Tư chết lặng, thuận theo hướng chỉ tay của Chu Minh, cô nghiêng đầu nhìn chiếc túi của mình, bộ não mệt mỏi cuối cùng cũng hiểu ra lời châm biếm đó.
16 Chương 16 Chủ nhật phải tăng ca, sau khi hoàn thành xong công việc, Tạ Anh Tư chấp nhận số phận chen chân trên xe buýt. Chiếc ghế cứng lạnh khiến Anh Tư khó chịu khắp mình mẩy, ngồi tê liệt như con bạch tuộc, đầu óc mệt mỏi không cách nào chống đỡ cứ lắc lư lên xuống trong sự nghiêng ngả của chiếc xe.
17 Chương 17 Cười tươi quay về chỗ ngồi, Anh Tư thấy Chu Minh đang nói chuyện với Quan Nghiêm. Dưới ánh đèn nhấp nháy trong bóng tối, khuôn mặt anh tuấn khiến Tạ Anh Tư nghĩ đến vẻ đẹp trai quyến rũ của nhân vật Tu-xe-đô mặt nạ trong bộ phim hoạt hình “Thủy thủ mặt trăng”, tóm lại đều là yêu nghiệt.
18 Chương 18 Chẳng mấy chốc lại đến cuối tuần, tất cả nhân viên phòng biên tập đều được tổng biên cũ mời tham dự bữa tiệc mừng sinh nhật tròn một tuổi của cháu trai ông.
19 Chương 19 “Cái gì?” Giọng nói êm tai của Chu Minh tăng cao lên tám độ, ánh mắt sắc bén dường như chuyển thành con người khác. Diệp Bội Bội lập tức run rẩy, co người lại.
20 Chương 20 Nhà thơ Tagore nói: “Cùng với bão tố, vị vua của đêm sau kinh hoàng rốt cuộc cũng bất ngờ đến. ” Bây giờ Tạ Anh Tư đang giẫm lên lãnh địa rộng lớn, sáng sủa của quốc vương, còn quốc vương thì vô cùng an nhàn ngồi dựa vào ngai vàng, thế giới bên ngoài cánh cửa sổ Pháp sau lưng anh rực rỡ sắc màu, đua nhau khoe sắc, nhưng xung quanh khu vực cô đứng thì chỉ có duy nhất một màu trắng hoặc đen.