1 Type: Nguyên Lý
Năm Hoa Thái U ba tuổi thì mẹ nàng qua đời, tới khi mười tuổi thì người cha làm bảo tiêu cũng rời bỏ nàng, sau đó nàng được một người đàn ông tên Tiêu Bái đưa từ Mạc Bắc về Giang Nam nuôi.
2 Type: Thanh Hoa
Tú bà lầu xanh thật ra là một nghề có hàm lượng chất xám rất cao, ngoài việc biết kinh doanh, thông thạo sổ sách, giỏi xử lý với quan hệ với mọi người ra, còn phải tiếp thu những khóa luận nghiệp vụ không định kỳ nữa.
3 Type: Thu Nguyen
Hoa Thái U thực sự rất thích hoa cải dầu, những bông hoa nho nhỏ, không có mùi thơm ngào ngạt xộc vào mũi, cũng không có vẻ đẹp khiến người ta lóa mắt, nhưng loài hoa này lại có một sức sống hiên ngang, quật cường không dễ khuất phục.
4 Type: Jennifer Nguyen
Đàn ông chung quy cũng có thể coi là loài sinh vật tương đối giữ chữ tín, đặc biệt là trong làm ăn, do vậy Tiêu Mạc Dự nói được làm được, vừa sáng bảnh mắt ngày hôm sau đã thảnh thơi phất tay áo tới Tiêu Kim lầu.
5 Type: Suzinni711
Trái ngược với phản ứng như bị sét đánh của Hoa Thái U, đôi “uyên ương dã chiến” kia lại có phần thản nhiên như không có việc gì.
Phong Diễm lắc chiếc hông dẻo như rắn, vừa đi vừa cười: “Thật hiếm khi làm việc xấu, còn bị bà chủ Hoa bắt tại trận.
6 Type: Nguyên Lý
Tối hôm đó, chính xác có người bị chết, nhưng không phải bị bóp chết, và cũng không phải là Hoa Thái U.
Lại nói lúc Tiêu Mạc Dự vừa gầm lên câu đó, liền nghe từ bên ngoài vọng tới tiếng “rầm”, giống như một vật nặng rơi xuống đất vậy.
7 Type: Kim Thanh
Hoa Thái U cảm thấy cuộc sống gần đây của nàng càng ngày càng kỳ dị, đúng vậy, không sai, đích thực là kỳ dị.
Đầu tiên là “bị bao”, tiếp đó “bị tỏ tình”, sau nữa là chuyện “gian tình” với phu quân cũ, rồi dưới sự đồn đại tung hô của đám người vây quanh không rõ chân tướng sự việc biến thành ‘bị độn giá”, cuối cùng chính là bị “thích sát”.
8 Trong truyền thuyết có nói, mắt của trẻ con là trong trẻo nhất, có thể nhìn thấy diện mạo thật của sự vật. Do vậy Ức Nhi có thể nhìn thấy dưới vẻ bề ngoài lạnh lùng tàn khốc kia thực ra đang ẩn dấu một con tim đa tình dịu hiền chăng?
Hoa Thái U chẳng kịp nghỉ ngợi nhiều, nàng giành Ức Nhi lại, lùi về phía sau hai bước đứng cùng Tiêu Mạc Dự, kết quả cu cậu mới một phút trước còn đang phấn khởi là vậy ngay lập tức òa khóc tới mức nước mắt nước mũi đầm đìa.
9 Thành chủ Ung thành hàng năm vào mùa thu thường tổ chức một buổi yến tiệc long trọng, trong bữa tiệc đó sẽ mời tất cả những nhà buôn có máu mặt trong thành tới Ngụy phủ ăn hải sản thưởng ngoạn hoa cúc.
10 Đúng lúc then chốt ý loạn tình mê này, tự nhiên Tiêu Mạc Dự dừng lại, giọng nói khàn khàn thô ráp của chàng lại khiến ngọn lửa tình trong người nàng bùng lên nóng tới mức xung huyết não: “Ta đã từng nói, sẽ mang tới cho nàng đêm tân hôn hoàn hảo.
11 Type: Thu Nguyen
Tiêu gia có tiền, nên mua một sơn trang cũng rất oách.
Lúc Hoa Thái U và Cổ Ý tới nơi đêm đã khuya, cả sơn trang chìm vào tĩnh mịch.
12 Tiêu Mạc Dự mặc bộ quần áo lụa, chiếc chăn lông đắp hờ trên bụng, lúc chàng nghiêng đường cong mê hoặc nơi eo lại càng trở nên rõ nét. Mái tóc đen được buộc hờ bằng dải lụa, một phần tóc xõa trên vai, phần còn lại buông trên cổ, càng khiến sắc mặt thiếu máu của chàng thêm phần trắng ngọc.
13 Tin hay không?
Vân Thư tự sát, uống thuốc độc.
Lúc Hoa Thái U cùng Tiêu Mạc Dự tới căn nhà nhỏ, sai dịch khám tử thi đã nghiệm rõ nguyên nhân cái chết của Vân Thư, đám người trong thanh lâu nghe tin chạy tới cũng đã giải tán gần hết, chỉ còn lại mấy người phụ trách lo hậu sự, trong đó có Hình ma ma và Tử Vũ.
14 “Chắc chắn mắt dân nữ bị hỏng rồi, nếu không thì ở đâu ra lắm nước mắt như thế này chứ?”
Nguỵ Lưu vỗ nhẹ vào vai nàng.
“Thế này lại khiến ta giống như rất lập dị vậy.
15 Type: Cherry Jan Cha
Hoa Thái U nhớ người nhạc sư kia ban đầu do Hạ tiên sinh tìm tới, vốn định hỏi ông ta, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, đến Tử Vũ người đã từng qua lại giao tình sâu nặng với người đó còn chẳng có phản ứng gì, hơn nữa gã đàn ông này trong mắt chỉ thấy mỗi Xuân cung đồ này xem ra chẳng có điểm gì tương đồng, thôi thì mặc kệ vậy, bởi rất có khả năng chỉ là người có ngoại hình giống nhau mà thôi.
16 Ngày hôm sau, sau khi Hoa Thái U giết vô số cá đáng thương, cuối cùng cũng nấu được một đĩa cá chua ngọt "chua chua ngọt ngọt chính là ngươi. "
Tiêu Mạc Dự ăn ngon tới mức nở mày nở mặt, miệng cười mắt cũng cười, sau đó giữ lời hóa vẽ ra một mĩ nam vô địch với vẻ bề ngoài lạnh lùng giống như một bông hoa kì lạ nở trên núi băng ngàn trượng.
17 Hoa Thái U vô cùng chân tình mời gọi: "Cá mực nhỏ, cảnh sắc đêm nay đẹp quá, chúng mình ra ngoài đi dạo được không?"
Tiêu Mạc Dự vô tình từ chối: "Hoa cải dầu, nàng uống quá nhiều rồi phải không? Trên trời đế, cả một vì sao cũng chẳng có, gió thổi to tới mức có thể thổi bay cả người ta ấy chứ, con mắt nào của nàng nhìn thấy cảnh sắc đêm nay đẹp vậy?"
Hoa Thái U nũng nịu: "Người ta đã lâu không được nghe chàng đánh đàn rồi đó!"
Tiêu Mạc Dự lạnh lùng: "Ta thì chẳng muốn đàn gẩy tai trâu chút nào.
18 Type: Mai Hoàng
Gió thu xào xạc, lá rụng trơ trọi, đây là mùa được nhiều người coi là buồn nhất trong năm.
Vào mùa không lấy gì làm vui vẻ này đương nhiên không thiếu những người bi thương, ví như Hoa Thái U, ví như Phong Diễm, hay như Cổ Ý.
19 Type: Mai Hoàng
Hoa Thái U lẩm bẩn: “Liệu cô ta có nghe ra gì từ tiếng đàn không nhỉ?”.
Liễu Âm không cười nữa, yên lặng một lát, rồi khẽ nói: “Nghe ra thì sao chứ?”.
20 Type: Nguyên Lý
Cô biểu muội xa Tiết Ngưng của Tiêu Mạc Dự, xuất thân con nhà quan, từ nhỏ đã thông minh tuyệt đỉnh, cầm kỳ thi họa không thứ nào không tinh thông, phần nào có phong thái phong lưu.