81 Ôm Phượng Hương từ trên đất lên, Phượng Không thở dài một tiếng, có chút bất đắc dĩ lắc đầu, lại liếc mắt thật sâu qua Niệm Băng đã cháy đen như than kia, Sau đó tập tễnh bước đi chậm rãi vào sâu trong rừng.
82 Hít một hơi dài, trong lúc mừng rỡ Niệm Băng chậm rãi mở mắt, vừa định đứng lên, đột nhiên lại thấy một mảng lớn hào quang màu lam lao đến. Trước khi kịp ý thức, hắn vung tay phát ra một cái nhị giai băng hỏa dung hợp ma pháp, nhưng mà không đợi công kích phát huy uy lực, đã bị hào quang màu lam kia cắn nuốt rồi.
83 Gia Lạp Mạn Địch Tư hơi giận nói: “Hảo tiểu tử, định lừa ta à. Không có, không có, ngươi muốn có thì tự mình đi tìm lấy. Đừng quên, ngay cả mấy bảo thạch kia cũng đều là thuộc về ta rồi.
84 Một nam tử dáng mảnh khảnh từ trên đài đi ra, nói dáng người hắn mảnh khảnh cũng hơi quá, từ vòng eo mềm mại đến một thân trường bào trắng càng tôn thêm khuôn mặt anh tuấn quá mức của hắn, đi đến trước mặt mọi người , theo vẻ ngoài căn bản không nhìn ra tuổi, không cần dùng ma pháp khoách âm khí, mỉm cười nói : "Đa tạ Hoa bàn tử, mọi người có lẽ còn không biết ta, ta tự mình giới thiệu một chút, ta là tân nhiệm Nguyên soái của Đông bắc quân đoàn, ta tên Hồ Quang.
85 Miêu Miêu hừ một tiếng, nói: "Không, con muốn trêu trọc hắn, ai bảo hắn lần trước nói muốn nhận con làm con gái nuôi. "Hi Lạp Đức bất đắc dĩ của nói: "Nha đầu ngươi a! Vừa ra khỏi cửa đã mang tới phiền toái cho ta rồi, lần sau ta nếu lại phát hiện ngươi để cho con hồ ly tùy tiện tìm chỗ đi tiểu, ta sẽ thiến nó.
86 "Niệm Băng ca ca" Âm thanh Miêu Miêu tràn ngập ngạc nhiên, nàng từ phía sau thoát ra, nắm chặt bàn tay to của Niệm Băng. Do kích động nên khuôn mặt nhỏ nhắn của Miêu Miêu đỏ lên, nàng dùng sức lắc lắc tay Niệm Băng, tựa hồ như quên mất đang đối mặt với cường địch.
87 " Ta quả thật không có trải qua vòng sơ tái (vòng loại), mà được đặc cách cho phép nhập vào vòng phục tái(vòng bán kết)"Lời này hắn vừa nói ra, nhất thời khiến cho phía dưới dân chúng được một phen nhốn nháo, vô số ánh mắt nghi vấn dồn cả về phía vị trí chủ tịch.
88
89 Đại đa số đầu bếp đều lựa chọn tây qua làm vật liệu, khiến món từ trái cây này trở thành phổ thông, nên muốn xuất kì chế thắng thì phương pháp chế biến đặc biệt sẽ đóng vai trò quan trọng.
90 Hồ Quang cười hắc hắc: "Các người nhận ra là tốt rồi, lão Hy, ngươi và hắn có quen biết sao? Ngươi cũng biết rằng hiện tại trong thân quân đoàn Đông Bắc của ta thiếu nhất chính là ma pháp sư.
91 Niệm Băng gật đầu: "Đúng như vậy, nếu ngươi đã xuất ra bí mật Thái Cực thủ cho ta biết thì ta cũng không có gì phải giấu diếm. Ta là Băng Hỏa Đồng Nguyên ma pháp sư, am hiểu hai loại ma pháp băng và hỏa, ngươi cũng đã thấy rồi đó, hai loại ma pháp này dùng vào trù nghệ là thích hợp nhất.
92 Ma pháp trận trên mặt đất lúc này đã dần dần chuyển thành màu tím nhạt, trong đó mỗi một ma pháp ký hiệu đều chậm chạp xoay tròn vây lấy ma pháp trận vào bên trong, thứ mà trong mắt Niệm Băng và Hy Lạp Đức có thể thấy lúc này chính là thế giới hoàn toàn màu tím, tất cả đều là chân thật nhưng lại giống như hư ảo.
93 Trong lòng Niệm Băng tràn ngập sự căng thẳng, nhớ tới lời nói của Hy Lạp Đức, liền không dám chậm trễ ; lập tức từ trong không gian giới chỉ gọi ra Quán Xuyên Thiên Đại Thự Quang - Thánh Diệu đao.
94 Lắc mình một cái, lập tức che trước người U U, đồng thời đem năng lực mình tăng lên tới cực hạn, hai mắt màu đỏ tản ra hung quang nhiếp nhân. U U đầu tiên là ngây ra một chút, ngay sau đó tò mò từ sau tay Bình Triều nhô đầu ra, nhìn Minh vu lộ ra hắc ám chi nhãn giữa quang mang màu xanh biếc, hì hì cười, nói: "Tiểu Minh vu thật đáng yêu a! Bình Triều đại ca, ngươi xác nhận hắn là Minh vu sao? Ba ba đã nói, Minh vu đều là hắc ám giả thực lực cực kỳ cường đại, nhưng hắn nhìn qua một chút cũng không mạnh.
95 Thánh Diệu đao cùng Phệ ma đao đều được Niệm Băng thu vào trong không gian chỉ giới. Trên không gian chỉ giới vốn không có nhiều quang mang bảo thạch, sao lại có ngân quang đại phóng, cả khối bảo thạch hoàn toàn biến thành pha lê màu bạc.
96 Đô Thiên thành tọa lạc trên Đô Thiên cao nguyên; Đô Thiên cao nguyên là cao nguyên phía nam duy nhất của Ngưỡng Quang đại lục, bắt đầu thì địa thế thoai thoải , khi tới một nửa thì địa thế đột nhiên cao hẳn lên.
97 Nữ nhân mở miệng, "Bình Triều, lần này làm tốt lắm, chẳng những bảo vệ tốt thiếu chủ mà còn giúp nàng bắt được một minh vu. Ta nghĩ nên giúp ngươi tiến vào cảnh giới bá tước.
98 Niệm Băng vâng vâng dạ dạ đáp ứng, chỉ sợ bị Dung Phi nhìn ra một tia sơ hở, dù sao, về mặt tướng mạo hắn mặc dù rất giống Dung Băng, nhưng vẫn có chút khác nhau, đối với người quen mà nói, chỉ cần nhìn kỹ không thể nào không nhận ra, may là vì bầu trời tối đen, Dung Phi lại không tiếp tục rườm rà đi khỏi thân vương phủ, tìm người đánh cờ.
99 Hỏa cầu thuật chỉ có điều mới là nhị giai ma pháp, đối với ma pháp sĩ mà nói đây là ma pháp không cần ngâm xướng chú ngữ. Nhưng bây giờ Niệm Băng ngưng tụ, không hề đơn giản là nhị giai ma pháp, thủ đoạn lấy ma pháp cấp thấp ngưng kết thành ma pháp cấp cao cần phải có ma pháp lực, đây là theo lời Dung thân vương làm đơn giản cái phức tạp.
100 "Vâng, gia gia. " Dung Băng đáp ứng, do dự trong chốc lát, thở dài một tiếng, xoay người rời khỏi thư phòng của Dung thân vương. Trong thư phòng chỉ còn lại một mình Dung thân vương, nhìn thấy quang mang các màu sắc của sáu chuôi ma pháp đao, ánh mắt Dung thân vương dần trở nên mơ hồ, "Thiên nhi, ngươi đã chết sao? Nhiều năm như vậy, ngươi vì sao không trở lại.
Thể loại: Dị Năng, Tiên Hiệp, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Dị Giới
Số chương: 34