Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bàn Ti Động 38 Hào

Số chương: 211
Chương mới nhất: Chương 211: Tam Lục
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Tên gốc: 盘丝洞38号Editor: YappaĐây là câu chuyện xen lẫn cả bi và hàiHài ở chỗ sống lại bỗng nhiên bản thân biến thành một con nhện, bắt đầu nhìn nhận thế giới theo một cách mới, rồi lại tu hàng để biến trở về thành người, nhiều lúc chưa quen còn vô tình lộ cơ thể, sợ một người cực kì cực cao quý vì đó là thiên địch nhưng cuối cùng lại ở bên người đóBi vì khi hiểu ra nhiều chuyện lại cảm thấy bản thân mình không đủ sức gánh vác, cảm thấy bất lực vì không thể giúp đỡ người mình yêu quý, vì đắn đo hoang mang giữa người yêu mình và người mình mến mộ, cảm thấy chênh lệch thân phận, dung mạo, gia thế.

Danh sách chương Bàn Ti Động 38 Hào


Chương 141: Học Vấn Về Hạ Độc

141 Một đêm này, ánh đèn cả đêm không tắt.

A, ta cảm thấy ta và Thải Mai sư cô thật sự là… thật sự là… ờ, ngưu tầm ngưu, mã tầm mã!

Ợ, từ miêu tả này là không hay lắm, thế nhưng ta vẫn nghĩ không ra từ nào khác! Tóm lại, chúng ta gặp nhau hận trễ, rốt cuộc tìm được người tri kỷ! Ta lấy ra hết phương thức mình có thể hạ độc thỉnh giáo Thải Mai sư cô, bị nàng phê là thủ đoạn dã man, nguyên thủy, phương pháp đơn giản thô bạo.


Loading...

Chương 142: Tiên Hội Quan Vân

142 Chẳng qua là một đêm… Tử Hằng thoạt nhìn lại… không giống.

Ta phát giác hắn có chút bất đồng, thế nhưng, lại trì độn nhìn hắn nửa ngày, mới phát hiện, hắn thay đổi chỗ nào.


Chương 143: Đấu Võ Đấu Võ!

143 Ta quay về ngồi xuống, một mặt thấp thỏm một mặt còn cảm thấy có chút hưng phấn.

Ừm, vừa nghĩ tới có thể sẽ loạn lên, ta có cơ hội hành hung họ Đổng báo thù thay Tiểu Tâm, ta liền cảm thấy ngực nóng lên lòng bàn tay đổ mồ hôi.


Chương 144: Đả Thương Người Ta Sau Lưng Có Xem Là Hảo Hán?

144 Ta lại quay đầu nhìn Phượng Nghi, hắn không cần ta mở miệng đã biết ta muốn nói gì, mỉm cười:

“Chỉ cần nàng có thể bảo đảm bản thân an toàn, nàng muốn làm gì ta cũng không ngăn cản nàng.


Chương 145: Mưa Gió Thất Thường Khó Dự Đoán

145 Người ám toán ta, rõ ràng là ta từng gặp tại chỗ Tử Hằng, thị nữ tên là Yên Song kia!

Thải Mai sư cô nhìn kỹ cây kim dài trong tay, cười lạnh nói: “Rất có tiền đồ nha, chơi độc chơi đến trước mặt ta.


Chương 146: Đệ Nhất Tứ Lục Chương

146 Lẽ ra, Linh Tuyền cung đổ, mọi người chúng ta hẳn là phải vui vẻ mới đúng. Thế nhưng…

Trên mặt mỗi người, tựa hồ đều có chút trầm trọng.

Đúng vậy, cho dù bắt họ Đổng đền mạng, Tiểu Tâm cũng không thể sống lại được, còn có đám cá nhỏ kia…

Tử Hằng cùng trở về với chúng ta, chẳng qua là sau khi trở về hắn liền một mình một người đóng cửa lại ở trong phòng, Phượng Nghi khẽ lắc đầu, cũng ngăn ta đi quấy rầy hắn.


Chương 147: Gặp Lại Đối Diện Không Nhận Ra

147 Ta không biết ta ngồi ở cửa của Tử Hằng bao lâu, ban đầu chỉ là vô ý ngồi xuống, sau lại dựa vào cửa nghỉ ngơi, liền bất tri bất giác ngủ thiếp đi.

Mơ mơ màng màng, tựa hồ có giọt nước rơi xuống trên mặt ta.


Chương 148: Gian Tình Thình Lình Xảy Ra

148 Ta cảm ta luôn luôn xử sự thấp đi thiện chí giúp người… Được rồi, nói trắng ra là ta chính là nhát gan sợ phiền phức, cũng không chủ động đi gây chuyện sinh sự.


Chương 149: Ánh Mắt Khiến Người Ta Hoảng Sợ

149 Phía trước cửa động, chung quanh là cây tùng bách cao thẳng, đám huynh đệ chuột và đám tỷ muội nhện đứng hai bên, có thể biến thành người không thể biến thành người, tất cả đều mặc đẹp, mỗi người đều kích động khó có thể tự ức chế, từ xa nhìn lại một mảnh đầu đủ mọi màu sắc, bọn họ khi nào thì lại mê nhuộm lông? Ta đang muốn cất bước, trong đám người lôi ra một băng biểu ngữ lớn: “Hoan nghênh đại tỷ về nhà!”

Hợ… Ta sao lại có loại ảo giác, mình đột nhiên thành đại ca trùm xã hội đen? Được rồi, chúng ta đây coi như là một loại xã hội đen khác.


Chương 150: Thiên Lôi Từng Trận Hạ Mưa Tuyết A

150 Lý mập mạp nhảy dựng lên, bàn tay vung lên thật cao, thế nhưng khi đánh xuống lại trật, đập thật mạnh trên bả vai Lý thư sinh, đánh hắn lảo đảo.

“Ngươi này đứa con chẳng ra gì! Ta, ta hôm nay đánh chết ngươi ta!”

Hợ, tiếng sấm to giọt mưa nhỏ, rốt cuộc là nhi tử mà, lúc đánh cũng không nỡ đánh nặng.


Chương 151: Kiếp Trước Kiếp Này? Hữu Tình Vô Tình?

151 Vui vẻ? Vô lo?

Trên đời này, ai có thể chân chính vui vẻ vô lo?

Đó là không có khả năng.

Bầu trời tối đen, Hôi Đại Mao thật cẩn thận lại đây nói: “Sư phó, dùng cơm chiều nhé?”

Ta ngẩng đầu nhìn hắn, có chút mê hoặc, không biết ta quay về phòng như thế nào, Hôi Đại Mao lại đang nói cái gì, ta chỉ nhìn thấy miệng hắn khép khép mở mở, mất rất lớn khí lực, ta mới nghe được hắn nói: “Sư phó, người không sao chứ? Có phải không thoải mái hay không? Phượng tiền bối về đỉnh Đông Dương rồi, nếu không ta đi mời hắn đến…”

“Không cần….


Chương 152: Lòng Vòng Trước Quỷ Môn Quan

152 Ta cảm thấy ta đang đi trên một con đường rất dài, ta không biết ta từ đâu tới, cũng không biết con đường này dẫn đến đâu. Ta dừng không được, đôi chân dường như không phải là của mình, máy móc bước về phía trước.


Chương 153: Những Ngày Đã Trôi Qua

153 Ánh mắt Lý Phù Phong quan sát ta, có chút mờ mịt.

Ta rất hiểu cảm thụ của hắn, ta cũng rất mờ mịt.

Người thanh niên trước mặt ta đây, bởi vì canh luân hồi, nhớ tới một đoạn ký ức ba trăm năm trước.


Chương 154: Thật Thà Thì Bị Nghiêm Trị, Kháng Cự Thì Càng Nghiêm

154 Thực ngốc, thật sự.

Thế nhưng chuyện mấy ngày nay… cùng lúc có nhiều chỗ không thích hợp như thế, nếu như ta còn nghĩ không ra, vậy ta thật sự là ngốc muốn chết!

Lúc Hôi Đại Mao đỡ ta, ta nắm chặt một tay hắn, Lý Phù Phong vươn tay cũng muốn đỡ ta, thế nhưng Hôi Đại Mao đứng gần hơn, tay Lý Phù Phong vươn ra, khựng trên không trung.


Chương 155: Không Phải Ta Không Rõ

155 Chúng ta lẳng lặng ngồi trong phòng một hồi, đều không lên tiếng.

Hắn nói, thành thân đi.

Ta nói, thân là sẽ thành, thế nhưng lý do chàng muốn mau chóng thành thân ta đã biết, cho nên cũng không không cần phải kết vội vàng giống như tranh giành đầu thai.


Chương 156: Thế Giới Này Biến Hóa Rất Nhanh

156 “Ta thấy được Tiểu Tâm rồi, nàng còn sống, hơn nữa công lực còn tinh tiến hơn trước đây. Nàng vốn ở chỗ đầm nước đó, vốn dĩ muốn chờ, cũng không phải ngươi, thế nhưng ngươi vừa vặn gặp phải, mà an bài của vị bá phụ kia của ta cho nàng, thời cơ cũng đã hoàn toàn chín muồi.


Chương 157: Tiễn Người Tiễn Đến Cửa Lớn

157 Có lẽ có động lực, dưỡng thương ngược lại có hiệu suất… Nhưng giải thích của Phượng Nghi đối với chuyện này là, bởi vì lúc ta hôn mê bất tỉnh chỉ có thể dựa vào hắn điều trị kinh mạch thay ta, cho nên rất chậm, thế nhưng chờ ta tỉnh lại, có thể tự mình vận khí điều tức, kiềm chế chân khí linh lực đi loạn, vì vậy khỏi đương nhiên cũng nhanh hơn.


Chương 158: Người Một Nhà Không Nhận Ra Nhau

158 Ta mở giấy ra muốn trả lời thư cho Tử Hằng, mấy ngày trước khi cầm bút tay hơi run, vì thế vẫn chưa viết chữ.

Thế nhưng phát ngốc nửa ngày với giấy viết thư trắng trơn, ta lại một chữ cũng không có viết ra.


Chương 159: Gặp Lại Đối Diện Không Nhận Ra

159 Sự kiện bắt cóc này hữu kinh vô hiểm, còn thấy được quen biết cũ… Nhưng chúng ta hấp tấp xông tới đây, lại có một loại cảm giác vô lực một quyền đánh vào bông.


Chương 160: Cười Hỏi Người Đâu Đến Chốn Này (1)

160 “Về trước… hẵng nói. ” Lại nghe hắn nói tiếp ta sợ sẽ thất thố.

Vẻ mặt của Chu Anh Hùng, giống như con chó nhỏ tìm không thấy nhà…

Kiếp trước, hàng xóm nuôi trong nhà một con chó rất đáng yêu, cũng không quý, thế nhưng rất thông minh, lại nghe lời.


Loading...