Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bàn Ti Động 38 Hào

Số chương: 211
Chương mới nhất: Chương 211: Tam Lục
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Tên gốc: 盘丝洞38号Editor: YappaĐây là câu chuyện xen lẫn cả bi và hàiHài ở chỗ sống lại bỗng nhiên bản thân biến thành một con nhện, bắt đầu nhìn nhận thế giới theo một cách mới, rồi lại tu hàng để biến trở về thành người, nhiều lúc chưa quen còn vô tình lộ cơ thể, sợ một người cực kì cực cao quý vì đó là thiên địch nhưng cuối cùng lại ở bên người đóBi vì khi hiểu ra nhiều chuyện lại cảm thấy bản thân mình không đủ sức gánh vác, cảm thấy bất lực vì không thể giúp đỡ người mình yêu quý, vì đắn đo hoang mang giữa người yêu mình và người mình mến mộ, cảm thấy chênh lệch thân phận, dung mạo, gia thế.

Danh sách chương Bàn Ti Động 38 Hào


Chương 161: Bạn Cũ Gặp Lại

161 Cái gọi là trừng phạt đối với mấy người Trư Anh Hùng bọn hắn, Phượng Nghi quả nhiên là tiếng sấm to giọt mưa nhỏ, thế nhưng lại phạt Chu Anh Hùng bọn hắn kêu khổ thấu trời — phạt chép sách, sao Đạo Đức Kinh.


Loading...

Chương 162: Tiễn Đi Đón Lại

162 Hơ, nếu như lấy ta so với Tam Lục, đại khái bây giờ dùng một câu nói là có thể khái quát.

Đó chính là, yến tước sao biết biết chí thiên nga…

Nàng thì rất thanh cao đạm bạc, ta thì rất keo kiệt con buôn.


Chương 163: Một Hồi Hoan Yến

163 Nếu có thể không lo lắng thì tốt rồi, ta tính các nàng dù cho thật lâu không gặp, có nhiều lời muốn nói hơn nữa, cũng không thể nói cả một ngày chứ? Nếu không có gì ngoài ý muốn, nhiều nhất ba năm canh giờ nên nói xong rồi.


Chương 164: Đổi Hồn

164 Ta có đôi khi cảm thấy, ta người này rất ngốc.

Thế nhưng phần lớn thời gian, người đối xử với ta như đồ ngốc, đều không chiếm được lợi gì từ ta —

Ờ, tỷ như hiện tại.


Chương 165: Đệ Nhất Lục Ngũ Chương

165 Dù cho ta có không tình nguyện hơn nữa, vẫn không thể không đạt thành hiệp nghị với Tam Thất. Nàng đổi Tam Lục lại cho chúng ta, mà chúng ta thả nàng.


Chương 166: Tiểu Tuyết Sơ Tình

166 Chúng ta thường nói, có người thực cơ trí kiên nghị, cầm được, bỏ được.

Thế nhưng gặp phải khó khăn phức tạp thực sự, ai có thể thoải mái cầm lấy, có thể quả quyết bỏ xuống?

Ta nếu có thể quyết đoán trong khoảnh khắc, ta cũng không phải là ta.


Chương 167: Thì Ra Ta Là Một Cái Bánh

167 Giờ khắc này, khuôn mặt vô tư mà dịu dàng, xinh đẹp của Phượng Nghi giống như thần.

Ánh nắng nhợt nhạt, ánh tuyết óng ánh.

Bốn phía yên tĩnh như thế.


Chương 168: Vừng Ơi Không Mở Cửa Ra

168 “Nàng nếu muốn nghĩ tiếp, vậy tiếp tục nghĩ. Có điều, nàng nghĩ thêm mười năm, cũng chưa chắc đã nghĩ thông. Ta ấy à, cũng là mắc phải hồ đồ, ngay từ đầu liền không nên nghe Tử Hằng, dịu dàng khoan dung với nàng, tôn trọng sự lựa chọn của nàng.


Chương 169: Vừa Thấy Hoa Đào

169 Đưa thiệp đi, chuyện này, chẳng khác nào thành kết cục đã định.

Đến lúc này ta ngược lại thoải mái, Hôi Đại Mao buổi tối sai người làm một bàn đồ ăn ngon lớn, còn tự mình xuống bếp nướng cho ta một món, tay nghề của hắn cũng không phải đặc biệt tốt, thế nhưng hắn biết ta thích ăn nhất là mức độ gì.


Chương 170: Thu Lễ, Phát Tài

170 Ta mặc dù không thấy được mặt Phượng Nghi, nhưng lại biết hắn mấy ngày nay cũng rất bận rộn, cái khác không nói, chỉ khách khứa tới nhiều như vậy, đỉnh Đông Dương và Bàn Ti động từ trên xuống dưới toàn bộ điều động, bận rộn túi bụi, nói ví dụ, giống như nước lạnh bắn vào nồi dầu sôi, ấy gọi là loạn xì ngậu…

Chu Anh Hùng không thể giúp cái gì, Đại Mao ngại hắn chỉ toàn thêm phiền, sai hắn làm mấy việc nặng chuyển chuyển nâng nâng, hắn lại làm thực vui vẻ, ta nhìn hắn khiêng một cái rương gỗ vô cùng lớn từ cửa viện qua, vội vàng hô một tiếng: “Đại Trư, lại đây.


Chương 171: Ngày Mai Ta Sẽ Gả Cho Chàng

171 Kiếp trước bạn bè kết hôn, ta cũng sáng sớm đi trang điểm cùng, sau khi chú rể tới ấy à, ta chỉ quản xách túi đồ trang điểm, cũng không phải làm gì khác, cảm giác kết hôn hẳn là một chuyện rất đơn giản –

Đó là ý nghĩ trước đây.


Chương 172: Thành Thân

172 Nắm lấy tay người.

Bên nhau đến già.

Trong mộng của ta, lại thấy hoa đào đầy trời ấy.

Chúng ta cứ như vậy nắm tay, cách cửa sổ, đứng đến tận nửa đêm.


Chương 173: Thành Thân (nhị)

173 Phượng Nghi đưa lưng về phía ta, cũng là thuận miệng nói câu: “Đôi giày kia ta thấy nàng đi cũng không quen, đổi một đôi khác đi. ”

“Ta cũng muốn đổi, cơ mà…” Thải Mai sư cô bọn họ chỉ có chuẩn bị cát phục để thay cho ta, nhưng không có chuẩn bị những đôi giầy khác thay ta.


Chương 174: Động Phòng Hoa Chúc

174 Giằng co trọn một ngày, ta đang kỳ quái ta sao còn chưa có ngã lăn quay.

Về sau ta cũng hiểu, những người đó tầng tầng lớp lớp, xảo trá tai quái làm khó yêu cầu, cơ bản đều là hướng về phía Phượng Nghi.


Chương 175: Đồng Sàng Cộng Chẩm

175 Ơ, trời đã sáng.

Lúc tỉnh lại ta mơ màng một lúc lâu, nằm ở đó, ngoại trừ con ngươi đảo khắp nơi, thân thể trái lại không nhúc nhích được chút nào.


Chương 176: Cuộc Sống Hôn Nhân Bắt Đầu

176 Mới vừa ăn xong điểm tâm, các yêu tinh lớn lớn nhỏ nhỏ của Bàn Ti động dưới sự hướng dẫn của Hôi Đại Mao, hành lễ với ta và Phượng Nghi. Chu Anh Hùng ba người bọn hắn cũng bị Hôi Đại Mao kéo tới, buồn ngủ mơ hồ, hơn nữa ba người đều có đặc sắc riêng, Tiểu Tam sưng mắt trái, Tiểu Tứ đen mắt phải.


Chương 177: Cuộc Sống Sau Hôn Nhân

177 Mấy thứ này mất công phu cả buổi trưa của chúng ta, dự tính hai ngày sau cũng phải giao đi, Phượng Nghi cùng Tử Hằng nhưng thật ra làm việc không sai, vừa xem tờ lễ, quà lễ, vừa đánh cờ còn nhỏ giọng thương lượng chuyện gì, ta ngồi một bên, vừa xem tờ lễ vừa cắn hạt dưa, cắn cổ họng khô không khốc, lại ừng ực nốc trà lạnh.


Chương 178: Việc Nhà

178 Mẹ nó chứ! Việc này đặt vào ai cũng không thể tâm bình khí hòa? Ta cho các nàng ăn no, mặc ấm, bình bình an an sống qua ngày, còn chỉ điểm tu luyện, các nàng ăn của ta mặc của ta giẫm lên chỗ của ta còn muốn dụ dỗ nam nhân của ta!

Ta coi các nàng như tỷ muội, các nàng coi ta như đồ ngốc!

Ta thiếu chút nữa nhảy dựng lên, may mà Phượng Nghi một phen kéo ta lại.


Chương 179: Lựa Chọn

179 “Sư phó? Sư phó?”

Ta giương mắt nhìn hắn.

“Ngươi nghĩ cái gì thế? Ta hỏi ngươi kìa. ”

Ta cúi đầu.

Thật sự là, chuyện không hay ho.

Bàn tay ta nắm chặt, lại buông ra.


Chương 180: Xuống Bếp

180 Ta tưởng rằng nàng nhất định là muốn đi lấy rễ linh la, thế nhưng con ngươi nàng xoay trái xoay phải, bỗng nhiên vươn tay — nắm lên chính là tơ cửu trùng.


Loading...