21 - Kinh mỗ đã chờ túc hạ ở đây quá một canh giờ. Tuấn Luận ôm quyền từ tốn nói :- Sự nhiệt thành của túc hạ, tại hạ xin ghi tạc trong tâm mình. Vô Thường đặt bầu rượu xuống bàn.
22 - Sử công tử sao lại buồn vậy?Thứ Dân vừa áp miệng chén vào môi mình nhưng rồi lại đặt xuống bàn. Y vẫn hậm hực khi nghĩ đến hoạt cảnh giữa Diệp Tình và Tuần phủ đại nhân Dương Can.
23 Ánh trăng lưỡi liềm treo trên bầu trời đêm không đủ sáng để khỏa lấp màn đêm âm u mà lại tôn tạo khung cảnh về đêm của tòa thảo trang càng âm u lươn. Thà là bóng tối dầy đặc bao trùm còn hơn không gian nhập nhòe giữa sáng và tối.
24 Nghe những bước chân sầm sập nện ngoài cửa, Xám y nhân nhìn lại Băng Lệ :- Nàng phục tùng ta hay phục tùng sự uỷ mị của nàng?Băng Lệ dập đầu xuống sàn nhà :- Băng Lệ phục tùng chủ nhân.
25 Khi Tuấn Luận bước vào công đường thì hai hàng nha sai đồng loạt nện gậy xuống sàn gạch rồi xướng lên :- Vu vu. . . Tuấn Luận nheo mày khi nghe tiếng xướng âm của bọn nha sai trong công đường.
26 Hà Cẩm Tú chậm rãi bước đến trước mặt Tuấn Luận. Nàng nhún nhường xá chàng rồi nói :- Hạ công tử, Cung chủ thỉnh mời công tử đến “Bách Hoa lâu”. Dốc chén rượu trút vào miệng, Tuấn Luận nhướng mày nhìn nàng.
27 Lâm Tứ vừa bưng bầu rượu năm cân vừa hí hửng bước chân sáo về phía cửa đông. Y thấy cỗ xe độc mã, mặt càng phấn khích hơn vội vội vàng vàng bước đến cỗ xe đó.
28 Nàng quay bước trở vào Dương Châu. Đi chưa được bao xa chợt Băng Lệ nghe tiếng tằng hắng ngay sau lưng mình. Tiếng tằng hắng trong đêm vắng khiến lòng dạ nàng bồi hồi lo lắng.
29 Kim Tiền Bang. Tấm bảng sơn son thếp vàng nhưng nổi bật nhất vẫn là ba chữ Kim Tiền Bang được chạm khắc bằng vàng ròng phản chiếu ánh mặt trời chỉ với tấm bảng với dòng chữ Kim Tiền Bang bằng vàng ròng cũng đủ minh chứng thực lực Kim ngân của Kim Tiền bang như thế nào rồi.
30 Khi lão Trương mở nắp áo quan quan bằng ngọc thạch tỏa hơi lạnh như hàn băng mới trố mắt nhìn. Lão vốn rất lạnh lùng cương nghị, nhưng lần này khi thấy di hài của Lão công công Chu Tần trong áo quan phải chau mày, biến sắc.
31 Lâm Qui thả những bước chăn sáo trông rất phấn khích bước vào Bách Hoa lầu. Hai gã kỹ nữ bước ra tiếp gã. Chẳng một chút ngượng ngùng hay e dè, họ Lâm choàng tay qua vòng tiểu yêu của hai người đó.
32 - Ta hận. . . ta hận. Sử Thứ Dân vừa thét vừa đập đầu xuống mặt bàn. Khi y ngẩng lên thì với tay bưng lấy bầu rượu tu ừng ực. Khi ho sặc một tiếng đặt bầu rượu xuống bàn lại thều thào nói :- Ta hận.
33 Cục trường bất giác trở nên căng thẳng cực kỳ. Trong tình huống căng thẳng đó, bất giác Thứ Dân cũng chột dạ. Gã vội nép vào góc tửu điếm hồi hộp nhìn Tuấn Luận và Băng Lệ.
34 Khi Vô Thường rút ngọn khoái đao lại thì chung quanh hắn là cả một gò xác người nằm chồng chất lên nhau trong mọi tư thế chết. Vô Thường buông lỏng hữu thủ, máu tiếp tục trào ra từ hồ khẩu.
35 Như đã thành thói quen, Diệp Tình nằm duỗi dài trên tràng kỷ trong một tư thế vừa khêu gợi, nhưng nhãn quang thì toát ra sắc ma lạnh lùng. Hai bên nàng là bốn gã mỹ nam tử đứng hầu phục.
36 Nghe tiếng rên rỉ của Long Cơ bà bà, Lâm Qui càng bực bội hơn, gã làu nhàu nói :- Hừ. . . Vậy mà cũng tự cho mình là Thiên Ma vô địch. Bị người ta chặt gãy mất một tay giờ nằm đó mà rên.
37 Cánh cửa biệt phòng không thể chịu đựng nổi dư kình khủng khiếp đập vào nó, bật tung ra. Lâm Qui đang cao hứng với sự khuất phục của Nhị nương và Tam nương thì bỗng cụt hứng.
38 - Muội có sao không?Tuấn Luận đỡ Băng Lệ ngồi xuống ghềnh đá. - Muội hãy ngồi xuống đầy nghỉ ngơi đi. . . rồi chúng ta sẽ đi tiếp. Băng Lệ nhìn Tuấn Luận :- Hạ huynh không cần phải lo cho muội.
39 Lâm Qui không thể nào ngờ được mình lại được sự tiếp đãi nồng hậu mà hắn nghĩ mình lầm mơ cũng không thể nào tưởng được. Nằm duỗi đài trên tràng kỳ. Lâm Qui ngắm nghía miếng ngọc bội của lão Tổng quản Trừu Khả Hỷ.
40 Thành Hàm Dương. Sự sung túc của Hàm Dương được biểu lộ qua những dãy nhà san sát với những mái vòm cong vút. Hàm Dương đúng là chốn hội tụ của những thương nhân nên nó vừa sầm uất vừa huyên náo.