1181 Có thể nói trời muốn trêu người, bọn họ tiến vào Hỗn Loạn Hải Vực không bao lâu liền gặp một đám Yêu Tộc cũng bại lui chạy tới đây. Chiến cuộc tuy bất lợi nhưng Nhân tộc cũng có một số thắng lợi.
1182 Có điều lúc này mới phát hiện đã muộn. Song phương đang đánh đến hừng hực khí thế, một khắc này hầu như không có lực hoàn thủ. Chỉ thấy hai tay Lâm Hiên xẹt qua hư không, vẽ nên những quỹ tích kỳ dị.
1183 Đó là tiểu nhân cao hơn một tấc huyết nhục khô héo, ngũ quan giống hệt như Thi Ma. Chính là Thi Anh có vài phần tương tự Nguyên Anh. Khi trước hắn đã đoán được ý đồ của đối phương, bất quá tin tưởng quyền của mình sẽ đánh tới ngực đối phương trước.
1184 “Thật sao?"Lâm Hiên nở nụ cười trào phúng. Bùng! Một tầng hỏa diễm tứ sắc diễm lệ hiện ra ngoài thân hắn. Sau đó hai cánh tay biến thành móng vuốt cực kỳ sắc bén.
1185 Tiểu tử này chỉ chừng mười lăm mười sáu, trên mặt còn mang vẻ ngây thơ. Tuy nhiên tu vị không thấp, chỉ cách Trúc cơ một đường. Với niên kỷ của hắn, tu đến thế này đã là rất giỏi.
1186 Đây là một tu tiên giả Ly Hợp trung kỳ, lúc này vẻ mặt hắn đầy âm trầm, mơ hồ còn vài phần thấp thỏm. Tiến vào đại điện thì liền quỳ xuống: "Đồ nhi tham kiến sư tôn, có một biến cố trọng yếu còn thỉnh người định đoạt.
1187 Có kẻ dẫn đầu, các tu sĩ khác liên tiếp cầu xin tha thứ. Thư sinh cao gầy cùng phụ nhân nhìn nhau thì cũng quỳ xuống. Dù sao lão tổ ở không xa, chỉ cần người mà đến thì mọi sự sẽ từ hung hóa cát.
1188 Đạt thành hiệp định, Nguyên Anh giao nhanh chóng giao ra hồn một phách. Lâm Hiên đem cấm hồn bài thu vào bên hông. "Chủ nhân yên tâm, đã đến bước này, lão nô nhất định sẽ tụ tập toàn phái, máu chảy đầu rơi cũng tìm được bảo vật người cần.
1189 Thượng Quan Mộ Vũ đang đả tọa thì nhận được Truyền Âm Phù của Lâm Hiên. "Mới trở về mà Lâm tiền bối lại muốn bế quan, chẳng lẽ lần này tính tu luyện đến Động Huyền Kỳ?"Lại nói nàng tu luyện Bách Thảo Tâm Đắc cùng Ngọc Nữ Thất Tâm Quyết rất thuận lợi, hơn nữa có đan dược đầy đủ, muốn kết thành nguyên anh thì không quá khó khăn.
1190 Phốc! Một tiếng bạo liệt rất nhỏ truyền vào tai, không ngờ quang cầu vỡ vụn ra. Trên mặt Lâm Hiên lộ vẻ cổ quái, khế ước chủ tớ đã bị cắt đứt nhưng hắn sẽ không từ bỏ ý đồ.
1191 "Ha ha, đạo hữu không cần quá khiêm tốn. Hoàng mỗ không phải thuận miệng tán dương. Không dấu ngươi, kẻ hèn này được sư tôn truyền cho không ít tạp học, trong đó có thuật xem tướng.
1192 Sau một tuần trà, năm người tiến vào những tòa lầu các riêng biệt. Trong này đều có đầy đủ mọi thứ như phòng luyện công, dược viên, linh thú thất. . .
1193 "Nhưng không quan hệ, ít nhất Thánh Thành hứa vẫn đảm bảo lợi ích của chúng ta, tuy rằng tổn thất thêm một chút, nhưng so với việc bị Cự Kình Vương đuổi ra Hồng Diệp hải vực thì tốt hơn nhiều.
1194 Những tiếng xoẹt xẹt không ngừng truyền tới, khe hở không gian lại càng thêm mở rộngÔ ô. . . Như gió núi thổi qua mang theo tiếng gào khóc thảm thiết, âm phong đen kịt như mực kéo đến, từ bên trong toát ra âm khí dày đặc.
1195 Chỉ một thoáng, tiếng nổ lốp bốp dày đặc như rang đậu truyền vào tai. Mấy trăm nắm quyền liên tiếp, từ bốn phương tám hướng đánh tới cự thạch quái. Quỉ vật này có man lực rất lớn, phòng ngự chắc chắn nhưng không am hiểu pháp thuật Ngũ Hành, lại không biết thao túng thiên địa nguyên khí.
1196 Chỉ một thoáng, cả bầu trời là những đám trùng vân màu đỏ như máu. Huyết Hỏa Kiến phía trước vừa ngã xuống thì đằng sau theo sát tới lấp đầy khe hở. Ban đầu hư ảnh ác quỷ còn mười phần uy phong nhưng rất nhanh đã bị Huyết Hỏa Kiến chằng chịt bò khắp toàn thân.
1197 Hít vào một hơi, Lâm Hiên bình khí ngưng tức thi triển Liễm Khí Thuật cùng Ẩn Nặc Thuật, cơ hồ nhịp tim cùng hô hấp đều ngưng lại. Cùng lúc này phương xa chân trời nổi tinh quang, gần trăm đạo độn quang hiện trong tầm mắt.
1198 Hoàng hà chi thủy bầu trời ào ào trút xuống, ngàn vạn âm hồn quỷ vật bị cuốn vào trong liền biến thành hư vô, âm hồn dày đặc bốn phía liền lộ ra một thông lộ.
1199 Chỉ thấy tiểu gia hỏa chớp chớp đôi mắt to đen lúng liếng, bộ mặt lông xù lộ vẻ thèm nhỏ dãi, sau đó quay đầu về phía Lâm Hiên kêu lên nịnh nọt, còn dùng đầu cọ cọ vào cánh tay hắn.
1200 Hai ngày sau, tại một vùng biển cách Lâm Hải thành không xa. Lúc này phía chân trời xa chớp động rồi một đoàn ngân quang xuất hiện. Bên trong là một lão giả lùn chỉ bốn tấc, dung mạo vô cùng xấu xí.