Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 729 + 730: Đại Hội Bắt Đầu

Chương trước: Chương 727 + 728: Màu Tím Cùng Hương Khí



"Chỉ là hội giao dịch sắp bắt đầu rồi chúng ta không có thời gian chậm trễ, việc này chờ sau khi Mang Sơn đại hội kết thúc, bổn phu nhân hiển nhiên sẽ truyền tin cho đạo hữu." Hắc Mãng phu nhân ngẩng đầu nhìn sắc trời một chút mở miệng.

"Được." Lâm Hiên suy nghĩ một chút, trên mặt hiện lên vẻ kiên định rốt cục cũng gật đầu đáp ứng.

"Đạo hữu đã lựa chọn thông minh, đợi sau khi tìm được bảo tàng này bổn phu nhân tuyệt đối không phụ ngươi."

Hai người sơ bộ đạt thành hiệp nghị hiển nhiên đều có vẻ vui mừng, Lâm Hiên tay cáo từ từ trên xe hoa hoa lệ đi xuống.

"Thiếu gia, ngươi thật sự muốn cùng lão yêu bà kia hợp tác sao?" Thanh âm của Nguyệt Nhi truyền vào tai.

"Tại sao không?"

"Nhưng đối phương khẳng định có mưu đồ khác."

"Cái này ta biết." Vẻ mặt Lâm Hiên khá suy tư" Hắc Mãng phu nhân này sao có hảo ý, nhưng thần thông của ta chẳng lẽ phải sợ ả sao?"

"Ta biết tu vi của thiếu gia so với lão yêu bà kia chỉ có hơn chứ không kém, nhưng ta sợ mụ còn có trợ thủ khác."

"Cái này...." Lâm Hiên lâm vào trầm tư, cũng có khả năng như lời Nguyệt nhi. Một mình Hắc Mãng phu nhân không tính nhưng nếu như còn có lão quái Nguyên Anh kỳ khác đồng hành vậy thì có chút không ổn.

Nhưng thật khó khăn lắm mới có tin tức về kỳ lân hỏa mạch Lâm Hiên đương nhiên không muốn bỏ qua, không vào hang cọp sao bắt được cọp con, năm đó tại U Châu, hắn bất quá chỉ là một tu sỉ Linh Động kỳ nhỏ bé mà dũng khí tiến vào thâm bát khê dược mạo hiểm hiện tại càng không có lý do để lùi bước cùng lắm thì tâm cơ kín đáo cảnh giác hơn.

Lúc này Lâm Hiên hóa thành một đạo kinh hồng bay về phía trước. Ước chừng hai tuần hương một quảng trường vô cùng rộng lớn hiện ra trước mắt. Chỉ thấy trước mắt sương mù dày đặc, những đám mây trắng lững lờ, kỳ hoa dị thảo tỏa ra mùi thơm thấm động lòng người khiến người ta có cảm giác giống như lọt vào tiên cảnh.

Giữa sân có một tòa thạch điện cao vút hùng vĩ cao gần trăm trượng chia làm ba lầu, các tu sĩ đều lăng xăng không ngớt ra vào nơi này.

Khóe miệng Lâm Hiên lộ vẻ cười cười thân hình vừa chuyển đã bay tới. Trước thạch điện là một gã tu sĩ vận áo xám ngăn vẻ mặt cung kính là tu sĩ Trúc Cơ kỳ.

"Xin ra mắt tiền bối, không biết người muốn tham gia loại đại hội cấp nào?"

"Ta mới tham gia lần đầu nên không biết, không lẽ hội giao dịch lại còn phân ra cấp bậc sao?" Lâm Hiên có chút kinh ngạc nhưng khá mau miệng phản ứng.

"Ha ha, tiền bối nói đùa hội giao dịch hàng năm đều có quy định này." Tu sĩ thiếu niên dù tưởng rằng Lâm Hiên là giả đò nhưng vẫn kiên nhẫn giải thích:" Người cũng thấy đó, lần này tham gia đại hội ước chừng cũng có mấy vạn đồng đạo, tu vi chênh lệch không đồng đều đương nhiên không có khả năng sắp xếp cho bọn họ cùng một chỗ với nhau, cho nên hội giao dịch mới chia ra làm ba cấp bậc."

"Hội giao dịch hạ cấp là của tu sĩ Trúc Cơ kỳ cùng Linh Động kỳ, hội giao dịch trung cấp là của tiền bối Ngưng Đan kỳ, hội giao dịch cao cấp khách hàng đương nhiên là nhưng người tu tiên giả Nguyên Anh kỳ.

"Cái gì dựa theo tu vi mà phân ra, nếu ta muốn tham gia hội giao dịch có cảnh giới cao hơn thì không được sao?" Lâm Hiên thất kinh mở miệng hỏi.

"Không, đương nhiên có thể, tại hạ vừa rồi mới nói bất quá chỉ là phân chia tương đối của hội giao dịch thôi. Không ít tu sĩ gia phú chỉ cần đưa cho đại hội thêm một lượng tinh thạch thì có thể vượt cấp tham gia giao dịch cao hơn. Tỷ như tiền bối là tu sĩ Ngưng Đan kỳ tu sĩ nếu muốn tham gia hội giao dịch cao cấp, thì cần phải xuất ra năm nghìn linh thạch."

"Năm nghìn tinh thạch?" Lâm Hiên nhướng mày, vẻ mặt nhất thời trầm xuống:" Có thể bớt một chút được không?"

"Thứ lỗi, đây là quy củ của đại hội."

Lâm Hiên thở dài do dự một chút lộ ra bộ dáng vô cùng đau khổ, đem tinh thạch đưa cho đối phương.

Tu sĩ bào xám tiếp nhận liền từ trong túi trữ vật lấy ra một cái lệnh phù, cung kính đưa tới tay Lâm Hiên.

Lâm Hiên, dùng thần thức đảo qua, không phát hiện điều gì không ổn liền tiêu sái đi vào tòa kiến trúc lớn trước mặt.

Chỉ thấy âm thanh huyên náo truyền vào tai, ở đây tuy chứa đến mức là biển người nhưng cũng rất đông đảo. Chính là nơi Trúc Cơ kỳ tiến hành trao đổi.

Quầy hàng cửa tiệm rất nhiều có đến mấy ngàn, đương nhiên Lâm Hiên không có hứng thú hội giao dịch cấp thấp này.

Mặc dù là vậy nhưng Lâm Hiên vẫn nhắm hai mắt lại đem thần thức thả ra sau thời gian một tuần trà mở mắt ra.

Hắn lắc đầu, cũng không có thu hoạch gì lại hướng một góc đại điện đi tới, nơi này có không ít truyền tống trận.

Lâm Hiên đi tới một tòa tiểu truyền tống trận đang trống người phía trước. Tu sĩ phụ trách trận pháp nhìn thấy tu vị của hắn lập tức lộ ra vẻ mặt cung kính. Lâm Hiên cũng không nói nhiều trực tiếp đứng vào trung tâm trận pháp.

Tu sĩ kia bàn tay vừa lật liền lấy ra một cái hắc yêu bài đánh một đạo pháp quyết lên trên mặt, Lâm Hiên đứng ở bên trong liền biến mất trong bạch quang.

Sau đó Lâm Hiên liền xuất hiện ở một tầng khác, số tu sĩ ở trong tầng này rõ ít hơn so với vừa rồi một chút nhưng cũng gần mấy vạn người.

Nhìn sơ qua thì không khác phường thị bình thường nhưng cẩn thận xem một chút sẽ phát hiện không ít chỗ khiến người giật mình.

Đầu tiên là có rất nhiều cửa tiệm cơ hồ san sát nối tiếp nhau trong thạch điện vô cùng rộng lớn khiến người có cảm giác vô cùng chật chội. Những thứ bày bán trong cửa tiệm là vô số phù triện, tài liệu, pháp bảo, điển thư điển tịch…. Đương nhiên, nhiều nhất vẫn là da lông xương yêu thú cùng với một số loại yêu đan.

Có điều vô luận tài liệu hay là pháp bảo không ngoại lệ đều là tinh phẩm, đồ vật từ trong một cửa tiệm tùy ý bán ra cũng chỉ có tại hội đấu giá mới có thể nhìn thấy. Muôn màu muôn vẻ khiến người chảy cả nước miếng.

Mặc dù với nhãn quang của Lâm Hiên cũng bị làm cho ngây người. Dường như là các tu sĩ đều không chút ngại ngần đều xuất ra tài phú mà mình cất dấu.

Những vật phẩm tu tiên này cấp bậc rất cao nên giá cả cũng giống như vậy không hề rẻ hơn so với hội đấu giá.

Âm thanh cò kè mặc cả không ngừng vang bên tai, các giao dịch cực kỳ sôi động.

Trên mặt Lâm Hiên lộ ra vẻ tươi cười, căn cứ vào quy trình hội giao dịch cấp bập Nguyên Anh kỳ buổi chiều mới bắt đầu, hắn đương nhiên có đủ thời gian ở nơi này chọn bảo vật.

Chỉ thấy Lâm Hiên chậm rãi tới một quầy tiệm đơn sơ gần đó, tuy mới dựng lên nhưng đồ vật bán trong này lại không thể coi thường.

Yêu đan, còn có các loại da thú, xương cốt yêu thú không ít loại, tất cả đều là yêu thú tam cấp.

Chủ điếm là một trung niên nhân khoảng tứ tuần dung mạo bình thường, tu tiên giả Ngưng Đan kỳ.

Đương nhiên bảo vật này cũng không phải toàn là của một mình hắn, người này là đại biểu môn phái tham gia giao dịch.

"Vị đạo hữu này, ngươi muốn mua thứ gì?".

"Ừm, yêu đan này bán thế nào?" Lâm Hiên cầm một cái hộp lên, dưới đáy hộp lót bằng gấm bên trong có một viên yêu đan màu lam to bằng nắm tay phát tán ra u lam quang quỷ dị."

"Ba nghìn linh thạch." Lâm Hiên nghe xong trầm ngâm không nói, nhưng trong lòng bắt đầu âm thầm tính toán.

Với tu sĩ ở đây sẽ có cảm thấy mắc nhưng loại tài liệu yêu thú này so với Nhân giới thì rõ ràng là rẻ hơn, nếu là tại đại hội đấu giá Thất Tinh đảo Vân Hải một viên yêu đan yêu thú cấp ba này ít nhất cũng bảy tám ngàn.

"Có thể bớt một chút không?".

"Không được, cái này đã là giá thấp nhất rồi."

"Nếu như ta muốn mua toàn bộ thứ này?" Lâm Hiên mỉm cười chỉ những tài liệu yêu thú nằm trên bàn.

"Cái gì, đạo hữu muốn mua toàn bộ sao?" Trung niên nhân ngẩn ngơ vẻ mặt trở nên kinh ngạc.

"Không sai, tại hạ cũng là đại biểu môn phái tới đây tham gia giao dịch trong tông phái cần rất nhiều tài liệu." vẻ mặt Lâm Hiên bình thản nói.

"Ồ, nếu đạo hữu là đại khách nhân, yêu đan này kẻ hèn có thể bớt ba trăm linh thạch, về phần tài liệu yêu thú khác ta cũng bán với giá thấp nhất cho các hạ."

Sau khoảng thời gian một bữa cơm Lâm Hiên từ trong cửa tiệm đó đi ra, túi trữ vật bên hông đã tràn đầy.

Hắn bỏ ra hơn mười vạn tinh thạch đem các loại tài liệu yêu thú cấp ba mua hết không còn, sau khi trở về Nhân giới nếu không hữu dụng có thể bán ra cũng kiếm được không ít.

Có cơ hội tốt như vậy Lâm Hiên hiền nhiên sẽ không bỏ qua, đem ánh mắt nóng bỏng hướng về một một cửa tiệm bán tài liệu yêu thú khác.

Đương nhiên Lâm Hiên cũng rõ ràng, mặc dù lấy danh nghĩa môn phái nhưng nếu mua quá nhiều cũng sẽ khiến cho kẻ khác hoài nghi.

Cho nên hắn đi tới phòng nghỉ ở một bên đại điện, hiện tại hội giao dịch đang vô cùng sôi động khiến nơi này có rất ít người.

Lâm Hiên đi tới một góc tối lấy ra Ẩn Linh đan phục dụng, sau đó thi triển Thiên Ma Hóa Dung Thuật biến hóa thành một lão giả tóc bạc, sau đó mới đi vào trong đại điện giao dịch tới hướng cửa tiệm khác.

Cũng là mua tất cả các tài liệu yêu thú, bất quá lần này Lâm Hiên không dùng tinh thạch mà là lấy ra hai kiện pháp bảo trao đồi.

Từ khi tiến vào tiên đạo tới nay số tu sĩ ngã xuống trong tay hắn nhiều vô số, số pháp bảo của đối phương trừ một số ít hữu dụng, còn những thứ khác đương nhiên là đi trao đổi.

Mặc dù trên người mang theo số lượng linh thạch kinh người nhưng còn phải lưu lại cho hội giao dịch cấp Nguyên Anh kỳ. Ở Tu Tiên giới độ quý giá của pháp bảo cơ hồ có thể so sánh với những đan dược trân quý, đối phương cũng không có dị nghị.

Lâm Hiên một lần nữa tiến vào trong phòng nghỉ, lúc này hắn dịch dung đổi diện mạo thành một hán tử thô lỗ. Ngắn ngủn thời gian nửa ngày Lâm Hiên không ngừng biến đổi thân phận, gần như mua hết tất cả tài liệu yêu thú trong cửa tiệm tầng hai quét sạch tất cả một lần.

Thế nên vốn là đại hội giao dịch tiến hành trong ba ngày nhưng các tu sĩ ngạc nhiên phát hiện ra, mới xế chiều ngày đầu tiên hầu như các tài liệu nào có liên quan đến yêu thú cấp ba đều hầu như không còn.

Bất luân là lông da xương nanh vuốt hay là yêu đan tất cả đều đã bán hầu hết.

Có lầm hay không, kẻ nào mà lại tài phú như vậy, các tu sĩ vừa thất vọng lại vừa tò mò, Mang Sơn đại hội chưa bao giờ gặp chuyện cổ quái như thế này.

Từ trong miệng của lão bản cửa tiệm hiền nhiên là có thể biết được một ít tin tức nhưng đem những tin tức có được ghép lại thì không nhìn ra manh mối.

Kẻ mua đều không giống nhau, đương nhiên bọn họ rất có thể là người của một môn phái nào đó.

Bất quá phóng tầm mắt nhìn cả Yêu Linh đảo cũng không có môn phái hay gia tộc nào có tài phú lớn như vậy.

Vài đại môn phái của Yêu Linh đảo không khỏi trở nên nghi thần nghi quỷ lẫn nhau. Đương nhiên chuyện này không quan hệ đến Lâm Hiên, hắn đã khôn khéo dùng tâm kế mua hết tất cả tài liệu yêu thú không còn, hiện tại trên mặt đầy vui vẻ.

Cũng phải Lâm Hiên vận khí tốt lúc tại một cửa tiệm còn mua được một cái thượng cổ đại trữ vật.

Túi trữ vật này diện tích bên trong rộng lớn gấp trăm lần thứ hiện tại, nếu không Lâm Hiên mua nhiều tài liệu yêu thú như vậy sợ rằng không tìm được chỗ mà chứa.

Xem thời gian đã không còn sớm, Lâm Hiên hướng một góc đại điện đi tới, nơi này cũng có vài tòa truyền tống trận nhưng số lượng ít hơn rất nhiều.

Lâm Hiên đi tới một tòa đang trống, ở bên cạnh thủ hộ là một lão giả bào trắng tu vi hiển nhiên đã đến Ngưng Đan kỳ.

"Đạo hữu muốn tham gia hội giao dịch cấp Nguyên Anh có giấy thông hành hay không?" Lâm Hiên gật đầu, cổ tay vừa lật trong lòng bàn tay đã xuất hiện một cái lệnh phù.

Lão giả thả ra thần thức phát hiện đây không phải là vật giả mạo vẻ mặt hòa hoãn hơn, sắc mặt cũng trở nên nhiệt tình.

"Tại hạ có thể tiến vào chứ"

"Đương nhiên, xin mời đạo hữu cứ tự nhiên."

Lâm Hiên gật đầu không chút do dự đi vào trong truyền tống trận, chỉ thấy lão giả lẩm nhẩm trong miệng, xem ra cái truyền tống trận này so với vừa nãy còn phức tạp hơn nhiều,

Rốt cục sau một lát bạch quang cũng sáng lên, ở bên trong trận ông ông vù vù thân ảnh Lâm Hiên liền biến mất.

"Ơ, đây là..." Lâm Hiên lắc lắc đầu, cảm giác không khỏe nhất thời biến mất. Khi hắn chậm rãi mở nhìn thấy cảnh vật phía trước thì lộ ra vẻ giật mình.

Trong nháy mắt Lâm Hiên còn tưởng rằng mình bị truyền tống sai địa phương, bản thân bị đưa đến một nơi khác. Thạch điện này với tầng hai không giống nhau.

Xuất hiện trong tầm mắt chính là một sơn cốc vắng vẻ tỉnh mịch hết sức rộng lớn, liếc mắt không thể nhìn thấy cuối, còn có một cái thủy hồ nhỏ trong suốt yên lặng không ngợn sóng.

Đúng là một chỗ tĩnh mịch trang nhã a.

Nhưng khi Lâm Hiên thả ra thần thức lại không có cảm giác chấn động pháp lực của cấm chế, nói cách khác cảnh vật trước mắt này không phải là chướng nhãn hay là huyễn thuật gì, không nghĩ tới bên trong quảng trường lại có một động thiên như thế này.

Không biết thế lực nào mà lại có đại thủ bút thế này, đương nhiên cũng có khả năng là di tích của cổ tu sĩ.

Lâm Hiên trong lòng suy đoán, đem ánh mắt nhìn cái tiểu hồ phía trước.

Mặt nước tiểu hồ phẳng như gương diện tích khoảng vạn mẫu, ở giữa hồ có một hòn đảo nhỏ, đình đài lầu các tiên vụ lượn lờ, mơ hồ có thể thấy được không ít thân ành tu sĩ.

Toàn thân Lâm Hiên thanh mang hiện lên hóa thành một đạo kinh hồng bay tới.

Tới gần Lâm Hiên cảm giác được có một luồng thần thức đảo qua trên người hắn nhưng rất nhanh thu lại, liễm khí thuật trong Cửu Thiên huyền công vô cùng thần diệu cho dù là tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ cũng không có khả năng nhìn thấu.

Trên bầu trời đảo nhỏ có cấm chế cấm không, Lâm Hiên hiện tại đang bên ngoài bờ, liền rơi xuống dưới, sau đó dọc theo con đường đá vụn tạo thành không chút hoang mang đi tới một mảnh đất trống.

Mảnh đất trống không lớn khoảng mấy trăm trượng, ở phía trước đều sắp xếp một loạt ghế dài đã ngồi đầy các tu sĩ vận trang phục khác nhau.

Lâm Hiên quan sát một chút phát hiện có khoảng bốn năm trăm người, trong đó có phân nữa đều là lão quái Nguyên Anh kỳ, nhiều cao thủ tụ tập như vậy khiếnLâm Hiên có chút áp lực, hít vào một hơi thật sâu lúc này tâm tình đang khẩn trương bình ổn trở lại.

Bất quá khi hắn tới cũng không có mấy kẻ chú ý, năm nghìn linh thạch dù là một con số lớn nhưng là đây là sự tình trọng đại nên có rất nhiều tu sĩ Ngưng Đan kỳ tham gia. Thậm chí Lâm Hiên còn nhìn thấy vài tu tiên giả Trúc Cơ kỳ trong đó còn có cả vị Kim Linh tiên tử kia.

Bất quá tiểu nữ tử kia hôm nay đã nhu thuận đi rất nhiều, yên lặng ngồi ngay ngắn trên ghế.

Lâm Hiên lẳng lặng đi tới một góc khuất im lặng ngồi xuống.

Hội giao dịch còn chưa bắt đầu Lâm Hiên lưu ý một chút các tu sĩ xung quanh.

Hơn hai trăm lão quái Nguyên Anh kỳ, sợ rằng là có hơn một nủa số tu sĩ hàng đầu Yêu Linh đảo đều tập hợp ở nơi này, Lâm Hiên mặc dù tài cao gan lớn cũng không dám dùng thần thức quét qua những người này.

Dù vậy cũng có thể đoán ra tu vi cảnh giới của bọn họ, mấy lão quái Nguyên Anh kỳ này không biết nghĩ ngợi gì, cả đám người đều tản mác ra linh áp vô cùng cường đại khiến các tu tiên giả Ngưng Đan kỳ Ngưng không thể không tránh xa.

Đột nhiên tròng mắt Lâm Hiên hơi co lại, vẻ mặt hoảng sợ quay đầu nhìn sang một lão giả thân hình tráng kiện.

Người này nhìn qua ít nhất cũng đã cao tới hơn trăm tuổi nhưng mà tinh thần vẫn quắc thước, nhất là đôi lông mi màu vàng làm cho người ta chú ý.

Tu tiên giả Nguyên Anh hậu kỳ!

Lâm Hiên cực kỳ hoảng sợ hắn không nghĩ tới Yêu Linh đảo còn có cao thủ đáng sợ như thế này. Huyền Phượng môn là môn phái bài danh đệ nhất nhưng đại trưởng lão bất quá cũng chỉ là Nguyên Anh Trung Kỳ, chẳng lẽ người này là tán tu?

----------oOo----------

Loading...

Xem tiếp: Chương 731 + 732: Thượng Cổ Kỳ Đan

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Hoạt Thụ Tội

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 20


Khách Quan, Không Thể Được

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 47


Tên Kia, Tôi Ghét Anh

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 33


Kim Sơn Hồ Điệp

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Huyết Y Kỳ Thư

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 94