Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 727 + 728: Màu Tím Cùng Hương Khí

Chương trước: Chương 726: Đan Thư



Lâm Hiên tĩnh tọa trong chốc lát sau đó lấy hộp gỗ trong túi trữ vật ra. Hộp này có màu tím nhạt, tỏa ra một mùi hương dìu dịu.

Bạch quang chợt lóe Nguyệt nhi xuất hiện bên cạnh, tiểu nha đầu mở to đôi mắt đẹp trên mặt đầy vẻ tò mò.

Lâm Hiên cẩn thận quan sát một lát rồi ném hộp gỗ trong tay về phía trước, cùng lúc đánh ra một đạo phiêu phù thuật.

Sau đó hắn để bàn tay xuống bên hông gỡ cái túi có màu vàng kim nhạt xuống đánh vào trên đó một đạo pháp quyết.

Nhất thời một tiếng nổ lớn vang lên từ bên trong bay ra một đám ma phong.

Ngọc La phong này tuy là ấu trùng nhưng thân thể cũng không nhỏ hai mắt đỏ như máu nhìn có phần đáng sợ.

Kỳ trúng này sau khi từ trong túi linh thú bay ra lập tức trở nên kích động, cũng may đã sớm nhận Lâm Hiên là chủ lúc này mới bị thần niệm mạnh mẽ của hắn ngăn cản.

"Thiếu gia, bọn này hình như rất thích cái hộp gỗ này."

"Không sai, ngươi cũng đã nhìn thấy." Lâm Hiên gật đầu thần niệm vừa động liền hủy bỏ phong tỏa trên ma phong.

Vù vù!

Phong đàn nhất thời như một đám mây mù bay về phía cái hộp gỗ kia.

Lâm Hiên tập trung tinh thần trong mắt mơ hồ toát ra một tia vui mừng.

Thần thông của Ngọc La phong Lâm Hiên đã từng lĩnh giáo qua.

Khuyết điểm là sinh trưởng rất chậm cho dù là bản thân có lam sắc Tinh Hải có thể tinh chế ra sâm tinh thúc dục nhưng hiện tại trưởng thành vẫn khá chậm.

Khi trước tại hội giao dịch lần khi Kim Linh đưa cái hộp ra, Lâm Hiên thông qua thần niệm cảm ứng được Ngọc La Phong trở nên vô cùng hưng phấn trong túi.

Lâm Hiên khá kinh ngạc liền nghĩ không lẽ loại gỗ này đối với sinh trưởng của Ngọc La phong sẽ có lợi?

Mặc dù đây chỉ là suy đoán nhưng có manh mối tự nhiên hắn sẽ không bỏ qua.

Rất nhanh thời gian nửa tuần trà trôi qua.

Ngọc La phong đột nhiên ong ong một tiếng rồi tản ra bốn phía.

"Ơ, đây là..."

Nguyệt nhi đưa mắt nhìn lại, sắc tím bên ngoài cái hộp gỗ kia lại biến mất quỷ dị trở thành một hộp gỗ có màu sắc bình thường.

Lâm Hiên phất tay một cái một đạo bạch quang kéo cái hộp trở về trong tay.

Bề ngoài không có một chút dấu vết hư hoại nào, nhưng không còn ngửi thấy hương khí.

Lâm Hiên lấy tay day trán trên mặt lộ vẻ suy tư.

Hiển nhiên Tử Liên mộc là thứ mà Ngọc La Phong vô cùng thích.

Đương nhiên có thể làm cho Ngọc La Phong sinh trưởng nhanh hơn thì Lâm Hiên chưa dám khẳng định, phải cần có một lượng lớn Tử Liên mộc thử nghiệm mới được.

Phát hiện này khiến Lâm Hiên vô cùng vui mừng thần niệm vừa động, một lần nữa đem đám ma phong thu vào trong túi linh thú.

Sau đó Lâm Hiên bắt đầu khoanh chân ngồi xuống bồ đoàn tập trung tu luyện. Ba ngày kế tiếp hắn liền luyện khí cho đến khi nghe tiếng đập cửa "bang bang" truyền vào tai.

"Lâm tiền bối người có ở trong không, Mang Sơn đại hội bắt đầu rồi."

"Ùa, ta biết rồi."

Lâm Hiên hít vào một hơi chậm rãi thu công, từ trên bồ đoàn đứng dậy đánh ra một đạo pháp quyết đem cấm chế thu hồi.

Chậm rãi mở cửa ra, chỉ thấy một thiếu nữ thân hình thon thả vận thanh y, đang cung kính trang nghiêm đứng đó.

"Tiền bối, sau một canh giờ nữa sẽ chính thức cử hành tại quảng trường Thiên Vân, không biết là người muốn tự mình đi tới hay là để tiểu tì dẫn lối."

"Không cần làm phiền cô nương, Lâm mỗ có thể tự mình đi."

"Vâng." Trên mặt thiếu nữ thoáng hiện vẻ thất vọng đưa tay vỗ vào túi trữ vật, nhu thuận lấy ra một cái ngọc giản.

"Đây là..." Lâm Hiên nhíu mày trong mắt hiện lên một tia khó hiểu.

"Bên trong là là địa đồ Thiên Vân cũng với một số điều cần chú ý trong đấu giá đại hội, và thông tin tiểu tì cũng đã ghi lại cẩn thận, hy vọng có thể trợ giúp tiền bối giúp một tay"

"Ồ?" Lâm Hiên hơi ngạc nhiên tiếp nhận ngọc giản đem thần thức chìm vào trong.

Sau thời gian một nén nhang, Lâm Hiên mới ngẩng đầu ánh mắt nhìn về phía thiếu nữ.

Tiều nha đầu này tư chất tu tiên không đáng nhắc nhưng lại hết sức nhu thuận, tin tức trong ngọc giản này kể ra rõ ràng chi tiết, sợ rằng nàng phải mất mấy ngày mới thu thập và sửa sang lại.

Suy nghĩ một chút hắn từ trong túi trữ vật lấy ra một lọ đan dược cùng với bảy tám khối linh thạch đưa cho nàng.

"Đa tạ tiền bối ban thưởng."

Thiếu nữ mừng rỡ cúi xuống tiền bối thật là hào phóng quá mức.

"Không cần đa lễ, cô tự lo cho mình thật tốt." Lâm Hiên chầm chậm mở miệng, sau đó hóa thành một đạo kinh hồng nhằm hướng quảng trường Thiên Vân mà bay.

Dọc đường có rất nhiều tu sĩ Trúc Cơ kỳ Ngưng Đan kỳ, thậm chí Lâm Hiên nhìn thấy không ít lão quái Nguyên Anh kỳ.

Trong đó có Hắc Mãng phu nhân từng gặp qua một lần, vị nữ tu háo nam sắc này ngồi trong một cái xe hoa do quái thú kéo, mà thân thể của nàng đang dựa vào trong lòng một nam tu mới hơn hai mươi.

Lâm Hiên không khỏi nhìn qua chỉ thấy vị nam tu sĩ kia vô cùng anh tuấn đến có chút yêu dị nhưng bất quá tu vi chỉ là Trúc Cơ kỳ, là một mỹ nam hiếm thấy nhưng mà sắc mặt hắn lại có vẻ tái nhợt. Đã rơi vào tay yêu phụ này, trở thành vật thải dương bổ âm cho thị cuối cùng chỉ có thể là hồn về địa phủ mà thôi.

Đương nhiên, cái này cùng Lâm Hiên không có quan hệ gì, Hắc Mãng phu nhân đi qua nơi nào mấy lão quái Nguyên Anh kỳ thần sắc đều lạnh nhạt.

Về phần mấy tu sĩ cấp thấp bất luận nam nữ tất cả đều câm như hến.

nếu nhìn thấy nữ nhân có dung mạo xinh đẹp hơn thị thì e rằng người đó sẽ gặp họa.

Đang lúc chúng tu sĩ bất an thì kiệu hoa kia đột nhiên dừng lại, ánh mắt của Hắc Mãng phu nhân đảo qua chung quanh cuối cùng rơi trên người Lâm Hiên.

Lúc này lấy tâm cơ Lâm Hiên cũng không khỏi cực kỳ hoảng sợ, chẳng lẽ yêu phụ này đã nhận ra hắn sao?

Điều này là không thể, tâm niệm thay đổi nhanh nhưng biểu hiện ra bên ngoài vẫn tỏ vẻ trầm tĩnh chỉ là ánh mắt như độc xà kia khiến người ta có cảm giác như có kim nhọn sau lưng vậy.

Đáng ghét, nếu chỉ là một Hắc Mãng phu nhân Lâm Hiên cũng không xem vào đâu, nhưng nếu chuyện cản đường cho Hồng Lăng tiên tử bại lộ thì hắn sẽ trở thành cái đích cho đám yêu tu nơi nhắm vào.

Các tu sĩ khác cảm thấy có chút quỷ dị mấy gã xung quanh Lâm Hiên đều lùi lại xung quanh hắn mười thước không có một ai.

Vẻ mặt chúng tu sĩ trở nên khác nhau, có kinh ngạc có thương xót cười trên đau khổ của người khác cũng không ít, mà một số tu sĩ đã nghe nói qua tính tình của yêu phụ này thì cảm thấy khó hiểu.

Hắc Mãng phu nhân đúng là rất thích thái bổ, nhưng cũng rất kén chọn có khả năng lọt vào mắt thị đều là những nam tử anh tuấn vô cùng mà thiếu niên này...

Tu vi không tệ đã đến Ngưng Đan trung kỳ nhưng mà dung mạo lại rất bình thường, Hắc Mãng phu nhân không có khả năng xem trọng chẳng lẽ hai người còn có quan hệ khác?

Làm cho Lâm Hiên cười khổ không thôi là gã nam tử anh tuấn bên cạnh Hắc Mãng phu nhân kia lại dùng ánh mắt cừu hận nhìn qua hắn.

Thời gian chậm rãi trôi qua, rốt cuộc âm thanh của Hắc Mãng phu nhân cũng vang lên:" Vị đạo hữu này có thể vào xe của thiếp nói chuyện được hay không."

"Ha ha, vãn bối cùng phu nhân không có quen biết, cái này e không được tốt lắm."

Lâm Hiên nghe xong tâm ý có chút thả lỏng, yêu phụ nói như vậy hiển nhiên là không giống như đã nhận ra. Kẻ khác sợ này lão yêu bà này còn Lâm Hiên thì không thèm để trong mắt, đương nhiên cũng không hy vọng dây dưa cùng thị.

"Đạo hữu cần gì phải cự tuyệt người ngoài ngàn dặm như vậy, chẳng lẽ còn muốn thiếp tự mình xuống mời sao?" Hắc Mãng phu nhân vuốt lại mấy sợi tóc, thanh âm mềm mại nhưng mà lại ẩn hàm ý tứ uy hiếp.

Tâm niệm Lâm Hiên thay đổi rất nhanh, việc đã đến nước này là phúc không phải họa, là họa thì không tránh khỏi liền cười khổ đi tới.

Mà nam tử anh tuấn Trúc Cơ kỳ đã bị đuổi xuống xe vẻ mặt vô cùng phẫn nộ.

Đối với tên đệ tử thấp giai không biết nặng nhẹ này Lâm Hiên không để trong mắt, toàn bộ tinh lực của hắn đều chú ý vào Hắc Mãng phu nhân.

Cũng may đối phương cũng không có hiển lộ ra ác ý. Lâm Hiên cũng không cho rằng lão yêu bà này có húng thứ làm gì đó với hắn.

Vậy thị có mục đích gì? Lâm Hiên đành cẩn thận đề phòng.

Bên trong xe hoa không rộng lắm Lâm Hiên ngồi xuống đối diện với Hắc Mãng phu nhân.

"Đạo hữu còn trẻ nhưng tu vị lại tinh thâm nhưng ngươi không phải người tu yêu đúng không?."

"Phu nhân nói không sai, Lâm mỗ quả thật là tu tiên giả Nhân Giới, chẳng may bị khe hở không gian hút đến nơi này." Cái này cũng không cần phải dấu diếm, ngược lại càng dễ khiến cho đối phương nghi ngờ.

Hắc Mãng phu nhân gật đầu trên mặt lộ ra vẻ hài lòng tươi cười.

Lúc này xe hoa đã bị một tầng cấm chế bao vậy cho nên hai người nói chuyện không cần cố kỵ.

"Phu nhân gọi vãn bối đến đây không biết có gì phân phó không?" Lâm Hiên có vẻ bất an mở miệng, đương nhiên vẻ mặt này cũng là hắn cố ý giả bộ.

"Đạo hữu không cần kinh nghi, bổn phu nhân cùng ngươi không oán không cừu hiển nhiên sẽ không gia hại ngươi, mà là có một chuyện rất tốt muốn cùng đạo hữu chia hưởng." Hắc Mãng phu nhân cười cười vẻ mặt đầy thành ý.

Lâm Hiên mặt không đổi sắc nói:" Vô công bất thọ lộc, tại hạ cùng với phu nhân không phải là thâm giao, điều này e rằng làm cho ta có chút sợ hãi, không biết phu nhân muốn như thế nào."

Bình tâm mà nói, lời này Lâm Hiên có chút không khách khí, nhưng mà Hắc Mãng phu nhân ngẩn người ra, nhưng không giận mà ngược lại còn tươi cười.

"Đạo hữu thật là người thẳng thắn, bổn phu nhân rất thích những người có sảng khoái như vậy, được rồi bổn phu nhân sẽ đem lý do nói cho ngươi."

"Mời phu phân." Trên mặt Lâm Hiên lộ ra một bộ dáng cung kính.

"Đạo hữu tuy là tu tiên giả đến từ Nhân Giới, nhưng nếu là Ngưng Đan kỳ đối với yêu tộc chắc cũng nắm rõ một chút, đã nghe nói qua Hỏa kỳ lân chưa?"

"Cái gì?" Lâm Hiên ngẩn ngơ vẻ mặt không khỏi có chút cổ quái, hắn lẻn vào Liệt Dương môn chính là vì muốn lợi dụng kỳ lân hỏa mạch luyện đan, nào biết người tính không bằng trời tính, cùng Hồng Lăng tiên tử tranh đấu một phen rồi cả hai bị hút tới Yêu Linh đảo này.

Không có Thiên Trần Đan hỗ trợ ngưng kết Nguyên Anh trở nên rất khó khăn, nội tâm Lâm Hiên âm thầm ảo não không thôi, không nghĩ tới hôm nay lại nghe từ trong miệng yêu phụ tin tức về hỏa mạch kỳ lân.

Sáng mất chiều thu Lâm Hiên không khỏi vừa mừng vừa sợ!

"Hỏa kỳ lân? vãn bối hiển nhiên nghe nói qua chính là thượng cổ kỳ thú trong truyền thuyết, không phải đã sớm phi thăng lên Linh giới rồi sao không lẽ còn ở Yêu Linh đảo này?" Lâm Hiên kiềm chế được biểu tình hưng phấn vẻ mặt nghi hoặc hỏi lại.

"Không, bổn phu nhân chỉ phát hiện ra một cái di tích mà thôi." Hắc mãng đại nhân vẻ mặt tiếc nuối nói.

"Ồ." nếu như quả thật là Hỏa kỳ lân, cho dù là ấu thú thần thông sợ rằng cũng không kém tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ. Địa phương kỳ lân thường lui tới đều là những nơi có tài nguyên địa hỏa phong phú.

"Phu nhân nếu phát hiện huyệt động của Hỏa kỳ lân vì sao không lập tức lấy bảo khố bên trong, tại hạ tu vi thấp kém không biết có thể giúp được cái đây?" Lâm Hiên trầm ngâm trong chốc lát, ngẩng đầu lên âm thanh từ trong miệng có chút khẩn trương.

"Cái này... bổn phu nhân đương nhiên là có lý do."

----------oOo----------

Loading...

Xem tiếp: Chương 729 + 730: Đại Hội Bắt Đầu

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Từ Bắt Đầu Đến Hiện Tại

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 19



Nhật ký chạy trốn tình yêu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 25


Người Con Gái Đáng Yêu Nhất!

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 50


Yêu - Loan

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50