1 GTNV chính:
Hoàng Thảo Vy
Triệu Văn Vũ
Hạ Trung Quân
Nguyễn Anh Tú
Và nhiều nhân vật khác sẽ xuất hiện ở các chương tiếp theo.
-------
Chương 1
Hai năm thấm thoát trôi qua, giờ đây cô đã cầm tờ giấy tốt nghiệp trên tay.
2 Chương 2
"Vy à. . . em có sao không?. . . Vy"
Cả hai người con trai đều đồng thanh cùng một lúc. Triệu Văn Vũ và Hạ Trung Quân đều đang lo lắng cho cô gái này.
3 Chương 3
"Chúng ta về nhé!"
"Vâng"
Cô khóc trong lòng, đã nhiều lần như vậy rồi mà cô vẫn cứ như vậy. Cô không kiềm chế được con tim của mình.
4 Chương 4
Cô đang đánh piano, những nốt nhạc từ từ trầm bổng rồi cao vút. Những người khách ngồi đó, ngắm cô say xưa rồi cô gắng thưởng thức nốt cốc trà trên tay của họ.
5 Chương 5
Ngoài trời mây đen bao phủ, những hạt mưa lại kéo nhau ùa đến gột rửa cho nhân gian.
-----
Năm đó, cô 4 tuổi năm đó cô sống với bà ngoại, hai bà cháu sống ở một xóm nhỏ cùng với những người dân, họ là làng xóm láng giềng.
6 Người đến rồi đi như một cơn gió thoáng qua nhẹ nhàng mà nát mẻ.
Hôm nay, người đi rồi cô sợ hãi vì phải ở lại một mình. Cô sợ một mình, cô sợ coi đơn cô sợ bóng tối.
7 "Tôi đã nói mấy người nhầm số rồi mà!"
"Thưa cô! Cô có phải là người nhà của bà Trịnh không ạ?"
Bà Trịnh? Có phải mẹ không? Mẹ cô sao vậy? Hai bên tai của cô ù ù.
8 Chương 8
Cô đứng trước căn phòng trắng xoá, mẹ cô nằm đó không một động tĩnh gì cả.
Tai sao mẹ cô lại ra đi bỏ mặc cô? Mẹ cô đã làm điều gì sai trái à? Mẹ cô rất lương thiện hiền lành và tốt bụng mà.
9 Chương 9
Cô mệt lắm rồi, chỉ muốn ngủ. Cô ngất đi, mọi người xung quanh đó, những con mắt đổ dồn nhìn về cô và anh.
"Vy vy, em không sao chứ! Tỉnh lại đi"
Anh lay lay người cô, Triệu Văn Vũ chạy lại bế cô vào trong nhà.
10 Chương 10
"Anh đưa em sang Mỹ để chữa trị bệnh nhé!"
------
4 năm sau.
-Harvard University-
"Vy Vy tôi thích bạn!"
Một chàng trai với mái tóc màu vàng, cao dáo, xem chừng có vẻ là con nhà có giáo dục.
11 Chương 11
Chiếc xe ô tô dừng lại trước cửa của nhà hàng lớn, Vũ mở cửa xe bước xuống. Cô cũng đồng thời bước xuống theo. Vũ mặc sơ mi lịch lãm, cô vẫn còn diện cbo mình chiếc áo tốt nghiệp của mình.
12 Chương 12
Căn hộ bốn năm cô ở, giường như là nó rất thân quen giờ lại đột phải về nước. Ba ngày ngắn ngủi ta sẽ tạm biệt nơi này.
Chiếc giường xinh xắn màu xanh lục với những con gấu bông đầy sắc màu.
13 Chương 13
Trên khoang thượng hạng của chiếc máy bay bay từ Mỹ về Việt Nam. Có rất ít người ngồi ở đây, người con gái đeo chiếc kính cận mái tóc buông xõa hai bên tai đeo tai nghe.
14 Chương 14
Giọng nói của cô ngừng lại, tiếng vỗ tay giòn giã vang lên. Cô bước xuống khán đài, tiến lại nơi mà người anh cùng người chị của mình đang ở đó.
15 Chương 15
Gia Viên vẫn không thay đổi, mọi thứ vẫn được bố trí như cũ như khi anh còn ở đây. Mọi thứ càng làm cô nhớ anh hơn, anh ở ngoài đó còn nhớ cô không?
Cô cởi đôi giày xuống, hai chân trần bước vào nhà.