Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 496: Trở Lại Linh Dược Sơn

Chương trước: Chương 495: Thượng Cổ Bí Mật



Thực lực dường như không kém tam đại phái chính đạo.

Tuy hắn có chút kinh ngạc nhưng đã ba ngàn năm nay Linh Dược Sơn luôn là đại phái, chỉ là trước kia còn đem thực lực ẩn giấu lại. Ngoài luyện đan sư cùng với chút số tu sĩ, phần lớn các đệ tử trong môn phái đều phân tán ra các nơi.

Bây giờ tình thế có biến đổi, Linh Dược Sơn đã đem tất cả thực lực quy tập lại, những đệ tử cũ đã trở về tổng đàn, cho nên có quy mô như thế này cũng là bình thường.

Nơi này ngoài hỏa tài nguyên phong phú còn có linh mạch khá rộng rãi, dù tiếp nhận nhiều tu sĩ như vậy cũng không có vấn đề.

Lúc này khóe miệng Lâm Hiên mỉm cười, tốc độ độn quang nhanh chóng thêm ba phần.

"Ồ?"

Mắt thấy đã đến sơn môn đột nhiên Lâm Hiên dừng động quang, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc.

"Đây là chuyện gì?".

Lâm Hiên đem thần thức phát ra, lại phát hiện Cấm chế đại trận chung quanh Linh Dược Sơn đã được mở ra. Không chỉ vậy còn có từng tốp tu sĩ đi tuần tra như là cả môn phái đang gặp đại địch.

Lấy thanh thế Linh Dược Sơn bây giờ đủ cùng chính ma chia ra thế chân vạc. Cho dù âm hồn muốn đánh vào cũng rất khó. Lâm Hiên và hai thiếu nữ đưa mắt nhìn nhau, chẳng lẽ còn thế lực khác có thể gây nguy hiểm nơi đây?

Lâm Hiên vừa mới đến gần sơn môn, lập tức đã có một tốp gồm bảy tu sĩ bay tới.

Lâm Hiên sơ lược đảo qua đã thầm gật đầu, những tu sĩ tuần sơn cảnh giới này đều là Trúc Cơ Kỳ. Hắn cũng không có ý dấu tu vi ung dung đứng đợi bọn họ.

"Vãn bối Linh Dược Sơn Chu Cốc Thiên tham kiến tiền bối, không biết tiền bối thuộc môn phái nào, đến bản môn có sự tình gì chỉ giáo?" Cầm đầu là một lão giả tóc hoa râm, sau khi nhận ra tu vi của Lâm Hiên thì sắc mặt đại biến, nhanh chóng cung kính thi lễ một cái, thái độ không kiêu ngạo cũng không tự ti.

"Quý phái phong sơn thì khi nào vậy, ta đến đây không phải để luyện đan thì làm gì." Lâm Hiên nhìn lão giả, không trả lời vấn đề của hắn.

Những tuần sơn đệ tử kia nghe xong đưa mắt nhìn nhau kinh ngạc không thôi.

"Tiền bối không biết sao? Bản môn từ hơn một tuần trăng trước đã không tiếp đãi khách nhân, tiền bối nếu muốn luyện đan xin phiền ba tuần trăng sau lại tới, hoặc nếu không thì có thể đi phân đàn nơi Thương Nguyệt Thành của bổn môn, nơi đó sẽ giúp các vị đồng đạo luyện đan." Trên mặt lão giả có chút miễn cưỡng nói.

"Ngươi vẫn chưa trả lời ta, vì sao quí phái phải phong sơn?"

"Tiền bối thứ lỗi đây là chuyện trong bổn môn, xin thứ cho vãn bối không tiện bẩm cáo." Lão già cẩn thận mở miệng, những tu sĩ khác cũng lộ vẻ cảnh giác nhưng không hề sợ hãi, đối phương mặc dù là Kết Đan Kỳ cao thủ nhưng nơi này là địa bàn của bổn môn tin tưởng cũng không dám làm ẩu.

Lâm Hiên mỉm cười không có tức giận lại lộ vẻ tán thưởng. Tay trái hắn lật một cái đem một đạo sáng màu xanh lục bắn ra.

"Ngươi nhìn đây là cái gì?"

Lão giả nhất thời ngẩn ngơ rồi theo bản năng giơ tay bắt lấy. Vật kia là một lệnh bài vô danh dùng noãn ngọc chế thành, mặt trên nổi những hoa văn vô cùng tinh xảo, lại khắc một đỉnh lô kỳ lạ trông rất sống động linh khí dạt dào.

"Thiếu... Thiếu môn chủ."

Một lần nữa sắc mặt lão già đại biến, dường như không thể tin nhìn thoáng qua Lâm Hiên rồi cúi người xuống.

Sáu người khác cũng chấn động, nhưng cũng khá nhanh nhẹn sau một thoáng cùng làm lễ kính chào.

Lão giả từ trong lòng lấy ra một cái Truyền Âm Phù đang muốn ném ra, Lâm Hiên lại khoát tay áo: "Không cần phiền toái như vậy."

"Dạ, thiếu chủ." trên mặt Chu Cốc Thiên đầy vẻ cung kính.

"Vừa rồi ta cùng các ngươi chỉ là nói giỡn, bây giờ có thể nói cho ta biết bổn môn vì sao phong sơn như vậy?" Vấn đề này Lâm Hiên đang khó hiểu lần nữa hỏi lại.

"Điều này... Không dám giấu sư thúc vãn bối là thực sự không rõ lắm, một tuần trăng trước sáu đại Chấp pháp trưởng lão truyền xuống mở ra cấm chế toàn phái giới nghiêm, tạm thời cắt đứt tất cả liên hệ cùng ngoại giới." Chu Cốc Thiên thở dài: "Sư điệt thân phận thấp kém chỉ có thể nghe lệnh làm việc, cũng không biết rốt cuộc là vì chuyện gì."

Lâm Hiên nghe được thầm nhíu mày, sáu đại Chấp pháp trưởng lão là ai hắn chưa từng nghe nói qua: "Sư phụ của ta hiện ở đâu?"

"Vãn bối không rõ ràng lắm, chưởng môn chân nhân đã lâu không có xuất hiện." Chu Cốc Thiên cẩn thận trả lời .

Hai đầu mày Lâm Hiên càng nhíu chuyện này hơi kỳ lạ, đáng tiếc vài người đệ tử thân phận quá thấp, từ bọn họ trong miệng cũng rất khó có tin tức cần thiết.

"Được rồi các ngươi đi đi, tự ta có thể trở về động phủ."

"Dạ, thiếu chủ." Mấy người chần chờ một chút khom lưng thi lễ một cái, độn quang rời đi.

Lâm Hiên vẫn đứng ở tại chỗ trầm lặng.

"Thiếu gia, chẳng lẽ bổn môn đang xảy ra biến cố?" Lục Doanh Nhi cẩn thận mở miệng,

Nhưng Lâm Hiên lại lắc đầu: "Không cần lo lắng, có lẽ không phải là chuyện xấu."

"Ồ, thiếu gia nói như vậy chẳng lẽ đã nhìn ra một số manh mối?" Lưu Tâm nhẹ nhàng thở ra.

"Không có, chỉ là một chút cảm giác thôi."

Nhất thời hai thiếu nữ ngẩn ngơ.

"Hai ngươi có điều chưa hiểu, Sáu đại Chấp pháp trưởng lão mặc dù ta chưa từng nghe nói, nhưng đối với bản lĩnh của sư tôn thì rất rõ ràng."

"Sư tôn nắm giữ bổn môn đã có hai hơn trăm năm, tu vi của lão tạm thời không nhắc nhưng luận về tâm cơ cho dù là nguyên anh kì lão quái cũng không bằng, bổn môn đột nhiên phong sơn nhất định là có lý do khác."

Hai thiếu nữ đồng thanh gật đầu, trước khi gặp Lâm Hiên các nàng chỉ là tu sĩ cấp thấp trong bản môn, tự nhiên không có cơ hội tiếp xúc chưởng môn chân nhân, thiếu gia đã nói vậy bổn môn chắc không phải là đang đối đầu cường địch.

Lâm Hiên cầm lệnh phù đem pháp lực rót vào, một đạo sáng màu hồng chói mắt bắn ra, trước mắt sương mù cuồn cuộn một hồi rồi hiện ra một lối đi.

Trấn phái đại trận của Linh Dược Sơn đương nhiên là không tầm thường, nhưng Lâm Hiên đã thiếu chủ tự nhiên là có quyền qua trận.

Hắn hóa thành một đạo kinh hồng mang theo hai thiếu nữ bay vào, rất nhanh lối đi cũng biến mất.

Ba người bay được một lát. Chỉ thấy trên mấy ngọn sơn phong cao tới ngàn trượng các loại thạch ốc ngụ xá mọc lên, ẩn hiện dưới những rừng cây xanh rậm rạp.

Nhìn từ xa ngọn Chủ Phong càng nguy nga trang nghiêm, nơi đó số tu sĩ không nhiều lắm nhưng ai cũng có vẻ khí độ bất phàm.

Không ngờ lần này trở về bổn môn lại biến đổi lớn như vậy. Trên mặt Lâm Hiên có chút kinh ngạc nhưng rất nhanh thần sắc ung dung trở lại bay tới.

Hiện tại ở Chủ Phong phòng ngự càng thêm nghiêm ngặt cấm chế liên hoàn, cho dù là Nguyên Anh kỳ lão quái xông vào cũng phải tốn không ít công sức.

Lục Doanh Nhi và Lưu Tâm thì có chút căng thẳng, đây lần đầu tiên hai nàng về tới thánh địa của bổn môn.

Thỉnh thoảng Lâm Hiên gặp vài tên tu sĩ nhưng hắn đều không nhận ra. Ngoài ra cũng gặp một số tu sĩ tra hỏi, Lâm Hiên tự nhiên là hiển lộ thân phận khiến đối phương vừa mừng vừa sợ dùng ánh mắt tò mò quan sát hắn.

Sau nửa canh giờ Lâm Hiên đã về tới động phủ của mình.

"Được rồi hai ngươi tạm thời ở nơi này nghỉ ngơi, ta đi xử lý chút chuyện trong chốc lát sẽ trở về, khi đó sẽ bố trí chỗ ở gần đây cho hai ngươi." Lâm Hiên mỉm cười dặn dò.

"Gần đây? Không phải ở Chủ Phong này phải là Kết Đan Kỳ sư thúc bá hoặc là bổn môn trung tâm đệ tử mới có thể được cư ngụ sao?" Lưu Tâm có phần thấp thỏm bất an nói.

"Nha đầu ngốc, hai ngươi là tâm phúc của ta, chẳng lẽ còn không thể coi như đệ tử trung tâm của bổn môn. Đúng rồi nếu như có người ngoài hỏi, hai ngươi cứ nói thân phận là ký danh đệ tử của ta là được."

"Thiếu gia an tâm, chúng tiểu tỳ trong lòng hiểu rõ." Hai thiếu nữ nhu thuận nói.

Lâm Hiên gật đầu rồi rời đi động phủ đi ra ngoài.

"Thiếu gia, ngươi chuẩn bị đi tới chỗ nào?" bên trong đầu hắn lại vang lên âm thanh tò mò của Nguyệt Nhi.

"Còn có thể đi chỗ nào, đương nhiên là thăm dò thêm tin tức."

"Vừa rồi trên đường ngươi cũng đã biết Thông Vũ chân nhân đã lâu không có lộ diện, bây giờ là sáu đại Chấp pháp trưởng lão chủ sự, thiếu gia chẳng lẽ định..."

"A đầu ngốc." Lâm Hiên cười mắng một câu: " Sáu đại trưởng lão này tuy ta chưa từng nghe nói nhưng tìm bọn hắn thì có ích gì, cho dù trong đó có kẻ bụng dạ khó lường thì cũng làm được gì..."

"Ý của thiếu gia là…?" Nguyệt Nhi khó hiểu hỏi lại.

"Ngươi đã quên sao, ngoài Thông Vũ chân nhân bổn môn còn có một nhân vật kinh thiên động địa." trên mặt Lâm Hiên lộ ra sắc giảo hoạt.

"Thiếu gia là nói Từ Cẩm Thanh, vị Nguyên Anh trung kì lão quái?"

"Không sai ta còn dám lớn mật trở về, cũng là bởi vì có lão gia hỏa thực lực kinh nhân tọa trấn nơi đây, theo ta được biết lão vô cùng thưởng thức Thông Vũ chân nhân, cho nên bổn môn hẳn là sẽ không phát sinh chuyện gì." Lâm Hiên chậm rãi phân tích nói.

Loading...

Xem tiếp: Chương 497: Xảo Bố Ám Kỳ

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Dụ Hồ Nhập Hộ Khẩu

Thể loại: Huyền Huyễn, Đam Mỹ

Số chương: 42


Hứa Vị Trọng Sinh Ký

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 50



Darling Ngoài Hành Tinh

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10


Cặp Đôi Siêu Quậy - Chiryu Vũ

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 58