Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 497: Xảo Bố Ám Kỳ

Chương trước: Chương 496: Trở Lại Linh Dược Sơn



Lâm Hiên đang bước nhanh về phía trước thì đột nhiên một thân ảnh quen thuộc hiện vào mắt.

Lâm Hiên hơi ngạc nhiên không nghĩ tại bổn môn là tình cờ gặp lại nữ tử này.

Đó là một vị nữ tu Trúc Cơ trung kì niên kỷ khoảng mười bảy mười tám, dung mạo khá mỹ lệ.

"Thiếu chủ!"

Nhìn thấy Lâm Hiên nàng cũng lộ vẻ kinh ngạc, tuy nhiên rất nhanh trong đôi mắt ngọc đã toát lên tia vui sướng. Thân hình chợt lóe lên như làn hương phong tha thướt bay tới phía trước.

Đôi mi cong vút chớp chớp, khẽ chỉnh đốn trang phục rồi cúi người chào Lâm Hiên.

"Diệp tiểu thư sao lại tới nơi này?"

"Không dám nhận xưng hô như thế của thiếu chủ. Người gọi tiểu danh của ta là được." Sắc mặt nữ tử lộ vẻ kính trọng nói.

"Được rồi."

Lâm Hiên cũng không nói thêm về chuyện này. Nữ tử này họ Diệp tên Như. Khi xưa vốn là đại tiểu thư của Diệp gia, một chi nhánh của Linh Dược Sơn. Lâm Hiên đối với bọn họ có ân đức lớn lao. Tự nhiên hắn cũng không quá khách sáo.

"Như nhi theo ta một chút, ta có một số vấn đề muốn hỏi ngươi".

"Dạ, thiếu chủ."

Nữ tử xinh đẹp gật đầu rồi đi trước dẫn đường. Chỉ chốc lát sau hai người đã tới một nơi yên tĩnh.

Đây là một lầu các tinh xảo, trên mặt Lâm Hiên lộ ra vẻ hài lòng. Linh Dược sơn Chủ Phong qua một lần trùng tu so với khi trước thì rộng rãi lộng lẫy hơn rất nhiều.

Lâm Hiên giương tay lên bày ra một vòng cách âm.

Thấy thế Diệp Như khẽ giật mình rồi cắn đôi môi nhỏ mềm mại. Trong lòng nàng có chút tò mò.

"Vì sao Như nhi lại ở chỗ này?"

"Thiếu chủ có điều chưa biết, hiện tại Diệp gia ta đã dời đến Linh Dược Sơn dung nhập vào bổn phái."

Tổ tiên Diệp gia chính là ký danh đệ tử của Thiên Trần chân nhân. Về sau mặc dù trở thành một gia tộc nhưng vẫn có liên hệ khăng khít cùng Linh Dược Sơn. Thêm tình thế khẩn trương hiện nay du nhập vào bổn môn cũng không có gì là lạ.

Huống chi Lâm Hiên còn nhớ Diệp Như từng bái một nữ tu là Uyển Thu làm vi sư. Vị Kết Đan Kỳ nữ trưởng lão này mặc dù Lâm Hiên không quen nhưng ở Linh Dược Sơn cũng rất có địa vị.

Không trách được nữ tử này có thể là đệ tử trung tâm xuất hiện ở Chủ Phong này.

"Ừm, ta vốn rời Linh Dược Sơn đã lâu. Lần này trở về thấy có chút kỳ quái. Cấm chế đại trận vì sao phải mở ra, mà sư tôn đã lâu lại không lộ diện?" Lâm Hiên nhìn Diệp Như một chút rồi ngừng lại.

"Hóa ra thiếu chủ lo lắng về việc này. Người cho là bổn môn đã xảy ra phản loạn?" Diệp Như nhẹ nhàng thở ra, đôi môi anh đào nhỏ nhắn lộ ra nụ cười mỉm.

"Phản loạn thì chưa đến mức. Ta chỉ cảm thấy bầu không khí có chút khác lạ."

"Kia là bản môn cố ý thả ra sương mù che mắt người ngoài mà thôi. Chưởng môn chân nhân không chỉ bình an mà còn có chuyện đại hỉ."

"Đại hỉ?" Lâm Hiên nhíu mày khó hiểu.

"Hơn một tuần trăng trước, chưởng môn chân nhân đã bế quan chuẩn bị trùng kích nguyên anh."

"Cái gì. Sư tôn chuẩn bị kết anh?"

Nhất thời Lâm Hiên chấn động, về chuyện này hắn cũng nghe được một số tin đồn nhưng thời gian còn rất xa. Chẳng lẽ Thông Vũ chân nhân thực sự bước vào Nguyên Anh kỳ mau chóng đến vậy?

"Thiếu gia làm sao vậy."

"Không có. Chỉ là ta quá mức cao hứng mà thôi." Lâm Hiên rất nhanh đã khôi phục vẻ trầm ổn mỉm cười nói.

"Còn về sáu đại Chấp pháp trưởng lão kia như thế nào?"

"Điều này thiếp thân hơi biết một chút. Nghe nói sau khi bổn môn tu sĩ toàn bộ trở về, chỉ là Kết Đan Kỳ trưởng lão đã có hơn trăm người."

"Ồ?" Sắc mặt Lâm Hiên có chút động. Mặc dù hắn biết bổn môn có rất nhiều cao thủ nhưng không nghĩ tới số lượng lại đến kinh người như thế.

"Trong trăm vị sư thúc bá lấy ra sáu người đứng đầu, so với các trưởng lão khác thì cao hơn một bậc. Nghe nói bọn họ đều là Kết Đan Kỳ đỉnh phong. Với lại tu tập đều là đỉnh bậc thần thông. "

Nói tới đây Diệp Như sửa sang lại chút tâm tư, đôi môi anh đào tiếp tục hé mở: "Trong thường ngày sáu đại Chấp pháp trưởng lão giúp đỡ chưởng môn chân nhân quản các việc trong Linh Dược Sơn. Bây giờ chưởng môn bế quan mà thiếu chủ lại đi xa chưa trở về, bọn họ tự nhiên là..."

"Ừm, không cần phải nói thêm. Trong lòng ta đã rõ đương nhiên không có ý khác." Lâm Hiên mỉm cười khoát tay áo. Diệp Như vốn là đang hiểu lầm ý của hắn.

"Vâng."

Nhất thời thiếu nữ ôn nhu cúi đầu im lặng. Vị đại tiểu thư này ngày trước tính tình được nuông chiều. Tuy nhiên từ sau khi phụ thân qua đời đã hiểu chuyện trưởng thành không ít.

Lâm Hiên nhìn nàng trong lòng có chút động: "Như nhi, nghe nói ngươi đã bái Uyển Thu trưởng lão làm sư tôn. Tu vi tăng tiến rất mau chỉ mấy năm mà đã tiến đến Trúc Cơ trung kì."

"Thiếu chủ khen không đúng rồi, tố chất thiếp thân chỉ là tầm thường sao có thế với thiếu chủ là kinh tài tuyệt diễm."

"Kinh tài tuyệt diễm sao!" khóe miệng Lâm Hiên mỉm cười: "Được rồi, không nói những chuyện này nữa. Tương ngộ là có duyên, lễ vật nhỏ này ta tặng cho ngươi."

Lâm Hiên nói xong thò tay vào túi trữ vật lấy ra mấy món đồ.

"Phỉ Thúy trạc thủ này diệu dụng vô cùng. Sau khi đem luyện hóa nó có thể thi triển ra thần thông không nhỏ. Còn có ba hạt trúc cơ đan trung phẩm. Trong khi tu luyện gặp phải bình cảnh sẽ có hỗ trợ không nhỏ." Lâm Hiên nói xong đưa tới trong tay thiếu nữ. "Cái này..." Diệp Như nhất thời ngẩn ngơ. Vòng đeo tay được làm bằng ngọc phỉ thúy này bảo quang lưu chuyển là cực phẩm linh khí hiếm thấy. Còn trung phẩm trúc cơ đan đối với nàng giá trị đến cỡ nào có thể tưởng tượng ra.

Chỉ là trả lời mấy vấn đề nho nhỏ, thiếu chủ có thể tìm một vị kết đan kỳ khác mà hỏi. Sao lại có thể ban cho nàng chỗ tốt lớn cỡ này…

"Sao vậy…?"

"Không, đa tạ thiếu chủ đã ban thưởng." Diệp Như cũng là nữ tử rất thông minh, khẽ uốn lưng ong thi lễ một cái, sắc mặt lại thoáng hồng lên.

"Như nhi, ta có việc phải đi trước không phiền ngươi nữa". Lâm Hiên nói xong thu hồi vòng cách âm hóa thành một đạo sáng màu xanh bay đi. Diệp Như trông theo bóng dáng hắn mà chợt ngẩn ngơ.

Mới phi hành được một đoạn, âm thanh Nguyệt Nhi lại vang lên trong đầu.

"Thiếu gia. Vì sao ngươi lại cho thiếu nữ này nhiều tiện nghi như vậy? Hình như ngươi rất xem trọng nàng à".

"Lại nói hươu nói vượn cái gì?" Lâm Hiên nhíu mày, nha đầu này thật đúng là có những ý nghĩ kỳ lạ.

"Thiếu gia vốn không phải hạng lỗ mãng, nếu không phải là ngươi xem trọng nàng thì ta thực khó hiểu."

"Không có gì. Ta chỉ là lưu một một chút hậu chước về sau thôi." vẻ mặt Lâm Hiên hờ hững mở miệng.

"Chẳng lẽ thiếu gia định đem nàng thu làm nô tỳ?"

"Không." Lâm Hiên lắc đầu: "Khi làm chủ tớ huyết khế nhất định là hai bên phải ngươi tình ta nguyện. Tình huống nữ tử này cùng Doanh nhi, Tâm nhi hoàn toàn bất đồng."

"Bất đồng?"

"Đương nhiên. Hai nha đầu kia chỉ là đệ tử cấp thấp trong bổn môn. Với tư chất bình thường nếu như không có ta hỗ trợ, hai thiếu nữ có khổ tu mấy chục năm chưa chắc đã trúc cơ thành công. Tu vi của hai nàng có tăng tiến được hay không phụ thuộc một phần vào ta".

"Diệp Như thì khác. Tuy ta từng cứu gia tộc nàng nhưng chỉ là phụng mệnh hành sự thôi. Huống chi nữ tử này thân là Diệp gia đại tiểu thư, lại có Uyển Thu kết đan kì trưởng lão làm như sư phụ. Hơn nữa tư chất của nàng không phải tầm thường chính là băng hệ dị linh căn. Chỉ cần không đi sai đường tương lai sẽ kết thành kim đan. Một nữ tử có tiền đồ như vậy ta có tư cách gì thu nàng làm đầy tớ?"

"Cái này…" Nguyệt Nhi có chút choáng váng mấp máy nói: "Thiếu gia ngươi không ưa thích nàng lại không có khả năng thu nhận nàng. Thế sao còn cho nàng lợi ích như vậy?"

"Ha ha. Ai nói ta không thể thu nhận…, không phải ta đã làm như vậy rồi sao".

Trong lòng Nguyệt Nhi có chút buồn bực, nàng vốn cũng rất thông tuệ nhưng so với tâm cơ của thiếu gia thì quả thực như là một xuẩn nha đầu.

"Nguyệt Nhi vừa rồi ngươi cũng cũng thấy. Nữ tử này cũng có chút thông tuệ. Chỉ cần sau này không phải ta yêu cầu quá đáng tin rằng nàng sẽ không từ chối."

"Lại nói thêm, một cái cực phẩm linh khí cùng ba hạt trung phẩm trúc cơ đan ta cũng không để vào mắt" trên mặt Lâm Hiên lộ ra chút ngạo nghễ.

"Thiếu gia, ta nhìn ngươi từng bước bồi sinh thế lực trong bổn môn, ngươi định sau này làm phản sao" Nguyệt Nhi đột nhiên có chút lo lắng hỏi.

"Lại nói bậy. Ta chính là một khổ tu sĩ. Đối với quyền lực không hề có nửa điểm hứng thú. Ta bất đắc dĩ làm như vậy chỉ vì ngày sau muốn trộm phương pháp chế luyện Thiên Trần Đan. Ngươi cũng biết đó ta chỉ là thiếu môn chủ hữu danh vô thực. Mà Thiên Trần Đan chính là bí mật lớn nhất của bổn môn. Thông Vũ lão hồ ly kia quá nửa là sẽ không giao tới tay ta."

"Thiếu gia dự định..."

"Lão đã không cho đương nhiên chỉ có thể chủ động ám đoạt. Tóm lại một câu dù thế nào ta cũng phải đạt được trong tay."

"Đến khi đó có thể sẽ phải trở mặt lại môn phái. Cho nên hiện tại càng tranh thủ được nhiều thì sau cơ hội sẽ càng lớn." trong mắt Lâm Hiên lấp lánh tia sáng trí tuệ.

Loading...

Xem tiếp: Chương 498 + 499: Thấy Mà Kinh Hãi

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Bách Khoa Yêu Thương

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 32



Bà Xã Lương Thiện Của Anh

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 27



Đẹp Trai Là Số 1

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50