Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 370: Nguy Cơ

Chương trước: Chương 369: Đầu Cơ



Tiếng quỷ khóc có uy lực mạnh như thế khiến cho chúng tu sĩ không khỏi hoảng sợ nhìn nhau.

Lan phu nhân hừ lạnh một tiếng, vươn tay vỗ lên túi trữ vật bên hông, một cái trống nhỏ màu vàng được nàng lấy ra.

Mười ngón tay nhanh như đạn đánh từng đạo pháp quyết vào trên mặt trống khiến nó phát ra âm thanh ầm ầm, lúc này mới có thể đem tiếng quỷ khóc kia triệt tiêu.

Các tu sĩ cấp thấp nhẹ thở phào, đối với nàng càng thêm kính phục.

Khóe miệng Lâm Hiên khẽ nhếch lên, tuy rằng không tệ nhưng đối với tu sĩ Kết Đan Kỳ mà nói thì cũng không tính là gì. So với Âm Ba Công của Âu Dương Cầm Tâm thì còn kém xa.

Vừa mới phá giải tiếng khóc chấn động lòng người, còn chưa kịp thở thì dị biến lại phát sinh.

Mây đen kia càng lúc càng cuồn cuộn kịch liệt, đột nhiên hai bên tách ra, để lộ ra một cái đầu lâu cực kỳ to lớn.

Khô lâu kia cao khoảng hơn mười trượng, hai mắt phát ra lục quang quỷ dị, trên trán lại có hai sừng, nhìn qua thì quỷ dị vô cùng.

Nhưng làm cho mọi người kinh hãi không phải là hình dáng dữ tợn đó, mà chính là ma khí kinh người của nó.

“Vật ấy chẳng lẽ là…….”

Ý niệm này vừa mới lóe lên trong đầu Lâm Hiên thì khô lâu kia đột nhiên mở to cái miệng máu, lộ ra răng nanh sắc nhọn đen thui đang tỏa sáng. Sau đó nó phun ra một đạo huyết quang đường kính mấy trượng.

Tất cả mọi người đều bị thanh thế kinh người đó làm cho ngây ngốc.

Trận pháp cảm ứng được nguy hiểm, liền tự động mở ra một cái quang tráo phòng ngự, quang mạc màu lam kia lại một lần nữa xuất hiện trên đỉnh đầu.

Nhưng lúc này đây không ai cảm thấy an toàn, ngược lại chỉ cảm thấy lạnh sống lưng. Một kích kia ẩn chứa lượng ma khí vô cùng vô tận, đại trận có chống đỡ được hay không vẫn còn là một vấn đề.

Ngay sau đó, huyết quang cùng với lam quang va vào nhau, toàn bộ đại địa đều rung chuyển không ngừng.

Chỉ có ba cao thủ Kết Đan Kỳ vẫn còn duy trì vẻ trấn định, nghiêm túc chỉ đạo các tu sĩ khác. Đệ tử Sở gia khôi phục sự tỉnh táo đầu tiên, Sở Chu sắc mặt tái nhợt, vội vàng lấy lệnh kỳ từ trong túi trữ vật ra. Sau khi liên tục huy động vài cái thì quang mạc màu lam tưởng chừng như lung lay sắp đổ lại một lần nữa sáng lên.

Không ít người âm thầm hít vào một ngụm lương khí, nhưng ngay sau đó lại cứng họng.

Ma khí quấn quanh trên sừng của khô lâu kia, sau đó từ phía trên đánh ra hai tia chớp màu đen xuống quang mạc, khiến nó lại một lần nữa lung lay sắp đổ.

Sắc mặt Lan phu nhân âm hàn, vung tay lên, hơn hai mươi tu sĩ lập tức chạy ra ngoài pháp trận. Cầm đầu chính là một lão giả Trúc Cơ Hậu Kỳ, dưới sự hướng dẫn của hắn, vô số linh phù, pháp thuật và bảo vật được xuất ra.

Công kích như mưa phóng về phía khô lâu kia.

Oanh, bốn phía xung quanh khô lâu kia đột nhiên không hề có dấu hiệu, xuất hiện vô số ma trơi xanh biếc đem tất cả công kích nuốt hết. Những tu sĩ này sắc mặt đều trắng nhợt, bởi vì bọn họ cảm giác được liên hệ giữa mình và bảo vật đã bị cắt đứt.

Nhưng đây chỉ mới là bắt đầu.

Hai mắt khô lâu kia lóe ra lục mang, ma trơi bốn phía lập tức tản ra bay về phía những tu sĩ này.

“Nguy hiểm, mau quay lại!” Lâm Hiên biến sắc.

Nhưng đã quá muộn, tu sĩ cấp thấp vốn độn quang quá chậm, ngoại trừ hai ba người vận khí tốt có thể chui vào đại trận thì những người khác đều bị nuốt hết.

Tiếng kêu thê lương thảm thiết làm cho những tu sĩ còn lại tái nhợt, thân thể của không ít người đã bị hóa thành tro, mà nguyên thần lại còn thống khổ giãy dụa. Cũng không biết đây là loại ma trơi gì mà còn có khả năng trừu hồn luyện phách như thế.

Lâm Hiên nhíu mày, hành động này của đối phương hiển nhiên là muốn đả kích sĩ khí của tu sĩ.

“Nguyệt nhi, ngươi có biết lai lịch của khô lâu quỷ dị này không?”

Mặc dù ma quỷ là từ con người mà ra, nhưng khi thành âm hồn còn học thêm các loại công pháp, so với tu sĩ cũng có chỗ giống nhau. Cảnh giới của Nguyệt nhi đã đạt đến cấp bậc Quỷ Vương, không biết là có thể nhìn ra manh mối gì trong đó không.

“Không rõ lắm, chẳng qua vật đó là do ba tên âm hồn cấp cao thao túng nên mới có uy lực như vậy. Thiếu gia cũng phải cẩn thận một chút.” Từ trong thần thức truyền đến tiếng trả lời của một người con gái, trong giọng nói lộ ra sự quan tâm.

“Yên tâm đi, ta đã biết.” Lâm Hiên tự nhiên không phải loại người dễ xúc động.

Hắn và Nguyệt nhi vừa mới hàn huyên vài câu thì đã có tiếng Lan phu nhân truyền tới: “Hai vị đạo hữu, cao sĩ cấp thấp không thể chống lại khô lâu quỷ dị này được, có lẽ chúng ta nên đồng loạt ra tay.”

“Chúng ta…..” Trong mắt Vương Bằng hiện lên một tia do dự, hắn tuy là tu sĩ Kết Đan Kỳ nhưng nhìn thảm trạng của những tu sĩ vừa chết khiến cho hắn phát lạnh, cảm giác sợ hãi.

Khô lâu kia rất quỷ dị, ma khí kinh người, cho dù ba người liên thủ thì có đối phó được hay không vẫn còn là vấn đề….

Rõ ràng chỉ là kéo dài thời gian, cũng không nên lật thuyền trong mương. Nhưng hắn không nghĩ lại gặp cảnh này.

“Sao vậy, Vương đạo hữu không muốn ra tay à?” Lúc này sắc mặt Lan phu nhân đã trở nên âm hàn.

“Không phải, ta….” Ánh mắt Vương Bằng trốn tránh, nói chuyện lại do dự.

“Vương đạo hữu, tình thế hiện tại ngươi cũng thấy đấy, nếu chúng ta không ra tay thì trận pháp này sớm muộn cũng sẽ bị phá. Khi đó đừng nói là kéo dài thời gian một ngày mà ngay cả đại cục chỉ sợ sẽ dễ dàng bị phá hỏng. Đương nhiên nếu đạo hữu không muốn chiến đấu thì Lý mỗ cũng không biết nói gì, khi âm hồn phá trận thì không biết ai sẽ còn sống đây.” Lâm Hiên lạnh lùng nói.

Nhìn thấy ánh mắt không tốt của hai đồng bạn hướng về phía mình, Vương Bằng cũng không phải kẻ ngốc, biết không thể tiếp tục trốn tránh liền cười khan nói: “Ha ha, Lan phu nhân cùng Lý huynh đã hiểu lầm, Vương mỗ làm gì có ý này, đi thôi, chúng ta cùng nhau nghênh địch.”

“Vậy mới đúng chứ.” Lan phu nhân mừng rỡ, quay lại phân phó: “Sở Chu, việc ở đây tạm thời giao lại cho ngươi.”

Tuy rằng bên trong vẫn còn hơn hai trăm tu sĩ, Sở Chu cũng không phải là người có tu vi cao nhất, nhưng hắn thông minh tháo vát, làm việc rất có tài. Hơn nữa còn có mười đệ tử Sở gia phụ tá cho nên giao cho hắn chỉ huy là lựa chọn tốt nhất.

Lâm Hiên gật gật đầu, Vương Bằng cũng không nói gì. Hai người và Lan phu nhân đều tự hóa thành một đạo độn quang bay ra ngoài.

Khô lâu kia đã ngừng công kích đại trận, chậm rãi há miệng, ma khí cuồn cuộn đem tất cả nguyên thần của tu sĩ trong ma trơi hút vào.

Tẩm bổ!

Đáng giận, cho dù là Lâm Hiên thì cũng vô cùng giận dữ. Lan phu nhân khẽ quát một tiếng, vươn tay vỗ lên túi trữ vật, bạch quang chớp động , một kiện pháp bảo được lấy ra.

Thần thức Lâm Hiên đảo qua, hai mắt có chút đăm chiêu, cho dù kiến thức của hắn rộng lớn nhưng cũng chưa từng thấy bảo vật như vậy. Trên bàn tay nhỏ xinh là một cái lược bằng ngà voi trắng như ngọc.

Loading...

Xem tiếp: Chương 371: Khiếp Sợ

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Vợ Chồng Thực Tập

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 9


Tình Yêu Cũng Giống Như Tiền Vậy

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 28



Zuckerberg Identity

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 11


Long Duyên

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 9