Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 369: Đầu Cơ

Chương trước: Chương 368: Tụ Phách Đan



“Là gì vậy?” Tên tu sĩ mập mạp gọi là Vương Bằng kia không nhịn được hỏi.

“Những cái khác thì không rõ lắm, chẳng qua có thể khẳng định được hai điểm. Thứ nhất khi Quỷ Vương ăn Tụ Phách Đan, về sau tu luyện sẽ khó khăn hơn rất nhiều, nếu muốn thăng cấp thì nhất định phải trả một cái giá gấp mấy lần so với trước kia.”

“Thứ hai, cho dù Quỷ Vương tâm trí cứng cỏi thì cuộc đời này nhiều nhất cũng chỉ có thể tu luyện tới Kết Đan Kỳ đại viên mãn, tuyệt đối không thể thăng cấp đến Quỷ Đế.”

“Thì ra là thế.” Lâm Hiên gật gật đầu, thiên đạo đều có quy luật, như vậy mới tính là hợp tình hợp lý.

Chẳng qua mặc dù như thế nhưng vẫn có rất nhiều Quỷ Vương ăn loại đan này. Ở Nhân Gian Giới, nếu có thân thể thì hành động tiện hơn rất nhiều, nếu chỉ là hồn phách vô hình thì phải chịu rất nhiều hạn chế.

Thứ hai, cũng giống như sự khó khăn của tu sĩ nhân loại khi Kết Anh, âm hồn muốn tiến giai trở thành Quỷ Đế tỷ lệ cũng rất thấp. Cho nên mặc dù biết rõ tai họa ngầm trong loại đan này rất nhiều, nhưng các Quỷ Vương vẫn như cũ không quan tâm.

Ba tên trước mắt hiển nhiên chính là loại này.

Một trận quỷ khóc truyền đến, âm phong ở phía xa bắt đầu nổi lên, mây đen hướng bên này trôi tới.

“Chúng ta nên ngăn địch như thế nào, hai vị đạo hữu có ý kiến gì tốt không?” Lan phu nhân đột nhiên mở miệng nói.

“Không có gì, binh tới tướng ngăn, nước đến đất ngăn, cứ tận lực kéo dài thời gian là được.”

Lâm Hiên cũng không quay đầu lại, yên lặng nhìn chăm chú về phía trước. Nhìn vẻ bề ngoài thì thực lực âm hồn xem ra cũng không mạnh hơn nhiều lắm so với phe mình. Tuy rằng số lượng hơn gấp đôi nhưng Quỷ Vương thì chỉ có ba tên mà thôi. Có cấm chế hỗ trợ, đừng nói là kéo dài mà thậm chí đại chiến một trận cũng có khả năng.

Cho nên tâm lý khẩn trương của các tu sĩ đều giảm bớt, mỗi người đều thở phào một hơi. Nhưng ánh mắt Lâm Hiên lại có điểm lo lắng.

Chỉ số thông mình của những âm hồn lệ phách này cũng không thấp hơn so với nhân loại, lại còn nằm gai nếm mật mấy vạn năm. Đã quyết tâm tiêu diệt tu sĩ bên ngoài Quỷ La Thành thì tại sao lại chỉ phái quân đến ít như vậy.

Đến tột cùng là quỷ vật khinh địch, hay là vẫn còn âm mưu phía sau?

Trong khoảng thời gian ngắn Lâm Hiên cũng vô pháp phán đoán, chỉ có thể tự nhắc nhở mình phải cẩn thận hơn một chút.

Vừa mới nghĩ đến đây thì âm hồn đã bắt đầu tấn công.

Từ trong mây đen kia bay vụt ra vô số quang trụ, linh khí hỗn loạn, một tia chớp màu đen xé không đánh xuống phía dưới.

Các tu sĩ cũng không dám chậm trễ, Sở Chu kia bay lên trước, phất trận kỳ trong tay phát động cấm chế. Một tầng quang mạc màu lam xuất hiện trên không trung, không chỉ tiếp nhận công kích như mưa của âm hồn mà từ bên trong còn phóng ra vô số linh khí dạng mũi nhọn, phản kích lại đối phương.

Lâm Hiên âm thầm gật đầu, uy lực của Côn Dương Lạc Kim Trận quả nhiên không phải là nhỏ.

Nhưng số lượng âm hồn quá động, nếu chúng cứ tiếp tục công kích thì trận pháp mặc dù thần diệu nhưng cũng không kiên trì được bao lâu.

Lan phu nhân tự nhiên cũng nhìn ra được điểm ấy, lệnh kỳ trong tay vung lên, lập tức có một đội tu sĩ bay ra ngoài. Mục tiêu của bọn họ không phải là phá địch mà chính là những âm hồn ở gần đang quấy phá.

Mà những tu sĩ khác trong trận pháp cũng không hề nhàn rỗi, đều sử dụng các loại pháp thuật phòng ngự ngăn chặn công kích của âm hồn, mục đích kéo dài thời gian đã thể hiện rõ.

Bởi vì Quỷ Vương chưa ra tay cho nên ba người Lâm Hiên cũng không hành động, chỉ là thả thần thức ra quan sát cử động của đối phương.

Xa xa truyền tới tiếng bạo liệt, hiển nhiên hai sinh môn khác cũng đã bắt đầu chiến đấu kịch liệt.

Âm phong gào thét, tiếng quỷ khóc thảm thiết, các quang trụ đủ màu sắc bắn ra loạn xạ.

Nhìn vào tình hình hiện tại thì hai bên dường như đang đánh ngang tay, các tu sĩ không cầu lập công, chỉ cầu bình an. Loại cục diện không thắng không bại này đã gãi đúng chỗ ngứa khiến cho các tu sĩ rất hưng phấn. Nhưng cuộc vui quá ngắn, rất nhanh tình thế đã bắt đầu phát sinh biến hóa.

Công kích vừa rồi bất quá chỉ là thăm dò mà thôi.

Cơ hồ không có dấu hiệu báo trước, các lệ quỷ đột nhiên đình chỉ công kích, các loại pháp thuật đột nhiên ngừng lại, lập tức khôi phục vẻ yên tĩnh.

Các tu sĩ nhìn nhau, không biết ai là người dừng tay đầu tiên nhưng sau đó những người khác cũng liên tiếp thu hồi pháp thuật linh khí.

“Lan phu nhân, Lý huynh, đây là chuyện gì?” Vương Bằng lộ vẻ kinh nghi.

Lâm Hiên đem thần thức thả ra, nhưng mây đen hơn mười trượng phía trước lại bị một tầng cấm chế cổ quái bao lại, thần thức mới vừa tiếp xúc liền bị bắn ngược trở về.

Lâm Hiên rốt cuộc biến sắc.

“Không rõ ràng lắm, hình như đối phương chuẩn bị một đợt tấn công khác lợi hại hơn. Lấy ý kiến của tại hạ thì chúng ta hãy dẫn đầu một nhóm người ra ngoài chém giết, tuyệt không nên ở trong ngày chờ chết.” Thần tình Lâm Hiên ngưng trọng đề nghị.

“Cái này…..” Trên mặt Lan phu nhân hiện lên vẻ khó xử.

“Không ổn, vạn nhất đây là cạm bẫy do âm hồn thiết lập, chúng ta ra ngoài chẳng phải là chui đầu vào lưới sao? Dù sao cũng chỉ là kéo dài thời gian, chúng ta không cần ra ngoài, đối phương cũng không nhất định có thể công kích được cấm chế này.” Vương Bằng do dự một chút, lắc đầu nói.

Trong lòng Lâm Hiên giận dữ, người này đúng là nhát như chuột: “Lan đạo hữu cũng cho rằng như thế sao?”

“Ưh, thiếp thân nghĩ lời Vương huynh nói cũng có lý, những âm hồn đó gian trá xảo quyệt, chúng ta không thể bước vào cạm bẫy của chúng a. Dựa vào trận pháp này, lấy tĩnh chế động thì vẫn là tốt hơn.” Lan phu nhân cúi đầu, tránh khỏi ánh mắt Lâm Hiên.

“Nếu như vậy thì cứ y như lời hai vị nói!” Sắc mặt Lâm Hiên đã khôi phục lại sự bình tĩnh, nhàn nhạt mở miệng nói.

Vương Bằng cùng Lan phu nhân sửng sốt, có chút kinh ngạc nhìn thoáng qua Lâm Hiên. Kỳ thật trong lòng bọn họ cũng biết đề nghị vừa rồi có lý, nhưng mục đích lúc này đây không phải là cùng âm hồn quyết sống chết, mà là kéo dài thời gian. Cho nên mỗi người đều yêu quý tính mạng của mình, không muốn mạo hiểm.

Lấy tài trí Lâm Hiên tại sao lại không rõ suy nghĩ trong lòng hai người, nếu bọn họ không nguyện ý xuất lực thì bản thân có khuyên can cũng không ích gì. Cái gì mà lấy tĩnh chế động, bất quá chỉ là sợ chết mà viện cớ thôi.

Đối với hai đồng minh này trong lòng Lâm Hiên mặc dù cảm thấy khó chịu, nhưng cũng sẽ không ngu ngốc ra mặt. Bởi vì cho dù có hậu quả xấu gì đi nữa thì Lâm Hiên cũng không sợ, lấy thần thông và bảo vật của hắn thì trừ phi là Quỷ Đế đích thân tới, nếu không chỉ bằng vào vài tên Quỷ Vương căn bản không ngăn được hắn.

Cho dù cuối cùng có kết cục xấu như thế nào thì cũng chỉ là hai người này gánh hết, trên mặt Lâm Hiên lộ ra một tia châm chọc, ngậm miệng không nói thêm gì nữa.

Không có mệnh lệnh của ba vị cao thủ Kết Đan Kỳ đầu lĩnh, những tu sĩ khác cũng sẽ không tự ý ra tay. Trong khoảng thời gian ngắn tràng diện lâm vào yên lặng.

Sau thời gian nửa chén trà nhỏ, dị biến xuất hiện, âm hồn ẩn thân trong mây đen kia đột nhiên kịch liệt nổi dậy, hơn nữa màu sắc cũng bắt đầu biến hóa. Từ trong mây đen phát ra ánh sáng, tiếp theo là tiếng quỷ khóc phô thiên cái địa truyền tới. Lấy tu vi của Lâm Hiên mà cũng cảm thấy màng nhĩ chấn động, vội vàng vận pháp lực mới có thể chống lại.

Loading...

Xem tiếp: Chương 370: Nguy Cơ

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Dụ Dỗ Đại Thần

Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị

Số chương: 79



Hoàn Châu Y Chi Tiên Ca Ca

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 59


Giết Người App

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 12