261 Đêm nay, Đằng Cận Tư uống đến say mèm, nói nhảm không ít, ba người Quan Hạo Lê nghe đến tấm tắc, quả nhiên say rượu nói lời thật! Lúc A Tư không tỉnh táo vô cùng đáng yêu, làm cho người khác có một loại kích động muốn chà đạp, nhưng bọn anh vẫn nhịn được, không thể vì vui sướng nhất thời, mặc dù sư tử say, nhưng vẫn là sư tử, khi tức giận vẫn rất kinh khủng.
262 Thứ hai bình tĩnh trôi qua, tất cả đều như thường, mặc dù Lương Chân Chân rất thắc mắc thái độ của tổng biên tập, hình như người ta không tìm mình, giống như chưa hề xảy ra chuyện gì, cô cũng vui vẻ dễ chịu.
263 Trong nháy mắt bước vào cửa, Lương Chân Chân chỉ cảm thấy chuyện cũ tái diễn lần nữa, ngón tay không tự chủ siết chặt váy, cô phải cố gắng bao nhiêu mới đi vào đây được.
264 Lương Chân Chân bị lời nói và động tác của anh làm giận đến sôi máu, bên tai là vùng mẫn cảm của cô, mà cố tình người đàn ông này hiểu rõ cơ thể của cô như lòng bàn tay! Thật sự làm cho cô rất tức giận, nghiêng đầu qua muốn né tránh anh, nhưng không ngờ đúng lúc đôi môi chạm sát qua khóe môi anh, nhất thời mặt cô đỏ rực.
265 Sau khi về đến nhà Lương Chân Chân liền ngã xuống giường, trong đầu rối loạn, cô kinh ngạc vuốt ve đôi môi, chỉ cảm thấy nhiệt độ trên đó thật dọa người, trên gương mặt không tự chủ được đỏ lên, cầm con thỏ bông ở đầu giưởng lên hung hăng giày xéo, coi nó như người nào đó.
266 Lúc Tiết Giai Ny lái xe đưa Uý Hợp Hợp đến cửa khách sạn, Thư Nhĩ Hoàng đã chờ sẵn ở đó, ba người các cô đều có dự cảm tối nay Hợp Hợp sẽ bị "trừng phạt" nghiêm khắc, nhìn dáng vẻ người đàn ông của cô thì đã biết tìm cô cả một đêm, trong lòng khẳng định rất nóng nảy.
267 Trở lại chỗ ngồi, Lương Chân Chân liếc mắt nhìn Lâm Tịnh đang gục xuống bàn ngủ say sưa, trong lòng thở dài, loại chuyện tình bạn như vậy chỉ có thể thuận theo tự nhiên, nhất là quan hệ đồng nghiệp, tương lai xảy ra chuyện gì, không ai biết trước được, đương nhiên có thể trở thành bạn là tốt nhất, không thể trở thành bạn tốt là do không có duyên phận, không cưỡng cầu được, nghĩ thoáng là được rồi.
268 Đằng Cận Tư gắp miếng đậu hủ cho cô lần nữa, "Ngoan, thích thì ăn nhiều chút. ""Ai cần anh gắp thức ăn cho tôi! Tự tôi có tay!" Lương Chân Chân có loại kích động muốn đâm nát miếng đậu hủ trong chén ra, tức giận trợn trừng mắt nhìn người đàn ông ngồi ở bên cạnh cô.
269 Nam Hoa Cẩn ném cho anh một cái ánh mắt cậu thật có tiền đồ, sau đó cầm khăn giấy lên lau miệng đứng dậy chuẩn bị rời đi, lại bị gọi lại. "Này! Tam ca anh đừng đi thật chứ? Chúng ta còn tỉnh thì phải phụ trách đưa bọn họ về thôi.
270 Lương Chân Chân ưm ưm a a giơ quả đấm nhỏ kháng nghị, nhưng tiếc rằng người đàn ông này siết chặt tay cô, vốn không có cách nào lay động, nụ hôn nóng bỏng thiêu đốt khiến cả người cô nóng lên, cộng thêm do rượu, cô đã không còn ý thức để suy nghĩ, trong đầu hoàn toàn hỗn độn, trong cổ họng vô thức phát ra một tiếng rên nhẹ mềm mại đáng yêu.
271 “Ưmh…” Lương Chân Chân khẽ nhếch môi đỏ mọng nũng nịu hừ một tiếng, âm thanh kéo dài thật dài, ngọt đến chảy nước. Trong con ngươi đen như mực của Đằng Cận Tư lập lòe nhiều đốm lửa nhỏ, cúi người ngậm viên anh đào ướt át tươi đẹp, lưỡi trơn trượt lượn vòng quanh trái nhỏ, trêu chọc, cho đến khi người nào đó “A a” ra tiếng, hình như không chịu nổi cả hai loại kích thích, nhưng anh vẫn không quan tâm như trước, đầu lưỡi bắt đầu di chuyển xuống dưới, linh hoạt lật, liếm, liếm cho đến khi đẫy đà trước ngực cô ướt át toàn bộ, ngứa, tê tê, trong phòng mở nhiệt độ rất thấp, trên người hai người đều không một mảnh vải, khó tránh khỏi sẽ thấy từng đợt lạnh lẽo đánh tới, da thịt Lương Chân Chân lộ ra trong không khí nổi lên từng viên bi nhỏ, lạnh đến mức cô ra sức chui vào trong lòng anh, theo bản năng tới gần nguồn nhiệt ấm áp.
272 Hậu quả của cả đêm tận tình và say rượu luôn luôn là ngày hôm sau khi rời giường đầu đau muốn nứt, toàn thân đau nhức, Lương Chân Chân cũng không ngoại lệ, xoa xoa đầu, cô hoàn toàn không có ấn tượng với lửa nóng triền miên đêm qua, cô vẫn cho rằng đó là di chứng sau say rượu, trong lòng còn âm thầm thề, về sau không uống rượu, thật khó chịu!Còn nữa, rốt cuộc tối hôm qua cô trở về như thế nào? Sao không có chút ấn tượng nào? Mở mắt liếc nhìn trần nhà, phát hiện khác thường xa lạ, vốn không phải căn phòng của cô, kêu thảm trở mình, lại không ngờ chạm vào người đàn ông trần trụi ở sau lưng, bị sợ đến giật cả mình, ngón tay cầm góc chăn lên, hơi híp mắt xem xét bên trong, phát hiện mình và người đàn ông kia đều không một mảnh vải, trần trụi nằm chung trên một chiếc giường.
273 Cô cảm thấy rõ ràng anh đang tồn tại trong cơ thể mình, mỗi một lần mạch máu của anh đập nhịp nhàng đều khiến cho cô không nhịn được mà phát run, mỗi lần hô hấp, anh sẽ phấn chấn sau đó nhẹ nhàng khẽ động, thân thể của cô nhanh chóng xụi lơ xuống, không còn chút hơi sức nào chống lại anh, chân định đạp anh cũng chậm rãi cong lên, có một rung động khó nhịn.
274 “Nai con, tin tưởng anh được không? Anh sẽ chăm sóc tốt cho em, thương em, yêu em cả đời, sẽ không để cho bất kỳ ai bắt nạt em. ” Kiên định và thâm tình chân thành trong tròng mắt đen của anh khiến lòng Lương Chân Chân rung động, nơi trái tim cũng không kiềm chế được mà đập loạn, một âm thanh đang nói: tin tưởng anh ấy, tin tưởng anh ấy đi! Khó mà gặp được một người đàn ông thâm tình với mình như vậy, cho dù sau ba năm anh vẫn không thay lòng; một âm thanh khác lại đang nói: không thể đồng ý, cô quên chuyện ba năm trước đây? Cô quên vì sao không có đứa bé?“Tôi đói rồi.
275 Sáng ngày hôm sau, Lương Chân Chân rời giường liền phát hiện mình mang theo hai con mắt gấu mèo dọa người, cho dù dùng phấn mắt hay kem chống nắng đều không thể che vết đen dày đặc, kêu rên một tiếng, trong lòng hận chết Đằng Cận Tư, đều bởi vì anh, làm hại mình buổi tối không ngủ được, lăn qua lộn lại như vậy trông trời sáng, khiến cho hôm nay cô không có cách nào ra cửa gặp người rồi.
276 Lương Chân Chân có cảm giác giận dễ sợ, nhưng lần nào cũng không có biện pháp, dù sao tổng biên tập rất coi trọng cuộc phỏng vấn này, cô chỉ có thể buông bỏ chút cảm xúc cá nhân, nghiêm túc thực hiện công việc.
277 Bên trong phòng khách, Đằng Cận Tư và Thẩm Bác Sinh ngồi đối mặt, quan sát lẫn nhau, trong mắt đều mang theo đánh giá kỹ, xét về khí thế, dĩ nhiên là Đằng Cận Tư hơn một bậc.
278 Lời này vừa nói ra, phía dưới hoàn toàn xôn xao, mọi người nghẹn họng nhìn trân trối, tiếng hút khí liên tiếp, không thể tin nhìn người đứng trên bục Đằng Cận Tư, giọng điệu của anh một chút cũng không hề giống đang nói đùa, vẻ mặt nghiêm túc khiến cho lòng người sinh ra nghi vấn, đều không rõ đến tột cùng Lương Chân Chân có sức quyến rũ gì khiến cho Đằng thiếu bị mê hoặc đến thần hồn điên đảo, không tiếc tổ chức họp báo thông báo với nhân dân cả nước về quan hệ giữa bọn họ, còn nói cô ta là bà xã do anh nhận định.
279 Lúc Lương Chân Chân quay đầu nhìn, cũng hoàn toàn ngây ngẩn cả người, đúng là hai người này giống như hẹn trước, lại có thể mở họp báo cùng một lúc, nói nội dung đều liên quan đến cô, Thẩm Bác Sinh thâm tình nói những lời kia khiến trong lòng cô có cảm giác không nói nên lời, không biết là nên vui mừng hay còn lo lắng, xem ra, cô không muốn nổi tiếng cũng khó rồi.
280 "Hơn nữa, có lần tôi còn nhìn thấy cô ta và trưởng ban Tống nói chuyện ở phòng trà nước, có vẻ rất thân thiết. ""Cô nói cái gì? Chân Chân rất thân thiết với học trưởng sao?" Cảm xúc của Lâm Tịnh rất kích động, từ ngày đầu tiên cô vào trong Đài, đã nói rõ với Lương Chân Chân là mình thích Tống Tử Quân, điều đó dường như đã trở thành bí mật được công nhận trong đài, cũng là ranh giới cuối cùng của cô, cô có thể không thèm quan tâm tới ánh mắt của tất cả mọi người mà chơi chung với Lương Chân Chân, nhưng không có cách nào không quan tâm chuyện Lương Chân Chân thân thiết với người trong lòng của mình, loại cảm giác này khiến cho cô rất không thoải mái.