41 Trong đại điện, không khí lắng đọng, thị vệ, đại thần đứng đầy hai bên đại điện, tất cả mọi người đều vô cùng căng thẳng. Unasu và Minue càng gắt gao phòng vệ bên cạnh Menfuisu.
42 “Muộn thế này rồi, sao hoàng đế Ragashu còn chưa tới?” Menfuisu khó hiểu hỏi. Yến hội đã bắt đầu từ lâu, nhưng nhân vật chính lại chậm chạp chưa tới, các vị đại thần đều ngồi ngay ngắn giơ ly rượu run rẩy nhìn về phía cửa cung.
43 Ari sắp xếp lại các tư liệu của Hạ Ai Cập xong xuôi, cầm một chồng văn tự viết trên giấy papyrus đi về phía phòng nghị sự, chuẩn bị bỏ vào trong tủ hồ sơ.
44 rong phòng hoàn toàn yên tĩnh, Ragashu đánh giá thị nữ trước mặt, cười khẽ, “Nàng muốn làm hoàng phi của ta ư? Ta tin rằng toàn bộ hoàng cung Ai Cập đều biết, ta thích nữ hoàng Asisu, ta ái mộ nàng ấy đã lâu, khát khao được thành thân với nàng ấy, sao nàng có thể so với nữ hoàng được chứ?” Yuuki không thèm để ý tới giọng điệu mỉa mai của hắn, ngồi xuống nhuyễn sạp, ngay cả lễ nghi tối thiểu cũng không màng.
45 “Cái gì? !” Tử Huyền hoảng hốt đứng dậy: “Ngươi nói công chúa ư?” Ari thấy phản ứng của Tử Huyền, ngạc nhiên hỏi: “Nữ hoàng, người làm sao vậy?” Tử Huyền ngây người một lúc, trả lời qua loa, “À, Ari, lần trước ta bị đập đầu ở Assyria, có rất nhiều chuyện không nhớ rõ, nên ngươi nhắc tới công chúa Mitamun của Hittite, ta hoàn toàn không nhớ gì hết.
46 “Đây là giường của bản cung! Đây là tủ của bản cung! Cái gương này là của bản cung!” “…” “Đây là sách của bản cung! Đây là bàn của bản cung! Nhuyễn đệm này của bản cung! A aaaa, cả tấm màn sa này cũng là của bản cung!!!” “…” Được! Ngay cả rèm cửa sổ cũng là của cô! -_-# Người kia vui vẻ lăn qua lăn lại trong phòng, xong lại tiếp tục chiến đấu ở một góc khác, mở rương y phục.
47 “Hoàng tử đến rồi ư?!” “Vâng, thưa bệ hạ. Hiện giờ hoàng thượng đang trò chuyện với hoàng tử ở đại điện, mời nữ hoàng và công chúa Mitamun đến ạ. ” “…” Tử Huyền trầm tư, “Ngươi lui xuống trước đi, nói với họ là ta sẽ tới nhanh thôi.
48 Ruka quan sát bốn phía, không có ai chú ý tới hắn, vì thế đẩy cửa lớn, đi vào trong một căn phòng, đóng cửa lại, ngẩng đầu lên, thấy một bóng người quay lưng về phía hắn, đứng bên cửa sổ.
49 “Nhanh lên, đồ trang sức để nữ hoàng tham dự nghi lễ ở đâu?” “Đây, ở trong này, ở trong này!” “Vương miện, ghim cài tóc! Mang hết lại đây! Nghi lễ sắp bắt đầu!” Sáng sớm, một đám người nhộn nhịp chạy qua lại trong cung, mang từng món đồ trang sức tuyệt đẹp đi tới đi lui.
50 Lúc Tử Huyền và Izumin cùng nhau tiến vào thần điện cũng không phát hiện ra chuyện gì khác lạ. Kaputa và người hầu của lão đã sắp xếp đại điện xong xuôi, trước các bức tượng thần, làn khói hương trầm lượn lờ như sương, nghiêm trang thần bí.
51 “Mitamun!” Thấy Mitamun bị binh lính Assyria bắt giữ, Izumin vô cùng hoảng hốt. Khó khăn lắm mới được gặp lại nhau, chẳng lẽ lại một lần nữa mất đi? Nhìn thấy Izumin có ý muốn xông lên, Tử Huyền nhanh tay lẹ mắt, vươn tay cản hắn: “Bình tĩnh! Anh muốn hại chết cô ấy sao?!” “Nhưng…” Izumin xiết chặt nắm tay, cố gắng kiềm chế, ánh mắt rực lửa nhìn chằm chằm hai người trên đài cao.
52 Đêm nay là đêm Menfuius và Carol cảm thấy hạnh phúc mỹ mãn, trong đại điện tràn ngập tiếng cười vui vẻ. Tử Huyền nhấp một ngụm rượu xong đứng dậy, ở đây ồn ào quá.
53 “Hoàng đế Ragashu không ở lại chơi thêm vài ngày sao?” Trên quảng trường dân chúng chen chúc nhau (đúng là vùng đất màu mỡ trù phú có khác, dân chúng cả ngày chỉ chăm chăm đi xem chuyện bát quái -_-|||) Yuuki nhìn vô cùng lòe loẹt đi cùng với Ragashu ra khỏi hoàng cung.
54 Trong hoàng cung Libya hầm hập không khí nóng bức của sa mạc, công chúa vô cùng chán nản, gọi thật nhiều cung nữ tới quạt, nhưng chút gió ấy không đủ át đi oi bức của khí hậu khắc nghiệt, ra lệnh cho cung nữ chuẩn bị bồn tắm, trực tiếp ngâm mình trong nước.
55 “Ari …” Có lẽ lâu dần thành quen, trước khi rời giường Tử Huyền đều mở miệng gọi một tiếng, giọng nói vẫn còn ngái ngủ mềm mại rất hấp dẫn người khác.
56 “Jinna, Jinna! Ta muốn chơi trò chơi…” “Công chúa…” Jinna yếu ớt gõ trán, “Nô tì đã chơi với công chúa cả ngày rồi, để cung nữ khác chơi với người có được không, nô tì còn phải dọn dẹp…” “Không muốn, không muốn! Ta muốn chơi với Jinna!” Mitamun vừa nghe Jinna từ chối, liền nhảy lên, hất đổ mọi thứ trên bàn, “choang” một tiếng, chiếc bình tinh xảo đã vỡ tan thành từng mảnh.
57 Trong phòng nghị sự của hoàng cung Thượng Ai Cập. “Khởi bẩm hoàng thượng, công trình kênh đào đã được chuẩn bị ổn thỏa. Imhoptep rút một bản văn kiện trong chồng văn kiện đưa cho Menfuisu.
58 Thật phiền phức… Lễ hội ở Thượng Ai Cập vừa mới chấm dứt chưa lâu, lại đến Hạ Ai Cập cũng muốn tổ chức lễ hội… Mà ở Thượng Ai Cập, cô chỉ phải đứng ra nói lời chúc phúc mà thôi… Còn ở đây, cô phải đích thân chủ trì lễ tế… “Nữ hoàng, xin hãy châm hương đi ạ.
59 “Imhotep, tình hình thế nào rồi?” Vừa mới quay về hoàng cung, Menfuisu vội vàng chạy tới phòng nghị sự, nơi đó các đại thần đã tập trung đầy đủ. “Hoàng thượng, vừa nhận được tin tức, quân đội Puntie đông hơn chúng ta dự đoán rất nhiều.
60 Trong hoàng cung Ai Cập vô cùng hỗn loạn, đám đại thần tướng quân ra ra vào vào phòng nghị sự, tất cả mọi người đều vội vã chuẩn bị cho trận đánh. Nơi nào cũng thấy thị vệ mang tin tức vào cho Menfuisu.