21 “Rầm!” Tử Huyền đập bàn đứng dậy, tờ giấy trong tay bị cô dùng sức vò nát. “Nữ hoàng, đã xảy ra chuyện gì sao?” Jinna cẩn thận hỏi, nhìn sắc mặt nữ hoàng không vui, rốt cuộc bức thư gửi từ Hạ Ai Cập về đã viết gì? “…Fu*k!” Tử Huyền cố gắng kiềm chế, rốt cuộc vẫn không nhịn được buột miệng chửi, “Unasu đang làm cái gì hả? Ta đã điều binh lực Hạ Ai Cập đi cùng hắn hộ tống Carol trở về! Kết quả hắn lại để người khác mang Carol đi! Rốt cuộc hắn có phải là tướng lĩnh hay không? Có loại tướng vô dụng thế à?!” “…Người nói là, cô gái sông Nile đã bị cướp đi ư?!” “Đúng vậy.
22 “Khanh nói là, có khả năng binh khí này là của Assyria ư?” Lạ thật, tình tiết trong truyện là sau khi Izumin đưa Carol đi thì Algon mới biết tin Carol xuất hiện ở Ai Cập, vậy tại sao lúc này lại có đông quân lính Assyria đến vậy? Không thể có chuyện Algol chờ khi biết tin mới tập kích, mà là hắn đã chuẩn bị sẵn binh lực từ rất lâu, nhưng bọn chúng làm cách nào biết được Carol sẽ xuất hiện ở Hạ Ai Cập? Nếu không, phải chăng là chúng điều binh rải rác quanh Ai Cập? Cứ coi như Algol muốn dùng Carol để uy hiếp Ai Cập, nhưng điều nhiều binh lực như vậy rất nguy hiểm, nếu như bị phát hiện, đánh lén bất thành mà giữa hai nước còn xảy ra chiến tranh.
23 Haiz. . Haizzz… Haizzzzzzzzzz… Tử Huyền ảo não thở dài, một mình đứng lẻ loi, ánh mắt mờ ảo vô hạn. Sao lại xui xẻo như vậy chứ, mới đi được không bao lâu, gã lính dẫn đường kia nói đi ra dò đường, sau đó… bị một trận bão cát cuốn đi mất =_+ Tuy Tử Huyền có bản đồ… Bản đồ, bản đồ, bản đồ… xem không hiểu TT_TT Vì thế, nữ hoàng vĩ đại của chúng ta lại thở dài một lần nữa, dũng cảm nhìn thẳng vào cảnh vật xung quanh.
24 “Cốp! Cốp cốp!” “Cốp cốp cốp cốp cốp cốp cốp!!!” “…” Cô nói muốn nhóm lửa, hì hục ngồi đập đập mấy hòn đá đánh lửa thật lâu, có lẽ hòn đá đã bị mài mấy góc rồi, đáng tiếc… “…” Thực ra đúng là không phải lỗi của hòn đá… Izumin ngồi dựa vào gốc cây sam, không mở đôi mắt đã không còn nhìn thấy ánh sáng, vẫn im lặng trước cảnh tranh đấu giữa người và đá.
25 Tuy ở trong khu rừng này lúc nào cũng tối tăm, nhưng từ một chút ánh sáng rất nhỏ vẫn có thể phân biệt được là ban ngày hay ban đêm. Chờ khi xử lý xong đám thịt thỏ nướng, Tử Huyền nghỉ ngơi một lát, bắt đầu sự nghiệp chữa bệnh của mình.
26 Ưm…” Duỗi người, “Buổi sáng tốt lành, anh chàng đẹp trai!” “…” “Haiz, sao lại có người không thèm để ý tới người khác như vậy chứ? Ủa? Sao mắt đen lại đen như vậy?” “… Không sao.
27 Ánh nến lung linh, những làn váy mỏng phiêu dật trong gió, những đường cong tuyệt đẹp của đám thị nữ lộ rõ trong ánh sáng xa hoa trụy lạc, những khuôn mặt đẹp như hoa và mùi hương rượu thơm nồng, tất cả hòa quyện trong khung cảnh ca múa tưng bừng… Trong ngự thiện phòng, đám đầu bếp đang nhanh tay xào nấu, từng đĩa sơn hào hải vị được đặt lên khay cho đám thị nữ bê tới chính điện đang tổ chức yến hội.
28 “Chú ý canh phòng, không được phép bỏ qua bất kỳ biến động nhỏ nào!” “Sai người trông coi lửa trại, không để bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào xảy ra!” “Xử lý mấy con thỏ vừa săn đi.
29 Menfuisu, Menfuisu, vì yêu chàng, vì muốn ở bên chàng, em vượt qua cả thời gian ngàn năm để đến bên cạnh chàng, rời xa người thân, cách xa bạn bè, chỉ vì muốn ở bên chàng… Chờ em, chờ em, em muốn đi cứu chàng, em muốn bảo vệ chàng… … … Yến hội, ca múa, rượu ngon, món ngon.
30 “A!” Tiếng hét thảm vang lên trong đại điện, không giống giọng Algol, ngược lại có vẻ như là… “Algol, ngươi là đồ tiểu nhân! Ngươi không xứng làm vua!” Khi Tử Huyền chạy tới nơi, hiện trường đã được khống chế, Algol ngồi bên nhuyễn sạp cho thái y chẩn trị, cánh tay phải vẫn còn chảy máu, nghiến răng nghiến lợi nhìn thích khách đang bị ghim giữ dưới đất.
31 Mặt trời… dần đi lên… Trong thế giới lịch sử xa xưa, bầu trời đế quốc Assyria cổ đại dần sáng… … … Tiếng xích sắt rơi cộp xuống đất, ta đã thoát khỏi trói buộc trên người.
32 “Vậy các ngươi hãy bắt đầu đi thôi, vất toàn bộ chướng ngại vật xuống đi. ” Tử Huyền rời khỏi chỗ nấp trên cây gỗ sam cao ngất, nhảy xuống đất. Tướng quân Honsu và toàn bộ binh lính Ai Cập đều vô cùng ngạc nhiên.
33 Thật sự cảm ơn các bạn đã luôn kiên trì, từ lúc bắt đầu cho tới bây giờ, trong một thời gian dài như vậy, không có sự cổ vũ của các bạn, kèm theo thúc giục, có lẽ bộ truyện này đã sớm bị bỏ quên, và không đi tới được ngày hôm nay.
34 Toàn bộ thành Assyria ngập chìm trong biển nước, vô cùng hỗn loạn. “Trời ơi, nước sông ngược dòng!” “Ngày hôm qua dòng chảy vẫn bình thường, vì sao lại thay đổi, chảy ngược vào thành thế này?” “Là quân lính Ai Cập, Ai Cập tấn công thành!” Bọn lính vừa chạy trốn vừa gào thét.
35 “A aaaaaaaaa! Menfuisu, ngươi dám chém đứt cánh tay ta!” “Đại vương!” “Mau! Mau cầm máu cho đại vương!” Algol ôm cánh tay trái, đau đớn hét lên, đám binh lính Assyria xung quanh đều hoảng hốt chạy loạn.
36 “Cái gì? !” Izumin ngẩn ra, Tử Huyền đã ngừng ở trước mặt hắn, cầm trường kiếm trong tay. “Hì, hoàng tử, để ta thay thế cậu nhóc này quyết đấu với ngươi một trận!” Nữ hoàng Asisu ư?! Chưa kịp suy nghĩ, kiếm trong tay Tử Huyền đã đâm tới, Izumin theo bản năng lùi về phía sau từng bước, giơ kiếm lên đỡ.
37 “Ụa…” Mỗi một tiếng nôn mửa từ trong khoang tàu truyền ra, lại khiến binh lính làm việc trên sàn tàu nghe được đều cảm thấy lo lắng. Bên trong khoang tàu, Tử Huyền yếu ớt dựa vào cái gối, trước giường có đặt một cái thùng gỗ.
38 Cửa sổ nặng nề đóng lại, ngay cả rèm cửa cũng khép lại, bên trong phòng âm u, ngọn đuốc lắc lư, càng thêm vài phần tĩnh lặng. Lúc Ruka vào phòng, Unasu đang nằm trên giường, trên vai hắn buộc một lớp băng vai, quấn mấy vòng xung quanh, vẫn còn vương vệt máu.
39 “Ari …” Thanh âm lười nhác truyền ra từ tầng tầng lớp lớp màn sa, Ari đang ở ngoài điện sắp xếp dầu ô liu vội vàng đặt mấy cái hũ xuống đi vào trong. “Nữ hoàng.
40 Mùi hương trầm nhàn nhạt lan tỏa, tràn ngập khắp trong không khí. Tử Huyền phe phẩy chiếc quạt lông tựa vào nhuyễn sạp. Ari và Jinna ở bên cạnh cũng vừa cắm những bó hoa thủy tiên được dân chúng tặng cắm vào bình hoa, đặt trên bàn.