101 Tại phòng hội học sinh. Mỗi ng 1 việc khác nhau. Phương chăm chú vào mấy quyển y dược dày cộm nhìn đã muốn buồn ngủ. Lâm cũng đang dán mắt vào mấy quyển chính trị để phục vụ cho công việc tổng thống Nga sau này.
102 -Đi mà đi chị Như. Đi cùng bọn em đi mà- Nhi lay lay tay Như cố nài nỉ. -Ừm. . . Nhưng mà chị. . . - Như khẽ ngập ngừng. Vì. . . SOS chính là.
103 Cuối cùng, ngày đi thăm làng trẻ em SOS cũng đến. Tất nhiên, Thảo và Như đc "đặc cách" đi cùng trường theo ý của Nhi. Học sinh khối 12 của Green Star- học sinh của ngôi trường qúy tộc này khác xa với suy nghĩ của các bạn nhé! Tuy là con nhà giàu nhưng 1 phần kênh kiệu, khinh ng cũng ko có.
104 "Ở trong giá rét em mong đc chiếc áo ấm. Để em vượt qua mùa đông ko giá lạnh" Câu hát nối tiếp câu hát. Ng con trai bên cạnh Như có đôi mắt đen sâu thẳm, mái tóc đỏ hung vuốt keo dựng đứng cũng nối ngay lời Như.
105 Sau khi Long phát biểu. Nhi nhanh chóng chạy lên nói những điều thực lòng mình bộc phát: -Kính thưa qúy vị, thưa các bạn. Tôi xin nói đôi điều về chính cảm xúc thật của mình.
106 Ở bên trên là 2 từ Hạ Đẳng nha! Tiếp nào. ----- Hôm nay, Nhi bỗng có nhã hứng đi dạo bờ hồ. Nhưng mà kiếm ai đây? Anh 2 và chị Thảo đang đi làm, anh 3 thì đi xử lý Hắc Long bang rồi, chị Như thì ko biết cách liên lạc, còn 2 đôi kia à? Cô bé ko muốn làm kỳ đà cản mũi.
107 1 ngày mới lại đến. Nhi lại tung tăng bay bổng đạp xe đạp đến trường với phong cách quen thuộc. Vừa tới cổng thì bắt gặp ngay 1 cô gái có mái tóc màu xanh rêu thả xõa bồng bềnh cũng đang cất bước chân đi vào cánh cổng bên khu đại học.
108 Trong khi Nhi đang thở dài chán đời thì Như lại gặp rắc rối. Cái gì mà đc thủ lĩnh của trường chú ý chứ? Rồi đũa mốc mà chòi mâm son? Cô ko hiểu.
109 - Mấy ng là ai? Sao lại bắt tôi?- Như ngước mặt lên nhìn. Tia nhìn kiên định và căm thù khiến ng ta vô thức nản lòng. "CHÁT"- 1 bạt tai giáng xuống má Như, in rõ 5 ngón tay.
110 -Thế có tin chị đây cắt hết 9 đuôi hồ ly của chúng mày ko? Hay thích chị cho chúng mày tắm axit hả?- Nhi căm phẫn thét lên. Đôi chân sải bước vào từ ngoài sáng.
111 Cảnh báo: khá sến nhé! ------ Sau 1 ngày 1 đêm theo dõi thì cuối cùng Như cũng đc ra viện. Tập đoàn rắc rối đã chính thức ra mặt bảo hộ cho Khánh Như, đồng nghĩa với việc cô đã là thành viên của tập đoàn.
112 Nhận ra Vũ muốn nói đến cái gì, Thảo khẽ à lên 1 tiếng nho nhỏ trong cổ họng rồi quay qua Như thì thầm: -Gắng đi nhẹ nói khẽ nhé em.
113 -Hey, làm gì mà ngồi thẫn thờ đẫn đờ thế?- Nhi vỗ bộp vào vai Lâm làm cậu giật nảy mình. A! Nhi nghi lắm nhé! Sao lại giật mình? Chẳng phải các cụ có câu "Có tật giật mình sao"? -Ê, sao thế? Khai nhanh- Nhi ngồi xuống ghế cùng Lâm hỏi.
114 Nhi vừa định xoay ng thì chợt nghe tiếng xé ko khí vang lên. Theo phản xạ, Nhi ngửa mặt ngả ng ra sau, tay bắt lấy 1 cái phy tiêu màu vàng óng ánh, trên đó có gắn 1 bức thư và có ký hiệu hình trăng khuyết.
115 Sau khi xử xong đám tay chân bên ngoài, Nhi, Thoại Anh và Phương cuối cùng cũng đến đc phòng nhốt Thảo và Như. Phương khẽ chau mày, mắt ánh lên vài tia nhìn phức tạp.
116 Kỳ gác chân lên chiếc bàn kính trong căn phòng VIP của bar Luxiry Culb. Cậu thả vào trong ko khí từng đợt khói trắng đục. Dạo này Hắc Long bang có qúa nhiều chuyện rắc rối xảy ra.
117 Phương thể trạng vốn yếu sẵn, đánh đấm thế là đủ lắm rồi nên Thoại cho Phương việc nhẹ chút. Vì ban nãy 2 ng cù Nhi đi chung 1 xe, mà xe đó Phương lại dùng để đưa Thảo và Như đi bệnh viện nên việc Thoại Anh phải đi bộ là dĩ nhiên.
118 Nhi khẽ nhíu mày mở mắt. Đôi mắt vẫn chưa kịp thích ứng với ánh sáng nên vội nhắm lại. Khoảng vài phút sau, đôi mắt của Nhi mới có thể nhìn bao quát căn phòng.
119 -Thôi nào. Chuyện này để anh lo là đc. À, giờ Lâm và Long thông báo qua kế hoạch ngày lễ tình nhân sắp tới nào. Mấy hôm nay toàn lo cho bé Nhi thôi- Kỳ trút 1 tiếng thở phào rồi vỗ vỗ tay vài cái.
120 -Chị thấy cũng hay đó. 2 bé này sáp lá cà là hài khỏi nói rồi. Thoại Anh và Long ko khéo đánh nhau trên sân khấu cũng nên. Lâm và Phương lại càng ko đc nữa.