1 *Nữ:
Trịnh Nguyệt Nhi (Rachel): 17 tuổi, con lai Việt-Anh
_Ngoại hình: cao 1m65. Tóc đen cột cao, mái ngố thưa, hai bát dài ngang vai,hay đeo cài có đôi tai mèo đen.
2 10:00pm. Tại 1 biệt thự ở Việt Nam.
"Ba mẹ à~ cho con qua Anh thăm chị hai đi mà. " - Nguyệt Nhi cầu xin hai người đang ngồi đối diện cô, xin tới 30' rồi mà vẫn chưa có dấu hiện tiến triển gì hết mặc dù đã xài rất nhiều chiêu trò.
3 [Qua bên đây là nói chuyện bằng tiếng Anh nhé]
Sau khoảng mấy tiếng trên máy bay, cuối cùng cũng đã đến Anh Quốc. Cả ba xuống máy bay.
"ANH QUỐC ƠI!!!! TA ĐẾN RỒI ĐÂY!!!!" - Kelly (Ngọc Linh) hét lớn làm mọi người xung quanh chú ý, nhìn nhỏ bằng ánh mắt khác người.
4 Sau khi ra khỏi nhà. Cả ba quyết định sẽ đi vào nhà hàng gần đó rồi đi xem phim.
Nhà hàng khá sang trọng, ở đây có rất nhiều đồ ăn ngon. Do Rachel và Kelly có tâm hồn ăn uống, còn Lily mặc dù đang giữ dáng nhưng vẫn ko thể chối bỏ được thức ăn do đói nên nhà hàng sẽ là nơi đầu tiên đến.
5 Dù thầy trên bục giảng bài nhưng chẳng ai nghe ngoại trừ Windy và Jack (Học sinh nghiêm túc đấy nhé). Lily thì xem phim ma mới cập nhật gần đây, tới những cảnh ghê gợn mà nó vẫn bình tĩnh như ko có chuyện gì.
6 "Sao cậu lại ngồi ở trời mưa này chứ? Sẽ bị cảm lạnh đấy!"
". . . "
"Tay cậu bị thương rồi kìa! Để tớ cầm máu lại tý cho !"
"Tại sao cậu lại giúp tớ khi chúng ta mới gặp lần đầu?"
"Tớ với cậu giống nhau! Khi nào gặp nhau thì cậu trả cái dây nơ này cho tớ nhé! Tạm biệt"
".
7 Cả đám chạy về nhà với tốc độ bàn thờ, lao như con thiêu thân.
Trong nhà đã có 1 bóng người đứng đấy, cầm cây gậy dài vỗ vỗ, nhìn ba đứa bằng ánh mắt toé lửa.
8 Nhà của Rachel, Kelly và Lily.
"Mấy nhóc này ngủ sớm ghê ha, mới thấy à. " - Lynn vừa uống trà vừa nhìn lên cầu thang. Cô ung dung và ko hay biết rằng tụi này đang gặp nguy hiểm trong căn biệt thự.
9 Cả hai đi xuống dưới cầu thang, nơi đây bao trùm bởi bóng tối, chỉ có mỗi ánh sáng hiu hắt của cây đèn nằm trên tay hai người. Xuống hết bậc cầu thang thì thấy 1 cái cửa sắt, Kevin đẩy ra.
10 Tối hôm đó. Tại biệt thự của Lynn.
"Nè Rachel, ba mẹ có khoẻ không?"- Lynn hỏi, 3 năm nay cô vẫn chưa về nhà thăm ba mẹ vì công việc bên đây.
"Hai người vẫn khoẻ lắm, vẫn còn sức la mắng em đây nà hehe.
11 8 tụi nó đi tung tăng ngoài đường, ai nấy đều cười nói vui vẻ, dù chỉ quen nhau được 1 tuần nhưng lại thân nhau như đã quen lâu rồi. . .
Tại nhà Lynn, một chiếc xe taxi dừng ngay cổng, có 1 chàng trai đeo kính râm đi ra, nhìn căn biệt thự rồi tiến đến, ấn chuông cửa.
12 Sáng sớm lúc khoảng 5h mấy, mặt trời hơi rạng thì đã có hai bóng dáng xuất hiện ở phòng nhạc trong trường học.
"Cái chỗ này mi đừng hát cao quá, thấp xíu thôi.
13 Sau 15', học sinh liền quay trở lại hội trường. Còn các thí sinh thì đứng ở cánh gà.
"Mấy tụi mi xuống cầm bảng giữ lớp đi, nãy ông thầy đến mắng ta 1 trận này.
14 Sáng hôm sau, mới có 6h sáng thì tụi nó và tụi hắn đã tập trung đông đủ rồi.
"Khi nào xe mới đến vậy nhỏ lùn?" - Kaito đứng đấy và hỏi, sẵn chọc luôn.
15 Tối hôm đó.
"Bỏ đồ ở đây có sao không?" - Lily lo lắng nhìn vào lều.
"Không sao đâu, trên núi này không có thú dữ. " - Kaito nói để trấn an.
"Vậy đi thôi.
16 Tụi hắn đi ra ngoài trường hoang, mấy tụi nó đang đứng ngoài nhìn thấy liền chạy đến.
"Rachel à, mày có sao ko vậy?" - Kelly và Lily nắm hai tay "Rachel"
"Không sao.
17 Đang trên 1 con đường khá vắng vẻ.
"Nãy ta quên hỏi tại sao mi lại thấy ta rồi. " - Rachel bỗng nhiên nhớ ra cái gì đấy.
"Lúc đó có cái tia gì đó đỏ đỏ từ con mắt con rắn ấy chiếu vào mắt ta, chắc đó là năng lực của con rắn đó, vì vậy nên ta mới thấy được mi, có khi thấy được các linh hồn khác luôn không chừng.
18 Giờ ra chơi, cả đám lại tụ tập với nhau.
"Xuống canteen tiếp đi mấy đứa. " - Max lên tiếng.
"Ủa mà Kevin đâu rồi?" - Kaito nhìn sang chỗ Kevin thì chả thấy anh đâu hết.
19 Ở nơi đâu đó tại Việt Nam.
"Nhi tỷ đi đâu mà lâu quá vậy nè?. " - Một chàng trai ngồi ở 1 cái ghế nhìn lên bầu trời trong xanh chán nản nói.
"Cả chị Linh và chị Anh nữa, haizzzz, 1 tháng rồi đấy.
20 Khi đến ngã ba, Kevin rẽ sang hướng khác, chỉ còn lại Rachel và Emi.
"Gặp lại bạn thân cảm giác ra sao thế?" - Rachel khẽ cười hỏi.
"Hạnh phúc, tôi không ngờ cậu ấy có thể nhận ra tôi luôn mặc dù tôi đã chết.