1 GIRL– Dương Vân Nguyệt Cầm (Nó) :16tChiều cao 1m7 cân nặng 52kg. Người Việt-Anh. Gia Thế: Sống xa ba mẹ năm 10tuổi. Học nhảy cóc vì một số lý do, về sau mọi người sẽ pít 14tuổi tốt nghiệp 4 trường đại học danh giá với thành tích suất sắc(Nguyệt Cầm: Tác giả gắn bom trong miệng hã >_Tính Tình: Nắng mưa thất thường, Giỏi tất cả các môn học lẫn thể thao.
2 Cốc…cốc-Thưa đại tiểu thư ngài ấy đã đến ạ!_bà quản gia lên tiếng gọi nó -Được, nói ông chờ tôi một lát. _nó nói trong cơn buồn ngủ Ngồi dậy nhìn đồng hồ, “quái lạ, hôm nay ông gọi mình dậy sớm thế nhỉ” nó suy nghĩ.
3 Reng…. reng…. reng…. -Cái đồng hồ chết tiệt này_nó hét lên và bước xuống giường. VSCN sạch sẽ, hôm nay nó tết tóc đuôi sam trông cực nữ tính- đáng yêu.
4 -AAAAAAAAAA. . đừng mà, đừng bỏ con lại_nó hét lên trong cơn ác mộngChoàng người tĩnh dậy thì đã thấy Kỳ bên cạnh nó, Kỳ khẽ ôm nó, còn nó thì chỉ biết khóc và khóc sau cơn ác mộng đáng sợ đó.
5 -Sáng ăn món gì nào? Tao xuống căn tin mua ày luôn_Kỳ hỏi nó -Ờ, như cũ nhé, cảm ơn… hỳhỳ_Nó cười với con bạn Nó vừa dứt câu, bóng nhỏ bạn đã mất hút, thay vào đó là một nữ sinh hớt hải chạy đến van xin nó… -Bạn lên sân thượng của trường nhé, bạn mình bị bắt nạt, người đó nói chỉ có bạn mới giúp được thôi, mình xin bạn_mặt nhỏ này van xin nhìn mà tội nghiệp-Ừ_nó trả lời lạnh lung khiến nhỏ kia hơi sợ sệt “Chà, xem ra con nhỏ này dễ dụ hơn mình tưởng.
6 “Một vì sao đang bay ngang qua nói với em rằng :”Anh đã đi rất xa”Ngôi sao kia như đang một mìnhNhư chính em đang ở đâyTừng cơn mưa đang rơi rơi nhanh nhớ đến những lần đôi ta tay nắm tayBước chung một đường , có anh bên cạnh emThời gian trôi , còn lại tôiChiếc hôn theo mưa cuốn trôiNụ cười anh , với cánh tay ôm đôi vai gầyĐược gần anh , được yêu anh với em là một giấc mơĐừng xa em , đừng quên em anh nhé !”_nhạc chuông của Kỳ vang lên -Alo, đang ngủ mà đứa nào làm phiền vậy_Kỳ hét lên trong đt -Mình, Huy đây, xin lỗi Kỳ nha, mình chỉ muốn rủ Kỳ đi chơi thôi, nếu thế thì thôi vậy_giọng anh chàng buồn thiu Còn Kỳ nghe đến hai chữ “đi chơi” là mắt sang long lanh rồi.
7 Nó uể oải bước ra khỏi giường, kéo tấm rèm cửa, ánh nắng mặt trời chiếu vào gương mặt thanh tú, khẽ nhăn lại. VSCN xong, qua phòng Kỳ để gọi cô nàng dậy, nhưng không thấy Bội Kỳ đâu, nó hốt hoảng chạy xuống nhà, thấy Kỳ ngồi trơ ra trố mắt mà nhìn nó.
8 ——5h15’—— Tan học tất cả đến nhà Nó ăn tối. -Loan nè, bây giờ sang nhà mình luôn nhé, mình sẽ cho cậu mượn tạm đồ mình mặc cho thoải mái, nếu bạn không chê_Bội Kỳ lên tiếng hỏi Loan -Ừm, cảm ơn các bạn đã tha lỗi ình, còn tốt với mình nữa_Loan cúi mặt xuống hỗi lỗi nhìn dễ thương vô cùng -Tụi mình bỏ qua chuyện đó từ lâu rồi, chờ bạn đến nói chuyện thôi_Cầm lên tiếng, vẫn chăm chú vào cái ipad -Chúng tôi chư biết nhà cả các cô mà_Hắn và Huy lại đồng thanh -Cứ để đó cho anh, nào bây giờ về nhà thay đồ rồi sang đó phụ giúp thôi_Duy lên tiếng, kéo theo hai thằng em đi thẳng về nhà.
9 Nó thay xong đồng phục đi học, cột tóc đuôi ngựa hý hửng chạy sang phòng nhỏ bạn. Nó cứ ngờ ngệt ra, nhỏ bạn nó đây ư, Bội Kỳ dậy còn sớm hơn nó, sửa soạn quần áo, đầu tóc, mặt mũi gần tiếng đồng hồ.
10 -Cầm, dậy hay không thì bảo hả. Sao mấy hôm này mày thức khuya thế. . dậy, dậy nhanh ăn sáng còn đi học_Bội Kỳ lay lay người nó, cố đánh thức nó dậyNó uể oải đứng dậy, VSCN xong chạy một mạch xuống ăn sáng, rồi sau đó lơn tơn chạy theo Bội Kỳ đi học -Sao chỗ đó nhiều nữ sinh hội tụ lại thế nhĩ_Bội Kỳ hỏi nó -À, các bạn chưa biết hả, nghe nói là một nam sinh khá điển trai đấy, cả đám con gái đồn ầm lên, hình như cậu ta có nét đẹp lạ lắm, còn hơn cả Lữ Thiên nhà ta_Thúy Loan lên tiếng thay nó vì chắc có lẽ nó cũng chẳng biết, nó với Kỳ thì chẳng hứng thú tò mò những chuyện dư thừa đó, 3 đứa đi thẳng lên lớp.
11 -Cái con này, mày đợi tao dùng bạo lực mày mới chịu dậy sao hả. ngày nào cũng thức đến tận khuya, mày làm cái quái gì vậy_Bội Kỳ gé sát vào tai nó mà hét -Á, mày muốn cho tao thủng màng nhĩ hả_nó bậc dậy, ngoáy ngoáy cái lỗ tai -Thế mày mới chịu dậy, xuống ăn sáng rồi đi học luôn, hôm nay mày sẽ rất bất ngờ khi đến trường đó_Bội Kỳ bước đến cửa phòng ngoái nhìn lại lè lưỡi với nó Mấy tuần này nó luôn thức đến tận khuya đến nỗi Kỳ không biết nó làm gì, đến lớp thì nó cắm cúi vào cái Ipad, về nhà lại thức khuya cùng cái Ipad, thật chẳng hiểu nổi -Các em trật tự nào, lớp chúng ta từ khi bắt đầu học đến tận bây giờ không biết đã có bao nhiêu bạn chuyển tới rồi nhĩ_Du cười hiền nói với cả lớp -Bốn bạn rồi thầy ơi_cả lớp nhanh nhẹn đáp -Bây giờ chúng ta đón thêm một bạn nữa nhé_Hạo Du cười tươi hơn bao giờ hếtCả lớp lao xao lên, nam thì ngồi khấn nguyện là nữ sinh chuyển tới, đương nhiên nữ sẽ ngược lại, cầu mong là nam sinh điển trai.
12 “Có khó để giữ một ai khi đã từng buôg tay ta rồiCó khó để nói rằng khi bên anh em chẳng thể xa rờiĐến lúc bỗng phải nhận ra bao lâu nay mình đã khiến nhau lặng imBỏ mất bao thời gian xin một lần.
13 Nó về nhà, đến tận sáng nó vẫn chưa ngủ được, nó mãi suy nghĩ rồi lại sờ lên mặt nhớ lại cái tát của hắn hôm qua, nó đã khóc suốt đêm, sáng nay nó không đến trường, cứ ở suốt trong phòng, Bội Kỳ thì đi học nhưng lo lắng cho nó vô cùng.
14 Hôm nay nó đi bộ một mình đến trường, nó muốn thư giản va cố quên chuyện xảy ra ngày hôm qua. Chiếc xe limousine đỗ xe trước cổng trường, dáng người quen thuộc bước ra, vừa thấy ngươi đó, nó đã vội vàng tìm cách trốn đi.
15 Hôm nay nó lại đến trường với tâm trạng vô cùng trống rỗng, nó không muốn nhớ lại những chuyện xảy ra ngày hôm qua. vừa đi nó vừa lắc nhẹ cái đầu cô quên đi sự việc đó.
16 Sáng hôm sau, ngay khi thức dậy nó nhanh chóng sang phòng tìm anh trai của mình. Nó hớn hở gặp anh hơn bao giờ hết. ——Cốc. . Cốc. . Cốc—— -Em vào nhá hai_nó nói to đủ để Sơn Hạo nghe -Em dậy sớm thế cơ à_Sơn Hạo nói nhưng vẫn nhìn chầm vào cái laptop -Vâng, hai đang làm gì mà có vẻ chăm chú thế_nó nghiêng đầu trẻ con hỏi -Hai xử lý một vài rắc rối nhỏ của Cty_bây giờ anh nó mới bắt đầu nhìn nó -Cty hai là S.
17 -Hôm này lớp chúng ta lại có thêm học sinh mới nữa, các em vỗ tay hoan nghênh nào_Hạo Du nói với cả lớp -Xin Chào, mình là Lý Nhã Yến, mong các bạn giúp đỡ nhiều thêm_Nhã Yến Giới thiệu về mình [Lý Nhã Yến con của một tập đòa Hoa Thị lớn nhất VN => ương bướng, đanh đá.
18 Chị à về đây đi, Đinh Lữ Thiên người tình trong mộng của chị đang ở đây nè_Nhã Yến đt cho ai đó Sáng hôm sau, có một bà chị đỏng đảnh bước vào lớp-Xin chào tôi tên Lý Nhã Quỳnh, tôi lớn hơn các người một tuổi vì vậy phải lễ phép với tôi và tất nhiên cả em gái tôi Nhã Yến nữa.
19 Sáng hôm sau đến lớp, không khí của buổi học trở nên căng thẳng. Nó thì cứ nhìn chằm chằm Nhã Quỳnh như muốn ăn tươi nuốt sống và Nhã Quỳnh cũng vậy. Còn Nhã Yến thì cứ căm tức với Bội Kỳ, cô nàng giả vờ không để ý càng làm cho Nhã Yến muốn nổ tung.
20 Sáng hôm ấy, Bội Kỳ đi học với tâm trạng rất vui tươi. Còn Huy thì cứ lầm lũi như cả thế giới đều quay lưng lại với mình. Nhã Yến và Nhã Quỳnh thì đang xì xầm gì đó chẳng ai biết được ngoài nó và Sơn Hạo (t/g: công nhận 2 anh em tai thính thật/// Cầm và Sơn Hạo: t/g ăn đấm hay ăn đạp hay ăn cú sút giống Khánh Huy nào…grrr/// T/g: vọt lẹ, mặt ta đã xấu nó đấm xong còn xấu hơn =]]~) -Hey you, chờ với Kỳ ơi, mày đi hay mày bay vậy.