1 Mộc Bảo - Bảo Bình: Xinh đẹp, tài giỏi và mưu trí, cô chị cả hết sức yêu thương, bảo vệ đàn em. * Một người hoàn hảo *~ Xuyên không vẫn giữ được tên nên không có gì đổi ~~ Vũ khí: Bạch lụa ; Dấu hiệu: Ấn Bình ~ Mộc Song - Song Tử: Khá bướng bỉnh, thông minh, lanh lẹ, cô chị ba có lối suy nghĩ hơi không được bình thường.
2 Khu biệt thự Mộc giaĐám phóng viên, nhà báo từ ban sớm đã có mặt tại trước khu biệt thự Mộc gia, chờ trực la ó, thậm chí có kẻ leo rào mà bị bắt. Nếu nhìn vào cứ tưởng lượng hâm mộ thần tượng sao Kpop vậy, nhưng sự thật thì hoàn toàn trái ngược.
3 Khóc một hồi người nào cũng mệt mỏi rồi, chui vào ghế mà ngủ a, Đang êm xuôi, bỗng máy bay mất điện, do nhiên liệu hết? Chắc không vì nếu hết hệ thống sẽ báo mà.
4 Mộc Bảo - Mộc Song_Ưm. . . ưm. . . Mộc Bảo đau đớn rên rỉ, cũng tại cái tên quỉ tha ma bắt Tử Dai hại đây mà, cái gì mà xuyên không chứ? Cố ý giết người thì đúng hơn a.
5 Mộc Ngưu - Mộc GiảiMộc Ngưu sau khi bị " hộ tống " một cách " nhẹ nhàng ", nàng cảm thấy cả người đau nhức không thôi, tên Tử Dai chết bầm kia, đợi sau khi làm xong nhiệm vụ mi biết tay ta a.
6 Mộc Nữ - Mộc MãHíiiiiiiiiiiiiYa. . . . Ya. . . . Tiếng vó ngựa xé tan không khí xung quanh, chưa kể con ngựa đang chạy tốc độ làm cho Mã Mã nghiêng ngã chóng mặt xém chút là ói hết thức ăn trong bụng rồi, mới tỉnh dậy chưa kịp hiểu tình hình ra sao chỉ biết mình như cái gối trong chiếc hộp bị người ta lắc mạnh, mà cái hộp này tới tận ba người nha, đã chật chội lại còn đông nữa chứ.
7 Mộc Ngưu sau khi đàm đạo với Mộc Giải xong thì nàng tòn ten theo Hàn Yết vào hoàng cung dạo chơi sẵn tham quan luôn, vén váy nàng nhảy trên những hòn đó nhỏ trong vườn thượng uyển mà chẳng ai dám cản bước chân của tiểu quận chúa.
8 - Này huynh buông ta ra đi. Mộc Mã khuôn mặt còn ửng hồng vùi trong lòng ngực săn chắc của Bạch Tử, hiện tại hắn đang viết cái gì đó mà nàng không hề đọc được, chữ giản ngữ thật khó khăn với những người hiện đại nha, lúc nãy hắn đưa nàng về biết bao con mắt nhìn chăm chăm kiểu tò mò, cũng đúng tại tên nào đã lột sạch hết y phục Mã nhi chưa nói đến bị gió cuốn đi chẳng biết nơi đâu.
9 Cuộc nói chuyện bị cắt ngang bởi tiểu thái giám truyền lệnh, hội trăng rằm đại thọ bị dời lại tận ba tháng sau lý do Thái Hậu muốn đổi khí trời đi du ngoạn tứ hải.
10 Sáng hôm sau. Bốn nữ tử chán nản ôm nhau trong chăn, các nàng lúc này chẳng khác nào những chú gấu trúc chính hiệu, cả đêm thức trắng không ngủ khiến dung nhan nhợt nhạt, phờ phạt và ngáp liên hồi, do thế các nàng vẫn chưa muốn rời giường, cả người cứ quấn chặt trong chăn.
11 Sau khi từ biệt không kịp một lời trăn trối thì giờ đây Mộc Giải rất ung dung ngắm cảnh, không ngờ bên ngoài thành trì kiên cố của Hàn Phong Quốc lại là một thế giới đào nguyên xinh đẹp như thế, hàng cây xanh mướt kéo dài hai bên đường, những chồi đá cao thấp không đồng điệu được bao phủ bởi màu xanh của lá hay thấp thoáng ẩn hiện màu nâu đậm của thân cây sần sùi to lớn, chúng càng được tô điểm bởi những cánh hoa dại đơn sơ mộc mạc.
12 Trên đoạn đường trở về Diệp Quốc gian nan vất vả và vô cùng ồn ào, Diệp Kết nhất quyết không chịu bỏ ý đồ sờ mông Mộc Ngưu, hắn cứ thừa thời cơ Ngưu nhi lơ đễnh là đưa tay đến gần, nhưng may thay độ cảnh giác của nàng khá sắc bén chỉ cần hắn cử động nhẹ lập tức Ngưu Ngưu sẽ trợn mắt, hươ tay chuẩn bị cho Kết ăn tát.
13 Song Song sau khi hôn vách tường một cách "nhẹ nhàng" thì ngủ say giấc đến tối, cái đầu đau âm ỉ khiến nàng khó khăn nhấc người dậy, cố vươn bả vai nặng nhọc cùng mí mắt nhắm chặt.
14 Quay lại với Mộc Mã đáng yêu của chúng ta nào, nàng sau khi ngủ ngon lành trên lưng Phúc Kiến thì cuối cùng cũng tỉnh dậy sau giấc mộng không mấy vui vẻ, tên Tử Dai điên khùng kia cư nhiên múa thoát y trong mơ của nàng, làm cho Mã phải hét toáng lên đập hắn bấy nhầy.
15 Sáng hôm sau. Diệp Kết nhợt nhạt tỉnh dậy trong vòng tay vô cùng "thân ái" của Tiểu Thái Bảo, hắn trừng to mắt nhìn y phục của mình không chỉnh tề, lại cư nhiên ngủ ngon lành trong lòng một thái giám.
16 Lời tác giả: Vì ta thấy cứ một chương hai cặp đôi thì sẽ loạn và mất đất diễn. Nên ta quyết định sẽ dành ỗi cặp hai chương, không lo mất chỗ diễn và gấp khúc bất chợt nữa nhé!.
17 Mười ngày trước khi Mộc Mã lao đầu tự vẫn dưới Quỷ Cốc Vô Tình - Vọng Ưu. - Nơi đây thật đẹp. Mã Mã chiêm ngưỡng, mở to mắt nhìn xung quanh, dọc lối đi vào điện chính Hạ Tử Cung, muôn lòai hoa lạ lẫm mà nàng không biết đến chúng, mâu quang nàng dừng lại loại hoa được khoác lên màu hồng mơ mộng, vỏn vẹn bảy cánh, nhìn từ xa nó rất yêu ớt, mỏng manh như dáng đi của nữ tử cổ đại.
18 Lời tác giả: Có những mốc thời gian bị biến mất, không rõ hay chưa nói tới, thì mọi người đừng vội bực bội nha, đây đều là ý đồ cả. Mọi khuất mắt sẽ được giải bày ở những chương sau.
19 Một làn khói trắng mờ ảo che phủ cả cánh rừng âm u, từ đâu những đoạn hồi ức được chấp nối, hình ảnh một lúc rõ ràng mang cả bốn người cùng dõi theo. Khung cảnh hiện ra thật thơ mộng, hồ điệp cùng ngàn lòai hoa không tên khoe sắc dưới những tia nắng trong suốt, xa xa có vài cây cổ thụ khá to, một cây táo già ra trái đỏ mọng, dưới khớm cây là bóng hình nhỏ nhắn của nữ tử tầm tám chín tuổi, hình như cô bé đang trốn ai đó.
20 Mộc Ngưu ngủ lì bì trên long sàng của Diệp Kết không thèm xuống, dù ánh mắt của chúng nô tì, thái giám nhìn nàng rất ư không bình thường. Còn Diệp Kết thì sao? Sau khi về đến Hoàng Cung hắn lập tức thượng triều cùng bách tín quần thần, việc hoàng muội sẽ xuất giá làm nương tử cho Dương Ngư cũng được chăm chút rất chu toàn.