21 Mới một tháng trôi qua mà cứ như trăm năm nơi địa ngục, lo chống chế lại Diệp Kết mà Mộc Ngưu đêm không ăn, ngày không ngủ. Hai mắt thâm quầng như con gấu trúc, mặt xanh xao cùng dáng người ốm nhom như cây que.
22 Không thể tin được Mộc Bảo lại điên rồ nghĩ ra một sáng kiến vô cùng hay, khi đến Chu Tương Quốc nàng không thể chần chừ liền ra lệnh tuyển nam thiếp và tất nhiên là cho.
23 Một tháng sau. Mọi nỗ lực tuyển nam thiếp của Bảo nhi đều trở thành cát bụi tan theo gió, nàng không tin được cái tên Chu Bình chết tiệt đó khóa chặt cửa thư phòng, ngồi lì trong đó kêu gào cỡ nào cũng không thèm ra gặp nàng.
24 Sau khi Song Song hỏi ngu một tẹo cũng đã mấy ngày rồi ngày nào nàng cũng chỉ ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn, buồn buồn thì tìm cách quậy phá Hàn Dương mọi việc cứ lập đi lập lại khiến nàng khá chán đến lú mất nên quyết định lén xuất cung.
25 Buổi sáng sau khi Hàn Dương ăn sạch Mộc Song nhà ta vài lần nữa, Mộc Song chết sợ với Hàn Dương nên cứ trốn trong chăn mãi không dám chui ra. Cho đến khi Hàn Dương đi thượng triều, nàng mới dám thò cái đầu nhỏ bé ra ngoài chăn, nói đến việc này nàng cự tuyệt không dám tin nổi rằng hắn dám ăn sạch nàng.