Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Cái Cớ Để Yêu Em

Thể loại: Truyện Teen
Số chương: 50
Chương mới nhất: Chương 49
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Một cô gái tên Triệu Tuyết Vinh  vì một số  lý do  nên từ bỏ việc du học trở về nước tiếp tục việc học. vô tình cô vào học tại 1 lớp  đặc biệt với toàn hot boy của trường.

Danh sách chương Cái Cớ Để Yêu Em


Chương Giới Thiệu

1 -Nó- Triệu Tuyết Vinh: là con gái của giám đốc công ty xây dựng lớn nhất cả nước Triệu Nam Khương có 1 căn biệt thự ở Sài gòn đc coi là nhà chính. Do bị lừa đảo nên dính vào một vụ buôn lậu gỗ toàn bộ tài sản bị tịch thu để phục phục vụ việc điều tra.


Loading...

Chương 1 - Oan Gia Chạm Mặt

2 Nay là ngày đầu tiên nó sống ở Đà Nẵng cùng với người cô ruột. Chuông điện thoại reo lên " heo con heo quay mau nghe máy. . . . " nó đang nằm trên giường mắt rắm mắt mở mò lấy cái điện thoại

- alo

- cháu chưa dậy à hôm nay đi học buổi đầu đấy

- dạ mấy giờ rồi cơ

- sắp 7h rồi đấy

- cháu biết rồi cháu cúp máy đây

Nó tắt máy, ném cái điện thoại xuống giường lao thẳng vào phòng tắm.


Chương 2- Tôi Không Phải Người Dễ Trêu Đâu

3 Ai cũng cười vì nghĩ rằng cái miếng xốp lau bảng đã hạ cánh tại mặt của con nhỏ. Nhưng khi nhìn lại họ phải tắt nụ cười ấy đi vì bây giờ họ mới nhận ra nó được nằm gọn trên tay của nó.


Chương 3_ Trò Đùa Chưa Kết Thúc

4 - không sao cảm ơn

Nó đang định với tay bám vào tay Trung thì đột nhiên chuông báo hết giờ vang lên cậu ta rụt tay lại rồi đứng dậy ra khỏi chỗ làm con nhỏ ngồi đó đưa tay ra như 1 con ngốc cảm thấy có gỉ đó hụt hẫng nó đành tự mình đứng dậy.


Chương 4- Trò Đùa Tai Hại

5 Đúng lúc ấy tiếng gõ cửa vang lên

- Trung là cậu ờ trong đó phải không

Trung ra ám hiệu nháy mắt với mấy đứa bạn tỏ vẻ đắc ý lắm rồi mới lên tiếng

- phải cậu là ai có chuyện gì

- tôi là Vinh tối nay cho tôi ngủ nhờ ở đây được không

Câu nói đó vừa được cất lên hội 4 người đó vui như được mùa

- sao tôi tưởng cậu ngủ dưới nhà kho cơ mà sao giờ lại đòi vào đây

- nhưng

- nhưng nhịn cái gì bộ dưới đó bị làm sao à

- dưới đó không có điện

Giờ thì tất cả đã thỏa mãn cả ba đứa tay làm dấu nói Trung giỏi

- vậy giờ tôi vào đó ngủ được không

- tùy cậu thôi nếu muốn thử thì cứ vào cửa không khóa

Nghe thấy vậy con nhỏ vui mừng khôn siết vì có thể thoát khỏi cái nơi đen tối sợ hãi ấy rồi.


Chương 5 Luật Chơi Mới

6 Nghe được câu đó cả 4 như đứng hình chẳng thể thốt lên được điều gì nữa

- nếu không tại sao mấy anh cứ suốt ngày tìm mọi cách để chêu chọc tôi

Lâm dí sát vào mặt nó mà nói

- nếu thích cô cô có nghĩ mình bị chọc cho tới ngất đi hay không đó chỉ là một phần của cuộc chơi mà thôi

Con nhỏ đẩy Lâm ra rồi bảo

- vậy khi nào thì trò chơi này mới dừng lại

Nam cười nhẹ một cái

- vì nghĩ cô là con gái nên bọn tôi đáng lẽ định dừng lại nếu như cô không bắt lấy miếng xốp lúc đó nhưng cô lại cho bọn tôi thấy cô thú vị hơn 1 đứa con gái bình thường nên cứ thế mà chơi tiếp thôi

- vậy ý anh là tôi phải để cho miếng xốp đó bay vào mặt tôi à được các anh muốn chơi phải không tôi sẽ chơi với các anh

Trung lên tiếng

- nghe thì oai lắm chắc cô đang run lên vì sợ rồi ý

- không tôi sẽ chơi với các anh cho tới cùng, các anh không thích tôi và tôi cũng chẳng ưa gì các anh vậy luật chơi mới sẽ là trong 5 người ở đây ai làm cho đối phương thú nhận có tình cảm với mình trước thì đối phương sẽ là người thua cuộc hình phạt do người thắng đưa ra cuộc chơi cũng sẽ kết thúc khi đó

- được

Nam lên tiếng

- ai nói thế

rồi tất cả cùng đổ dồn về phía Tuấn

- có sao đâu chỉ là 1 đứa con gái thôi mà mình Nam cũng lo được hơn nữa chúng ta có 4 cô ta chỉ có 1 thắng là cái chắc

Bắt được cô hội đó con nhỏ nói luôn

- vậy tôi xem như là các anh đồng ý hết rồi nhá trò chơi bắt đầu

Nói xong không đợi họ gật đầu con nhỏ quay qua lấy cái dẻ lau nước bị bắn ở dưới sàn.


Chương 6

7 Nam đứng đờ ra 1 lúc vì độ vô duyên của con nhỏ

-em đừng nói thế chứ

Nó quay qua nhìn Trung đang đứng nghiêng người dựa vào tường

- nè cậu có thấy nổi da gà không

Cậu ta cũng khẽ lắc rồi cũng gật 1 cái

- Thấy chưa làm ơn bỏ cái cách xưng hô đó đi dùm cái

- sao cũng được bữa sáng này

Cậu ta nói rồi đưa ra 1 chiếc hộp cơm

- tôi còn chưa ngủ dậy thì bữa sáng cái nỗi gì

- hả 6h rồi mà

- bộ ở đây là phải dậy sớm lắm hả

- không nhưng mà.


Chương 7

8 8h45' Sáng hôm sau tại lớp học của nó. Nó chạy vội vàng tới trước cửa lớp, túm gọn mái tóc khẽ cúi xuống

- thưa cô em đi muộn ạ

- em đứng ngoài đó đi bị phạt vì đi học muộn

- dạ

- thôi các em học tiếp về phần này các em sẽ làm cách nào để tính được khoảng cách này

Nó đứng ngoài cửa nhìn vào bảng rồi lên tiếng

- thưa cô nếu em làm được bài này cô cho em vô lớp nha

- sao

Cô chần chừ hồi lâu rồi bảo

- được em giải đi

Nó bước vào trong cầm phấn lên rồi viết 1 hồi như cái máy vậy

- thưa cô em giải xong rồi

Cô nhìn từ đầu đến cuối rồi bảo

- kết quả thì đúng nhưng em giải thích cho cô về cách làm này đi

- dạ thay vì việc tìm d(A,(SBD)) thì em tìm d(O,(SBD)) vì O là chân đường cao sau đó dùng phương pháp rời hình để suy ra được d(A,(SBD))=2d(O,(SBD))

Cô nghe cũng gật gù

- thôi được rồi em vào chỗ đi nhưng sẽ không có lần sau đâu

-vâng

Con nhỏ vui vẻ bước vào chỗ, nhưng vừa vào chỗ nhìn thấy Trung thì sự tức giận của nó lại phình to ra.


Chương 8

9 Sáng hôm sau tại phòng của con nhỏ

- ê con heo dậy đi, dậy đi mau sắp muộn giờ học rồi kìa

Gọi mãi mà không thấy nó trả lời Trung vào phòng xem thử mới biết nó bị ốm

- cô sốt cao thế

Nhìn trồng tài liệu trên bàn Trung nhận ra

- chắc tối qua lại thức cả đêm làm luận văn người đã dính nước không chịu khó nghỉ ngơi còn bày đặt làm anh hùng

Trung lấy cái khăn ướt đắp lên chán cho con nhỏ kéo cao cái chăn lên rồi cho nó uống thuốc, nó thì cứ mê sảng có biết gì đâu mắt cứ mở lờ mờ có nhìn thấy rõ đâu.


Chương 9

10 Ngày thứ 5 của nó ở ngôi trường đó. Lúc 6h sáng Tuấn đến trước cửa phòng nó mà gọi

- Vinh cậu dậy chưa Vinh

Con nhỏ bước ra

- tôi dậy rồi có chuyện gì vậy

- à cậu dậy rồi hả

- ừ sao

- à có người đang đợi cậu dưới cổng đó

- vậy à tôi xuống ngay đây cảm ơn nhá

Nó chạy xuống dưới rồi lại chạy lên thấy Tuấn đang đứng đó cười tủm tỉm

- nè sao cậu lại lừa tôi vậy hả bắt tôi chạy từ đây xuống đó mệt lắm chứ bộ tôi vừa mới ốm dậy đấy

- cậu ngốc thật đấy bị lừa bao nhiêu mà vẫn không chừa mà lần này tôi có lừa gì quá đáng đâu để cậu chạy 1 chút cho khỏe người chứ bộ

- cậu làm tôi tưởng người ta giao hàng tới

- cậu mua gì hả

- pizza

- chi

- ăn chứ còn làm gì chắc tôi phải xuống đó đợi mất thôi

- thôi không cần đâu giờ tôi xuống dưới đó có gì tôi lấy luôn hộ cho

- thế cảm ơn nhá

- mà đưa đây

- gì chứ đồ keo kiệt xuống đó lấy rồi thì trả hộ luôn đi

Miệng nó nói vậy nhưng tay vẫn lấy tiền trong túi ra đưa cho Tuấn

- thôi được rồi cậu cất tiền đi tôi trả không cậu lại đi nói với mọi người tôi keo kiệt với cậu

- vậy mới là nam nhi chứ

Một lúc sau thì thấy Tuấn cầm bánh lên

- cậu mua gì mà nhiều thế một mình ăn hết được à

- không tôi mua cho các cậu đấy trả công phục vụ tôi hôm qua

- vâng xong tôi phải trả tiền

- lại bắt đầu cằn nhằn đấy thôi cậu đi gọi Nam Lâm với cả con cua trong kia ra mà ăn

- con cua à Trung ý hả rồi tôi đi gọi đây cậu cứ mở sẵn ra rồi bọn tôi quay lại

Lúc đang ăn dở thì con nhỏ nhớ ra cái gì đó nó lên tiếng

- phải rồi các cậu để lại cho tôi 1 phần nhá tôi mang đi mà các cậu có biết xem danh sách phòng ktx ở đâu không

Nam nhanh miệng

- để làm gì em định sang phòng anh xem hả

- bộ cậu bị khùng hả tôi tìm phòng của Vân Khải

- chi

- tôi đến tỏ tình với cậu ta đấy có được không cậu đâu cần phải biết

- em

- tôi đùa đấy đi trả cho cậu ta cái áo hôm trước mượn vì bị các cậu làm ướt hết đồ đó

Tuấn lên tiếng

- phòng cậu ta ở cuối dãy hành lang tầng này phòng 7 ý

- lần này cậu có lừa tôi nữa không đấy

- tôi mà lừa cậu thì phải nói là ở tầng khác chứ bảo ở tầng này làm gì

Con nhỏ nghe vậy nên đi luôn khi nó về thì cái mặt lại hằm hằm

- tên Tuấn chết tiệt sao cậu lại lừa tôi chứ

Cậu ta đang cười khoái chí thì bị con nhỏ vỗ cho phát vào lưng

- nè đừng đánh nữa tôi nói mà cậu ta ở phòng đối diện cơ bộ cậu gọi mà cậu ta không ra à

- thôi đi cậu đừng nói nữa tôi không có tin đâu

- sao cậu ngốc thế nhờ ngoài cửa mỗi phòng đều có logo dùng cái đó mà truy cập vào tài khoản của trường rồi tự xem sơ đồ là được chứ gì

- vậy trước cửa lớp có không

- đương nhiên có

- vậy sao hôm trước không cho tôi biết cậu lại bắt phải chạy mấy vòng cầu thang chứ hả

- thì hôm đó tôi cố tình chêu tức cậu mà

- vậy từ nay cậu quên cái chuyện lừa tôi đi

Con nhỏ vừa nói vừa bước ra ngoài cửa

- cô chắc chứ

Vừa nói xong câu đó con nhỏ lại quay vào với bộ mặt bí xị vì lại bị Tuấn lừa

- sao tôi cứ bị cậu lừa cơ chứ ngoài cửa làm gì có cái logo nào

4người kia được trận cười nghiêng ngả

Trung nhìn mặt con nhỏ rồi bảo

- dưới cầu thang có cái sơ đồ phòng ý muốn tìm gì xuống đó mà tìm

- không lừa tôi nữa đấy chứ

- ai biết tin hay không là ở cô

- thôi tôi chẳng đi nữa đâu để tí lên lớp trả sau cũng được

.


Chương 10

11 8h sáng tại lớp học

Nó vừa nhìn thấy Vân khải liền gọi lớn

- ê khải đợi tôi với

Khải nghe vậy nhìn quanh quẩn chẳng thấy ai rồi cũng đứng lại

- cậu gọi tôi à

- không lẽ tôi gọi cái con ma đứng sau cậu

- hả

- tôi đùa đấy trả áo cho cậu nè

- à không cần đâu tôi còn nhiều đồ khác mà

- nhưng áo cậu tôi cũng đâu có mặc được với lại tôi đã giặt nhưng chắc sẽ không được như cũ đâu nếu cần tôi sẽ trả tiền để cậu mua chiếc khác

- không sao đâu

- vậy tôi đi trước nha

- ừ

Trưa hôm đó tại căng tin của trường nó vừa ngồi xuống bàn thì một xuất cơm lớn được đặt xuống nó ngửng lên thì thấy Lâm

- lại gì nữa đây

- cơm trưa

- tôi không ăn

- sao cái gì tôi mua cô cũng không ăn vậy sợ tôi bỏ thuốc độc vào à

- không chỉ tại tôi không thích ăn chúng mà thôi

- thế cô ăn gì

Nó cầm cái bánh plan trên tay cùng lọ sữa chua

- tôi thích cái này hơn à cậu có có ăn phần đó không cho tôi luôn nhá

- ừ tùy thích thì cứ lấy

Ăn xong nó qua chỗ Trung

- ê cậu có ăn bánh đó không cho tôi nhá

- không đi mà xin nhà bếp ý

- nhưng mỗi người chỉ được lấy 1 lần thôi

- của cậu ăn rồi còn đòi cái gì nữa

- nhưng mà tôi còn đói

- vậy qua chỗ của Lâm mà xin

- của cậu ta tôi cũng ăn hết rồi

- cái gì cô là con heo à ăn 2 phần rồi còn bảo chưa nó đấy là sáng nay tôi thấy cô ăn nhiều pizza lắm rồi mà nói chung là tôi không cho đâu để yên cho tôi ăn

- đồ bủn xỉn

Nói xong nó lại qua chỗ Nam

- ê cho tôi cái bánh này nhá

- nhưng đó là đồ tráng miệng của anh mà

- đi mà tôi đói

- ồ vậy lấy đi

-Thank you sao tôi xin ai họ cũng cho chỉ có con cua đó là không cho

- em nói Trung hả nói vậy không sợ nó nghe thấy à

- cậu ta ở tuốt bàn kia sao mà nghe thấy được

- tôi đang định cho cô cái bánh vì thấy cô xin xỏ kể lể quá nhưng thấy cô bây giờ cứng họng lắm chắc ăn no rồi không cần cái bánh này đâu nhỉ

Con nhỏ ghé sát vào tai Nam nói nhỏ

- sao cậu ta qua mà cậu không bảo tôi

Nói xong nó e hèm 1 cái rồi quay ra nói với Trung

- bạn Trung ăn nhiều vào để mau lớn rồi còn qua Thái nữa

- cô

Nó cười hì hì 2 tiếng rồi bỏ đi mất hút nó sợ ở lại đó rồi lại chịu trận của Trung.


Chương 11

12 Con nhỏ vừa sợ lại vừa tức nó dành lấy quả bóng từ tay Khải chạy lại ném vào Trung

- bộ cậu bị khùng hả không ưa gì tôi thì cứ nói thẳng ra sao phải mượn bóng mà trả thù tôi

- cô mới là người bị điên ý chỉ là vô tình thôi mà sao phải phản ứng gay gắt à

- cậu nói vô tình sao vô tình mà khiến tôi xin nhận cả quả bóng vào người à nếu Khải không đỡ thì có lẽ giờ tôi vào nằm trong phòng y tế rồi cũng nên

- cô vào đó là việc của cô liên quan gì tới tôi

Nó tức muốn sôi máu luôn

- đồ con cua ngang ngạnh cậu mở miệng ra mà không biết mình nói ngang như thế nào à

Nói xong nó quay người bỏ đi

- ê đấu một ván không

Nó đi rồi nhưng cũng quay lại

-đấu gì

- bóng rổ nếu tôi thắng cô không được phép gọi tôi là con cua nữa và phải dọn phòng cho tôi 1 tuần

- vậy nếu tôi thắng

Tuấn lên tiếng

- không có chuyện đó đâu cô sao có thể làm được vì Trung là người chơi bóng rổ giỏi nhất ở đây rồi

- nếu cô thắng tôi chấp nhận mọi yêu cầu cô muốn

- được thi thì thi

- cho cô chọn thành viên trước

- tôi , Khải và Tuấn sẽ chung 1 đội

Khải ngạc nhiên vì con nhỏ lại chọn nó

- hả à ý tôi là sao lại chọn tôi chứ tôi không chơi giỏi

- tôi không cần người chơi giỏi tôi cần người biết hỗ trợ nhau trong cùng một đội còn Tuấn cậu có muốn tham gia không

- tôi thì không sao thế nào cũng được

- vậy đội tôi sẽ là Lâm và Nam bắt đầu được chưa

- đợi tôi chút

Nó bước ra ngoài tháo dày ra.


Chương 12

13 Khi con nhỏ đang ngồi nghỉ trên 1hàng ghế trên khán đài Trung cầm chai nước tiến lại đưa chai nước ra trước mặt nó

- uống đi này

- cảm ơn lần này không có thuốc độc đấy chứ

- có vậy nên đừng có uống nữa

- vậy thì tôi càng phải uống

- sao nghĩa là cô sẽ làm ngược lại tất cả những điều tôi nói hả

- ờ

- trời.


Chương 13

14 Tại cầu sông Hàn con nhỏ gọi lại cho Nam

- cậu đang ở đâu tôi ra đến cầu rồi

- à anh đang ở giữa cầu đợi chút anh sẽ qua chỗ em ngay

Đợi 1 lúc thì Nam lên tiếng

-à anh thấy em rồi

Nam vẫy tay rồi chạy lại chỗ con nhỏ

- em đợi anh có lâu không

- cũng vừa mới thôi mà cậu gọi tôi ra đây để làm gì

Nam chìa tay ra

- thì đó là cây cầu này

- bộ cậu bị khùng hả tối muộn rồi còn kêu ra đây cầu thì thiếu gì lúc để mà xem chứ

- nhưng buổi tối thì cây cầu này mới rực rỡ lên đèn

- cái này thì ở Mĩ thiếu gì

- vậy em có thấy nó đẹp không

- thì dĩ nhiên đã làm thì phải đẹp rồi

- nhưng còn 1 điều đặc biệt nữa ở cây cầu này mà không cây cầu nào trên Việt nam có được

- là gì

- giờ chưa phải lúc

- thế là bao giờ

- 12h đêm

- ý cậu là tôi phải đứng ở đây đợi tới 12h để được xem điều đó

- ừ

Nghe vậy con nhỏ quay đi

- vậy tôi đi về đây cậu cứ ở lại mà hưởng thụ 1 mình

Nam kéo lại

- ế đừng thế chứ đã ra đến tận đây rồi mà cũng chỉ còn hơn 1h nữa thôi mà người ta bảo là nếu đến Đà nẵng mà chưa 1 lần xem cầu sông Hàn vào đêm thì không thể gọi là đến Đà nẵng được

Con nhỏ gãi đầu rồi cũng đành ở lại, nó và Nam đứng đó nhìn ngắm cảnh vật xung quanh ánh đèn điện khiến con nhỏ quên đi bây giờ là tối muộn

- em cầm gì đấy

- đèn pin với điện thoại

- em sợ tối sao

- ừ mà chẳng phải các cậu biết điều đó rồi mà sao phải hỏi lại

- biết rồi.


Chương 14

15 - tôi nhờ chút được không

- em nói đi

- làm ơn thả tay tôi ra

Lại 1 lần nữa con nhỏ cứ dội gáo nước lạnh vào không khí lãng mạn. Nam đành thả nó ra

- sao em thấy đặc biệt chứ

Nó gật đầu

- độc và lạ thật đúng là tôi chưa nhìn thấy nó ở đâu ra là vậy đây là lí do người ta gọi nó là cầu quay

Nam cười rồi nói

- xứng đáng với thời gian em bỏ ra chờ đợi chứ

- sao cậu toàn hỏi câu dĩ nhiên vậy

Nam phải phục cái độ vô duyên và thẳng tính của con nhỏ

- đó anh có lừa em đâu Đà nẵng này không thiếu gì nơi để em khám phá và hãy để anh là người cùng em trải nghiệm hết chúng

Con nhỏ quay ra cười nhếch mép

- cậu diễn giở quá

- sao

- cậu diễn cũng có cảm xúc đấy nhưng chưa đủ để lừa được tôi đâu vì tôi chưa thể đi được nên lý trí của tôi vẫn còn xin lỗi nhưng làm cậu tốn công rồi

- em nghĩ anh đang diễn sao em nghĩ cuộc sống này là một thước phim à

-với những gì cậu thể hiện thì có thể coi đó là một thước phim

- nếu là phim khi em hô cắt mọi thứ sẽ dừng lại còn ở đây cho dù em có hô cắt anh vẫn sẽ tiếp tục cho đến khi em nhìn thấy tình cảm của anh

- cậu cũng mồm mép quá nhỉ không hổ là mỹ nam

- em đang khen anh đẹp đấy hả

- thì từ trước đến nay tôi đâu có nói cậu xấu đâu

- à ra vậy đối với em anh vẫn còn sức quyến rũ vậy thì anh phải biết lợi dụng điểm mạnh này mới được

Con nhỏ quay ra cười

- vậy thì cậu phải cố gắng nhiều rồi vì những điều mà tôi nói để tạo ra 1 quy luật đó là khi tôi chắc chắn mình không vi phạm nó còn giờ thì về thôi

- ừ nhưng phải đợi cho tới khi cầu quay dừng lại đã

Con nhỏ đứng trên cầu nhìn về phía lòng sông nơi chỉ có 1 màu đen huyền nơi mà nó sợ khi đứng ở đó

- em nghĩ gì vậy

- không gì cả chỉ là đang chờ đợi 1 thứ gì đó ở nơi này để níu giữ tôi lại lâu hơn thôi

- đây là lần đầu tiên em đến Đà nẵng sao

- không rõ chắc thế

- sao thứ gì em cũng không chắc vậy

- vì tôi từng gặp tai nạn sau khi phẫu thuật tôi gầm như quên hết mọi thứ những gì trước đó tôi có thể nhớ nhưng không đầy đủ còn sau này trong tôi kí ức trong tôi sau khi ngủ dậy chỉ là những khoảnh khắc hỗn độn chưa được lắp ráp lại mà thôi

- vậy có khi nào ngày mai em quên luôn anh không

- có thể lắm chứ nếu không ai nhắc, cậu không xuất hiện hay không có gì đặc biệt lưu lại trong trí nhớ tôi thì tôi sẽ quên thật đó

- a đáng sợ thiệt vậy là ngày nào anh cũng phải xuất hiện trước mặt em rồi anh định dùng chiêu cho nhìn quen rồi bỏ đi 1 thời gian xem ra là không được rồi

Con nhỏ nghe Nam nói rồi cứ thế mà cười

- mấy chiêu đó đúng là không sử dụng được với tôi rồi

- không sao ngày nào anh cũng xuất hiện trước mặt em thì sẽ không lo em quên anh

- chắc kham nổi không đó

2 người nói chuyện vui vẻ trong suốt thời gian chờ cầu quay xong đến khi trên đường về

Con nhỏ lên tiếng

- bộ cậu không về nhà hả

- có chứ đang về đây thôi

- nhà cậu cũng ở đường này sao

- bộ nhà em cũng ở đường này sao thế mà anh cứ tưởng nãy giờ em đi theo anh chứ

- lại khùng nữa tôi đi theo cậu làm cái chi

- vậy có lẽ nhà chúng ta cũng gần nhau đấy

- đến nhà tôi rồi

- Vinh cháu đi đâu mà về muộn vậy sao không nói với cô làm cô lo đấy

- cháu xin lỗi

- ơ cô Tuyết sao cô lại

- Nam đấy hả 2 đứa học cùng trường chắc nhận ra nhau rồi chứ gì

- dạ

Cả 2 cùng đồng thanh hỏi lại

- nghĩa là 2 đứa chưa nhận ra nhau sao thế mà đi chung đến giờ này

- cháu đi xem cầu quay nên gặp cậu ta ở đó mà cô nói nhận ra là sao

- ô hay con bé này cháu trí nhớ không tốt thì đã đành nhưng sao cả Nam cũng không nhớ hồi nhỏ 2 đứa chơi thân lắm mà

- dạ

Cả 2 cùng ngạc nhiên quay ra nhìn nhau

- ừ hồi nhỏ bố cháu vào đây xây dựng công ty cho bố Nam cháu cũng vào đây luôn còn gì năm cháu 7 tuổi đó nhưng sau lần cháu suýt bị bắt cóc nên bố cháu đã đem cháu trở vào trong Nam còn gì

- à ra vậy lần đó là cháu ở trong này sao vậy nhà cậu ở đâu

Nam đưa tay chỉ

- bên đó

Nghĩa là nhà cô nó với nhà Nam chỉ cách nhau nó 1 khoảng đất trống thật không ngờ cả 2 từng là bạn thân hồi nhỏ nay ở gần nhà nhau lại học chung 1 trường

____________ mình xin lỗi vì qua không đăng chương nha mình hơi bận việc học chút

.


Chương 15

16 Sáng hôm sau cô con nhỏ đang quét sân thì thấy con nhỏ vác balo nên hỏi

- cháu định đi đâu thế

- cháu vô trường

- hôm nay là chủ nhật mà đâu cần đi học

- vâng cháu vô đó chơi

- cái con nhỏ này thật là hôm trước thì nằng nặc đòi chuyển trường nay vừa mới về nhà tối qua nay lại đòi ra trường luôn là sao

- hihi cháu có chuyện muốn làm trong đó

- vậy cháu có ý định chuyển trường nữa không đây

- cháu cũng không biết đợi 1 thời gian nữa rồi tính tiếp cũng chưa muộn mà cô

- ừ tùy cháu thôi

- vậy thôi cháu vô trường luôn đây

- ừ đi đường cẩn thận nhé

- vâng

Nó vừa chào vừa léo lên xe đạp rồi đi mất hút.


Chương 16

17 Khi Trung quay lại

- anh ta đâu

- ai

- còn ai vào đây nữa

- à anh ấy đi rồi nói sau này gặp lại thì đáp lỗi sau

Trung ngồi xuống khử trùng vết thương ở chân cho con nhỏ

- tôi mà biết thế này thì đã không đua xe chung với cô rồi

- tôi không sao mà chỉ chầy có chút xíu à

- cô chắc đầu không bị sao đấy chứ

- ừ không sao thật mà

Sau khi băng bó lại vết thương cho con nhỏ Trung hỏi lại

- cô có đi xe về được không

- chắc không

- vậy mà nói là không sao thôi được rồi đợi tôi gửi xe rồi đi taxi về

20' sau cả 2 đã về tới trước cổng trường, Trung dìu con nhỏ lên phòng nghỉ.


Chương 17

18 Trung từ trong nhà tắm nói vọng ra

- cô ta tới đây từ hôm qua sợ nay đi học muộn nên ở lại

- ồ

Nam ngồi xuống giường Trung rồi bảo

- chắc nghe tao nói tuần nào mày cũng ở lại ngày chủ nhật nên mới vào đấy

Lâm nghe vậy mới lên tiếng

- vậy sao cô ta cũng có tình cảm quá nhỉ

- à phải rồi đến hôm trước tao mới biết Vinh là con nhỏ chơi thân với tao hồi bé đấy

- thật hả

- ừ nhà cô Vinh ở ngay gần nhà tao đó

- là cái nhà bên cạnh khu đất trống đó hả

- ừ mà thôi gọi cô ấy dậy đi cũng sắp muộn học rồi

Tuấn giả giọng hốt hoảng

- trời ơi 8h rồi muộn học thật rồi

Nghe thấy vậy con nhỏ bật ngược dậy

- muộn học rồi muộn học rồi

Vì cái tội luống cuống chân tay đập loạn xạ nên va chúng cạnh bàn, nó khẽ kêu 1 tiếng

- aaaa

Làm cả bọn đứng đó được trận cười thả ga.


Chương 18

19 Đến giờ lên lớp thầy giáo bước vào cùng 1 cô gái khiến nó vui mừng khôn siết vì nó ghét cái gì gọi là độc tôn. Thầy giới thiệu

- đây là học sinh mới chuyển đến lớp ta

Con nhỏ ngồi dưới nói vọng lên

- thưa thầy để cậu ấy tự giới thiệu đi thầy cứ đi làm việc của thầy đi

- ừ được rồi các em làm quen vố nhau đi

- chào mọi người mình là Võ Thiên Vy mong được giúp đỡ trong thời gian học tại đây

Thầy vừa đi ra thì trận chiến bắt đầu.


Chương 19

20 Nam chạy đến chỗ nó xoa lưng nó rồi bảo

- thôi mà Tuấn chỉ nhỡ lời cậu ta không biết

- bộ tôi lại nói sai gì sao

Nam ghé sát vào tai Tuấn bảo

- mẹ cô ấy mất vì sinh khó cô ấy

Cậu ta hiểu ra rồi cũng lại xài chiêu cũ

- thôi nguôi giận đi cho cô 3 tuần ăn bánh thế được chưa

- ồ thế là tôi được 6 tuần ăn bánh đấy nhá

- gì chứ ở đâu ra vậy

- thì cộng tổng lại cậu nói thì 6 tuần còn gì

- cô đúng là biết kinh doanh đấy nhỉ 6 tuần thì 6 tuần tốt nhất là tôi không nói thêm gì nữa nếu không chỉ có thiệt thân thôi

- ừ đúng rồi đấy

Đúng lúc ấy Vy cũng thay đồ quay trở lại, Tuấn hỏi lại

- cô tìm được nhà vệ sinh sao

- ừ tôi hỏi mấy người lớp khác

- tôi xin lỗi nha tại đó là thủ tục tôi chỉ có thể giúp cậu đến thế thôi

- ừ không sao tôi hiểu mà

- đấy cô thấy chưa không cần cô cô ta cũng tự biết tìm mà

- tôi biết rồi cậu vừa bảo sẽ không nói gì nữa cơ mà

Bọn họ nói đùa vui vẻ chỉ có mình Vy bị cô lập chắc tại mới tới nên chưa quen với ai.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Cậu Chủ, Đừng Hư Nữa Mà

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 24


Đôi Mắt Ác Quỷ Trắng

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 33


Thương Nhau Để Đó

Thể loại: Tiểu Thuyết, Truyện Teen

Số chương: 8


Cô Nàng Hổ Báo

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 32


Yêu Nhầm Cậu Chủ

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 24


Hôn Nhân Bất Đắc Dĩ

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 24


Lớp Trưởng No.1

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 28


Tiểu Thư Phá Phách

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 115


Hai Cô Nàng Tinh Nghịch

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 16


Chuyện Phiếm 12 Cung Hoàng Đạo

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 26